- Hân Mính, dạo này em thế nào?
Diệp Lăng Phi nắm lấy tay Chu Hân Mính, trên mặt tỏ vẻ áy náy. Chu Hân Mính tất nhiên hiểu được tâm ý của Diệp Lăng Phi, cô mỉm cười, nói:
- Ông xã, anh không cần phải lo lắng cho em đâu, em ở đây rất tốt, mẹ và Tiểu Linh đều đến chăm sóc cho em. À ông xã, anh có biết Tiểu Linh là ai không?
Diệp Lăng Phi hơi sửng sốt, trong lòng thầm nghĩ Tiểu Linh mà Chu Hân Mính nói chắc hẳn là con riêng của Chu Hồng Sâm, nói cách khác, Chu Tiểu Lình và Chu Hân Mính là hai chị em cùng cha khác mẹ. Diệp Lăng Phi đương nhiên sẽ không nói ra những suy nghĩ trong lòng hắn, Diệp Lăng Phi giả bộ như không biết, hỏi:
- Chuyện đó thì anh thật sự không biết, Hân Mính, người em nói đến là ai vậy?
- Ông xã, hôm qua cha gọi điện thoại tới, ông ấy có chuyện ở tỉnh thành, có thể là mấy ngày nữa mới đến gặp em được!
Chu Hân Mính nói đến đây, cô tỏ vẻ hơi thất vọng, nói:
- Em cũng biết là cha rất bận, ông ấy không thể nào mà dứt ra được!
Diệp Lăng Phi nghe Chu Hân Mính nói như vậy, vội vàng bảo:
- Hân Mính, em đừng nghĩ như vậy, anh đoán chắc là nhạc phụ có chuyện quan trọng gì đó không thể không giải quyết, nếu không thì ông ấy sẽ không gọi điện báo là không tới được đâu!
- Em cũng nghĩ như vậy!
Chu Hân Mính nói,
- Chỉ là bây giờ đã rất tốt rồi, mẹ và anh đều ở bên cạnh em, như vậy là đủ rồi!
Chu Hân Mính nói xong liền nở một nụ cười thật ngọt ngào, Diệp Lăng Phi cũng cười. Diệp Lăng Phi vào bệnh viện phụng bồi Chu Hân Mính đến chiều, hắn và Chu Hân Mính trò chuyện rất nhiều, nhưng tuyệt không nhắc đến chuyện của hắn và Bạch Tình Đình, tại Diệp Lăng Phi cho rằng, không nên đề cập đến chuyện của hắn và Bạch Tình Đình thì tốt hơn, tránh để cho Chu Hân Mính phải phiền lòng. Mấy ngày nay Diệp Lăng Phi không có dự định gì, hắn muốn làm một người chồng tốt, ở bên cạnh Chu Hân Mính cả ngày. Kế hoạch của Diệp Lăng Phi cũng không tệ, nhưng trên thực tế, hắn lại rất khó làm được như vậy. Lúc nào cũng có chuyện tìm đến hắn, chỉ là, chuyện lần này Diệp Lăng Phi có thể quản, cũng có thể mặc kệ, bởi vì nó không có liên quan trực tiếp đến Diệp Lăng Phi. Sở dĩ Diệp Lăng Phi quản chuyện này, hoàn toàn là vì hắn cảm thấy mình thiếu nợ Chu Ba, cho nên hắn mới nhúng tay vào, lấy lại công đạo cho Chu Ba.
- Ý cậu muốn nói là một số nhân viên cảnh sát có liên quan đến vụ án đó, thế bây giờ đã tìm được mấy tên cảnh sát đó chưa?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Lúc bọn em đến đấy thì bọn chúng đã chạy rồi, theo như người nhà của bọn chúng kể lại thì mấy ngày hôm nay bọn chúng đã không ở nhà rồi. Bọn em đã điều tra về lịch công tác của bọn chúng, phát hiện đến tận cái hôm mà bọn em đến bắt người thì bọn chúng vẫn được ghi là có đi làm ở đồn công an, báo cáo công tác này rõ ràng đã bị làm giả, căn bản không tra ra được bọn họ trốn đi vào thời gian nào!
