Vợ chồng Trương Khiếu Thiên và Trương Lộ Tuyết cùng đi tới, Trương Khiếu Thiên ngồi ở bên cạnh Bành Nguyên, bên nươig Bành Nguyên lão gia một tả một hữu là Bạch Cảnh Sùng và Trương Khiếu Thiên hai vị bộ hạ cũ. Vợ của Trương Khiếu Thiên ngồi cùng với con dâu của Bành Nguyên. Trương Lộ Tuyết ban đầu nhìn thấy Diệp Lăng Phi ngồi ở bên cạnh Bạch Tình Đình, cô còn đang chần chừ, không biết có nên ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi không. Trong lúc cô còn đang chần chừ, Bạch Tình Đình đã gọi Trương Lộ Tuyết tới đây ngồi. Trương Lộ Tuyết cất bước đi về phía Bạch Tình Đình, cô ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình, ở bên kia của Diệp Lăng Phi lại là Bành Hiểu Lộ. Bành Hiểu Lộ thấy mọi người đã mọi người đã đến đông đủ, liền báo cho nhà khách mang thức ăn lên. Những bữa tiệc kiểu như thế này, ăn là phụ, chủ yếu là trò chuyện. Bành Nguyên cùng Trương Khiếu Thiên, Bạch Cảnh Sùng nói mãi mà không hết chuyện, từ khi bắt đầu gặp mặt, ba người bọn họ đã trò chuyện không ngừng nghỉ. Diệp Lăng Phi tuy được ba mỹ nữ vây quanh, nhưng giờ phút này Diệp Lăng Phi lại tỏ ra rất phiền não, trong lòng hắn vốn là không muốn đáp ứng yêu cầu của Bành Nguyên, nhưng hắn lại không đành lòng không nhận lời, điều này làm cho Diệp Lăng Phi ở vào thế khó xử, trong lòng không biết nhận lời mới tốt, hay là không nhận lời mới tốt. Từ lúc bắt đầu ăn cơm cho đến lúc dọn đi, Diệp Lăng Phi thủy chung không lúc nào thực sự giãn chân mày ra, hắn cảm thấy trong lòng mình như có một tảng đá lớn đang đè ép, khiến cho Diệp Lăng Phi có cảm giác không thở nổi. Khi chuông điện thoại của Diệp Lăng Phi vang lên, Diệp Lăng Phi cảm thấy như là cứu tinh đến vậy, như trút được gánh nặng trong lòng, hắn ngay cả điện thoại cũng không nhìn là ai gọi, nói luôn:
- Xin lỗi, con ra ngoài nghe điện thoại!
Vừa nói, Diệp Lăng Phi đứng dậy, đi ra ngoài. Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi đi ra ngoài, cô cũng đặt đũa xuống, nói:
- Con ra ngoài xem thế nào!
Bạch Tình Đình không giải thích nguyên nhân, cô đứng dậy, đi theo sau Diệp Lăng Phi. Cuộc điện thoại này là do Chu Ngọc Địch gọi tới, Diệp Lăng Phi ra bên ngoài mới nhận điện thoại. Khi nghe thấy giọng nói của Chu Ngọc Địch trong điện thoại, Diệp Lăng Phi hừ lạnh một tiếng, nói:
- Chu Ngọc Địch, bây giờ tôi đang có chuyện, cô không nên trêu chọc tôi, cô nghe cho rõ đây, gần đây tâm tình tôi không tốt lắm đâu, nếu như cô cứ muốn trêu chọc tôi, tôi không biết mình sẽ làm ra những chuyện gì đâu!
Chu Ngọc Địch bật cười, tiếng cười đắc ý của cô ta khiến cho Diệp Lăng Phi chán ghét đến mức nhíu mày.
- Diệp Lăng Phi, tôi thật sự sợ rồi đấy, anh đây là đang uy hiếp tôi đấy à?
- Cô có chuyện gì thì nói nhanh lên một chút!
Diệp Lăng Phi không nhịn được, nói,
- Tôi không có tâm tình để đứng đây tán gẫu với cô đâu, tôi còn có chuyện quan trọng phải làm!
- Được rồi, anh đã không muốn nghe giọng tôi, vậy tôi cũng không nói nữa!