Nghe Tiểu Triệu nói như vậy xong, Diệp Lăng Phi liền hừ lạnh, nói:
- Cái này là tác phong của cục cảnh sát à, tác phong kiểu này hơi quá đáng rồi đấy!
- Diệp ca, em sẽ cố hết sức để điều tra!
Tiểu Triệu nói,
- Cho dù không bắt được bọn chúng, chúng ta vẫn có thể bắt người người khác. Bọn em vừa mới bắt được một tên tiểu tử, hắn nói là mình biết rõ vụ án Chu Ba, bọn em đang khai thác thông tin từ hắn, em tin răng rất nhanh thôi vụ án của Chu Ba sẽ có tiến triển!
- Tiểu Triệu, anh nhắc nhở cậu một câu, vụ án của Chu Ba rất có thể có dính dáng đến phó cục trưởng của các cậu, xử lý vụ án này cậu phải cẩn thận một chút mới được!
Diệp Lăng Phi không đề cập tới còn may, hắn vừa nhắc tới chuyện này Tiểu Triệu ở đầu dây bên kia thở phì phì nói:
- Diệp ca, em vẫn còn tức lộn ruột vì chuyện đó đây, nếu như không phải là hắn giở trò thì làm sao em lại bị cách chức tạm thời cơ chứ. Lần này cục trưởng để em phụ trách điều tra vụ án của Chu Ba, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kỳ một manh mối nào, em cũng mặc kệ vụ án này có dính dáng đến ai, em chỉ muốn bắt được hung thủ thôi!
Trong lòng Diệp Lăng Phi hiểu rõ, Tiểu Triệu đây là muốn đối đầu với tên phó cục trưởng Tôn Dược Đông kia rồi, như vậy cũng tốt, cứ để cho cái tên phó cục trưởng khó chịu, không thì hắn cứ đến làm phiền mình. Diệp Lăng Phi nói:
- Tiểu Triệu, tóm lại cậu phải cẩn thận một chút thì tốt hơn, nếu như bên cậu xảy ra chuyện gì thì cứ nói với anh, anh sẽ cố hết sức để giúp cậu!
- Diệp ca, em biết rồi!
Tiểu Triệu nói.
Diệp Lăng Phi dập máy, quay trở phòng bệnh, hắn trò chuyện thêm mấy câu với Chu Hân Mính rồi mới rời đi. Khi Diệp Lăng Phi quay trở lại biệt thự, hắn phát hiện Bạch Tình Đình đang ôm một cái gối ôm, mặc đồ ngủ, nằm trên ghế sa * xem tivi. Ti vi đang phát sóng một bộ phim tình cảm của Hàn Quốc, ở trong ấn tượng của Diệp Lăng Phi, Bạch Tình Đình không phải là cô gái thích xem phim tình cảm Hàn Quốc, sao hôm nay lại đổi tính, nằm đây xem phim tình cảm Hàn. Điều khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy kỳ lạ là sáng hôm nay Bạch Tình Đình vẫn còn chăm sóc cha cô ở trong bệnh viện, sau khi ngủ dậy thì Bạch Tình Đình lại giống như một người hoàn toàn khác vậy, chỉ lo xem phim tình cảm Hàn Quốc. Diệp Lăng Phi càng nghĩ càng cảm thấy hồ đồ, hắn luôn cảm giác trong chuyện này có vấn đề, hắn đi đến chỗ ghế sa *, đặt mông ngồi xuống, ôm Bạch Tình Đình vào trong lòng, hỏi:
- Tình Đình, sao hôm nay em lại xem phim tình cảm Hàn Quốc vậy?
- Em muốn xem!
Bạch Tình Đình nói,
- Em đột nhiên muốn xem phim tình cảm là như thế nào, ông xã, nếu cứ chậm rãi xem phim tình cảm thì cũng không tệ lắm, ít ra là nó không khiến cho người ta cảm thấy phiền muộn!
Diệp Lăng Phi đặt tay lên trán Bạch Tình Đình, thì thầm:
- Vẫn bình thường, không bị sốt mà!
- Ông xã, em đã nói rồi, em không làm sao cả, em chỉ muốn xem phim tình xem nó thế nào thôi!