Chu Ngọc Địch nói,
- Tôi vốn định nói cho anh biết một chút tin tức về miếng ngọc bội kia, như vậy cũng giúp anh dễ dàng tìm được nó hơn, nhưng anh đã không muốn nhận lòng tốt của tôi, thôi thôi, tôi không nói thì tốt hơn. Xem ra thời buổi bây giờ không nên làm những việc tốt, Diệp Lăng Phi, anh nói có đúng không?
- Hừ, tôi không có tâm tình để mà tỏ ra bí hiểm kiểu như cô!
Diệp Lăng Phi nói,
- Chu Ngọc Địch, bây giờ tôi đang rất phiền não, cô thích làm gì thì làm đi, chẳng có liên quan gì tới tôi cả!
Diệp Lăng Phi nói tới đây liền dập máy. Hắn vừa quay người lại, đã nhìn thấy Bạch Tình Đình đang đứng ở sau lưng hắn, trong mắt Bạch Tình Đình lóe lên vẻ khó hiểu, vừa rồi Diệp Lăng Phi vad Chu Ngọc Địch nói chuyện điện thoại đã bị Bạch Tình Đình nghe được, rõ ràng là Bạch Tình Đình có chút hiểu lầm, Bạch Tình Đình cứ nhìn Diệp Lăng Phi như vậy, cô muốn nghe Diệp Lăng Phi giải thích. Diệp Lăng Phi không biết phải giải thích như thế nào với Bạch Tình Đình, hắn vừa định mở miệng nói chuyện, điện thoại lại đổ chuông. Lần này người gọi điện thoại tới lại là Angel, Angel bây giờ đang ở bên Mĩ, lúc này gọi điện thoại tới đây, rõ ràng Angel mới dậy không lâu. Diệp Lăng Phi thấy là điện thoại của Angel, hắn không giải thích với Bạch Tình Đình nữa, mà nhận điện thoại của Angel.
- Angel, có chuyện gì vậy?
Khi điện thoại vừa nối máy, Diệp Lăng Phi không đợi Angel nói chuyện, hắn đã hỏi trước. Từ đầu dây bên kia truyền đến giọng nói pha chút mệt mỏi của Angel:
- Satan, bọn em vừa mới điều tra được một chút tin tức về người phụ nữ tên là Chu Ngọc Địch mà anh nói, người phụ nữ này không đơn giản, em hi vọng anh cẩn thận một chút!
- Ý của em là em biết lai lịch của Chu Ngọc Địch sao?
Diệp Lăng Phi nghe được những lời này của Angel, không khỏi có chút mừng rỡ, trong khoảng thời gian này, Diệp Lăng Phi luôn bị Chu Ngọc Địch áp chế, nguyên nhân chủ yếu cũng là do Diệp Lăng Phi không biết lai lịch của Chu Ngọc Địch, từ biểu hiện của Chu Ngọc Địch có thể thấy, không nghi ngờ gì Chu Ngọc Địch có chỗ dựa rất vững chắc, nếu không thì Chu Ngọc Địch cũng sẽ không lớn lối như vậy. Nếu như Diệp Lăng Phi không có người thân, hắn cũng không sợ gì Chu Ngọc Địch, cũng sẽ không bị Chu Ngọc Địch áp chế khắp mọi chỗ, nhưng hắn không chỉ có vợ, lại còn đứa con chưa sinh ra, Diệp Lăng Phi không dám đem những thứ này ra mạo hiểm, hắn chỉ có thể bị Chu Ngọc Địch o ép, hiện giờ, nghe Angel nói đã tra được một chút tin tức về Chu Ngọc Địch rồi, Diệp Lăng Phi cao hứng còn không kịp, hắn không nhịn được hưng phấn nói:
- Angel, em mau nói đi, rốt cuộc đã điều tra được gì về người phụ nữ đó?
- Satan, người phụ nữ này nguyên là có quốc tịch Trung Quốc!
Angel nói ra câu này, ngay sau đó bổ sung:
- Chuyện này không cần phải nói, em tin rằng anh biết rõ chuyện trước kia của Chu Ngọc Địch, nói về chuyện của Chu Ngọc Địch sau khi đến nước Anh đi. Hành tung của Chu Ngọc Địch ở Anh quốc là một dấu hỏi lớn, không hề có bất kỳ tin tức gì, căn bản không thể nào điều tra được, bọn em chỉ có thể tra được chuyện hai năm trước của Chu Ngọc Địch, cũng ở Anh quốc, cô ta xuất hiện tại một buổi đấu giá ở nước Anh...!