Bạch Tình Đình gạt bàn tay của Diệp Lăng Phi đang để trên trán mình ra, ánh mắt cô tiếp tục nhìn vào màn hình TV. Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn cũng không hỏi nhiều nữa, Bạch Tình Đình đã không chịu nói, cho dù Diệp Lăng Phi có hỏi cũng vô ích. Diệp Lăng Phi nói:
- Tình Đình, anh đi tắm cái đã, hôm nay ở lại bệnh viện cả ngày, đi tắm cho thoải mái!
Bạch Tình Đình chỉ khẽ gật đầu, rồi tiếp tục xem phim truyền hình. Diệp Lăng Phi vào phòng ngủ, cởi quần áo ra, hắn đột nhiên ngừng. Diệp Lăng Phi thấy hôm nay Bạch Tình Đình rất không bình thường, dường như là Bạch Tình Đình đã trải qua chuyện gì đó. Diệp Lăng Phi không nghĩ ra, rốt cuộc thì sau khi Bạch Tình Đình ngủ dậy, chuyện gì đã xảy ra. Trên đường đi đến phòng tắm, vừa may Diệp Lăng Phi gặp được Suzu Yamakawa, Diệp Lăng Phi liền hỏi Suzu Yamakawa xem có chuyện gì, ngoài dự liệu của Diệp Lăng Phi, Suzu Yamakawa nói với Diệp Lăng Phi là từ lúc Bạch Tình Đình ngủ dậy thì chỉ ngồi trên ghế xem tivi. Sao có thể như vậy nhỉ? Diệp Lăng Phi nằm trong bồn tắm, nhắm mắt suy nghĩ rốt cuộc B ạch Tình Đình có chuyện gì, nếu như không phải là chuyện sau khi cô ngủ dậy, vậy thì hẳn là trước lúc Diệp Lăng Phi đến đón Bạch Tình Đình thì chuyện đã xảy ra rồi. Diệp Lăng Phi nhớ lại tình hình lúc mình đến bệnh viện đón Bạch Tình Đình, lúc đó, Diệp Lăng Phi đã cảm thấy Bạch Tình Đình có cái gì đó không ổn, chỉ là Diệp Lăng Phi không suy nghĩ nhiều mà thôi, bây giờ nghĩ lại, mới cảm thấy khi đó cảm xúc của Bạch Tình Đình không được tốt, nhất định là có chuyện gì đó. Chỉ có điều Bạch Tình Đình không chịu nói, cho dù Diệp Lăng Phi có hỏi thì cũng không có câu trả lời. Diệp Lăng Phi chỉ có thể gác những chuyện này quả một bên, hắn chờ Bạch Tình Đình chủ động nói với hắn. Diệp Lăng Phi cho rằng, Bạch Tình Đình bây giờ đang có tâm sự, cô cần được yên tính một mình, đến khi nào Bạch Tình Đình cảm thấy một mình cô không giải quyết được, Bạch Tình Đình sẽ tìm đến Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nhắm mắt lại, nằm ở trong bồn tắm, khi hắn nghe thấy có tiếng bước chân vang lên ở cửa phòng tắm, Diệp Lăng Phi mở mắt ra, chỉ thấy Bạch Tình Đình mặc một bộ đồ ngủ đẩy cửa đi vào.
- Tình Đình, chẳng phải là em đang xem tivi sao?
http://truyencuatui.net Diệp Lăng Phi ngồi dậy, thấy Bạch Tình Đình đã đi đến trước mặt của hắn, cô cởi áo ngủ của mình ra, rồi lại hết cả nội y, chân phải bước vào trong bồn tắm trước, sau đó là đến chân trái. Bạch Tình Đình ngồi trên đùi Diệp Lăng Phi, cô áp người vào trong ngực Diệp Lăng Phi, dịu dàng nói:
- Ông xã, em chỉ muốn được nép vào người anh như thế này, em thích cảm giác đó. Em cảm giác trên thế giới này, chỉ có ông xã là người thật sự yêu em, thương em!
Diệp Lăng Phi vừa nghe được của những lời này Bạch Tình Đình, trong lòng khẽ động, lúc đó bỗng nhiên Diệp Lăng Phi dường như đã hiểu ra có chuyện gì, chỉ là Diệp Lăng Phi chưa thể khẳng định mà thôi.