Diệp Lăng Phi nghe Angel nói rõ một số chuyện về Chu Ngọc Địch, hắn không tự chủ được lấy thuốc lá ra hút, hoàn toàn quên mất Bạch Tình Đình đang đứng ngay bên cạnh hắn. Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi sắc mặt ngưng trọng, trong lòng cũng biết nhất định là Diệp Lăng Phi gặp phải chuyện gì đó nghiêm trọng, cô không quấy rầy Diệp Lăng Phi nữa, đứng ở bên cạnh Diệp Lăng Phi, chờ Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại xong.
- Angel, anh không quan tâm đến cuộc sống riêng của Chu Ngọc Địch, cô ta là người thích cả nam lẫn nữ, chuyện này đối với anh mà nói cũng không có ý nghĩa lắm, em nói vào trọng điểm, rốt cuộc tổ chức của Chu Ngọc Địch là tổ chức như thế nào?
- Satan, tổ chức làm chỗ dựa của Chu Ngọc Địch có thế lực vượt xa thế lực của tổ chức Lang Nha chúng ta, dĩ nhiên, căn cứ theo những tin tình báo, tổ chức này là do các loại thế lực ngầm liên hiệp thành lập, nhưng hành nghề lại khống như những tổ chức xã hội đen bình thưởng, bởi vì các thành viên chủ yếu của tổ chức này là các nhân vật nổi tiếng, hơn nữa những nhân vật nổi tiếng này là những nhân vật tinh anh ở các nước khác nhau, thứ bọn họ cần không phải là ma túy, địa bàn, v. V... Mấy thứ lợi ích của đám xã hội đen, bọn họ chủ yếu đi đánh cắp các tác phẩm nghệ thuật...!
- Đánh cắp tác phẩm nghệ thuật ư?
Diệp Lăng Phi nghe Angel nói đến tổ hợp từ kiểu này, hắn lại nhíu mày, từ trước tới giờ Diệp Lăng Phi chưa hề nghe qua có nghề nghiệp nào kiểu như thế này, cái gì mà “đánh cắp nghệ thuật”, đây rốt cuộc là kiểu làm ăn như thế nào. Nghe Diệp Lăng Phi hỏi như vậy, Angel ở đầu dây bên kia giải thích:
- Satan, cách giải thích dể hiểu nhất là bọn họ là một tổ chức giao dịch các tác phẩm nghệ thuật, nhưng điểm khác nhau là, tổ chức này không thông qua đấu giá để lấy được tác phẩm nghệ thuật mà là thông qua buôn lậu, bọn họ tìm kiếm các tác phẩm trân quý từ các quốc gia, sau đó thì giao dịch ở trong nội bộ tổ chức, nói cách khác, thành viên tổ chức bọn họ bản thân cũng là tinh anh trong xã hội, các nhà nghệ thuật. Ngoài ra, bọn họ còn có mạng lưới quan hệ rất mạnh, căn cứ theo những tin tức tình báo mà em có được, bọn họ có mạng lưới ở ít nhất 30 nước trên thế giứo, trong đó... Cũng có Trung Quốc anh đang sống đấy!
Diệp Lăng Phi nghe đến đó, hắn không nhịn được hỏi:
- Ý của em là anh căn bản không thể đụng đến người đàn bà Chu Ngọc Địch kia sao?
Angel không phủ định, nhưng cũng không khẳng định, chỉ nói:
- Satan, tạm thời em còn chưa điều tra ra thân phận của Chu Ngọc Địch, theo em thấy, Chu Ngọc Địch chính là người phát ngôn của tổ chức kia, cô ta xuất hiện ở chỗ anh, rất có thể là vì cac tác phẩm nghệ thuật, nếu như cô ta không có trêu chọc đến anh, anh cũng không cần phải trêu chọc cô ả!
- Nhưng nếu cô ta trêu chọc anh trước thì sao?
Diệp Lăng Phi bất chợt cất tiếng hỏi.