Chương 1390: Giọng nói khàn khàn (2)

Diệp Lăng Phi cười vài tiếng rồi cuối cùng không cười nữa, hắn kéo tay Bạch Tình Đình nói:

- Tình Đình, ban nãy có phải em rất tức giận không? Ừm, ban nãy là anh cố tình làm như vậy vì muốn nhìn bộ dạng tức giận của bà xã.

- Đáng ghét!

Khi Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy xong, cô ta cũng không nhịn được bĩu môi, giật tay khỏi tay Diệp Lăng Phi rồi nhanh chóng đi vào nhà vệ sinh. Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình đi vào nhà vệ sinh hắn cười rồi cầm đũa lên gắp một miếng thịt đút vào mồm, nhai ngấu ngiến.

Bạch Tình Đình ở trong nhà về sinh, trang điểm lại một chút rồi quay về chỗ ngồi. Cô ta cố tình dẵm vào chân Diệp Lăng Phi, rồi sung sướng nhìn phản ứng của Diệp Lăng Phi, nhưng Diệp Lăng Phi không chút phản ứng mà chỉ ngồi ăn, Bạch Tình Đình thấy cứ thế này mãi thì thật là vô vị, cô ta cố tình dịch mông đẩy về phía Diệp Lăng Phi, nhưng Diệp Lăng Phi cũng không chút phản ứng, sức lực của Bạch Tình Đình làm sao sánh được với Diệp Lăng Phi, cho dù Bạch Tình Đình dùng sức hơn nữa thì cũng không có tác dụng, Bạch Tình Đình đẩy một lúc cũng không thể làm Diệp Lăng Phi lay chuyển. Cuối cùng Bạch Tình Đình không chịu nổi bèn giở trò hờn dỗi của phụ nữ, hai tay cô ta ra sức đẩy vào vai Diệp Lăng Phi, miệng không hài lòng nói:

- Ông xã, anh bắt nạt em.

Diệp Lăng Phi nghe thấy Bạch Tình Đình nói vậy, hắn vờ không hiểu ý Bạch Tình Đình, thầm thì nói:

- Anh bắt nạt em gì chứ, bà xã, sao anh không biết anh đang bắt nạt em nhỉ!

- Bây giờ anh đang bắt nạt em đấy.

Bạch Tình Đình nói xong, hai tay cô ta lại ra sức đẩy vai Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi thấy hắn cũng trêu đủ rồi, sợ rằng nếu còn trêu tiếp sẽ khiến Bạch Tình Đình tức giận. Hắn đưa tay ra ôm lấy eo Bạch Tình Đình nói:

- Tình Đình, đươc rồi, được rồi, chúng ta đừng gây nữa, anh thừa nhận ban nãy là anh làm không đúng, em đừng tức giận nữa, đến đây, mau ăn đi đợi ăn xong chúng ta còn phải đi gặp Hân Mính nữa.

Bạch Tình Đình nghe thấy Diệp Lăng Phi nói vậy, cô ta liếc nhìn Diệp Lăng Phi, miệng không hài lòng thầm thì:

- Vậy sao ban nãy anh còn cố tình chọc tức em?

Diệp Lăng Phi cười nói:

- Còn không phải là vì anh muốn xem rút cuộc bà xã sẽ phản ứng thế nào hay sao? Em cũng không nghĩ xem, người nữ đặc công đó làm gì, anh không có việc gì đi trêu chọc cô ta thì không phải là tự mình đi tìm chỗ chết hay sao? Bà xã, những lời ban nãy chỉ là những lời nói xã giao mà thôi, lẽ nào đến điều đó em cũng không nghe ra hay sao?

Bạch Tình Đình vừa nghe lạnh lùng nói:

- Sao em lại không nghe ra chứ, em muốn xem rút cuộc phản ứng của anh như thế nào mà thôi, nếu ban nãy anh không dỗ em, nhất định em sẽ đi nói với Hân Mính, em không tin anh không sợ anh và Hân Mính liên kết lại với nhau...

- Đương nhiên là sợ rồi...

Diệp Lăng Phi vừa nói đến đây, chuông điện thoại của hắn vang lên, Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra, vừa nhìn cuộc gọi đến bèn cười nói:

- Là điện thoại của Lộ Tuyết Hoa.

- Lộ Tuyết Hoa?

Bạch Tình Đình biết Lộ Tuyết Hoa là vợ của Dã Thú, cô ta liếc nhìn Diệp Lăng Phi, ý như muốn biết tại sao Lộ Tuyết Hoa lại gọi điện đến.

Diệp Lăng Phi cũng không rõ, hắn giơ hai tay tỏ ý không biết gì cả, rồi cầm điện thoại lên nghe.

- Diệp đại ca, Dã Thú có ở đó không ạ?

Diệp Lăng Phi vừa nghe điện thoại thì nghe thấy Lộ Tuyết Hoa hỏi. Từ khẩu khí của Lộ Tuyết Hoa thì dường như cô ta đang rất lo lắng. Diệp Lăng Phi ngược lại không thấy có gì lo lắng cho Dã Thú, dù sao Dã Thú cũng không phải là trẻ con, không cần phải lo lắng cho gã. Diệp Lăng Phi hỏi:

- Tuyết Hoa, trước hết em đừng lo lắng, từ từ nói cho anh biết rút cuộc xảy ra chuyện gì?

- Là thế này ạ, bây giờ em đang ở nhà mẹ em, Dã Thú nói sau hai ngày sẽ đến thăm em, hôm nay em gọi điện cho Dã Thú thì không thấy nghe máy, em gọi đến công ty cũng không có Dã Thú ở đó, vì vậy nên em mới gọi điện cho anh.

Lộ Tuyết Hoa cố hết sức để khẩu khí được bình tĩnh, chứ không giống như đang lo lắng, nhưng khi nói cô ta không cẩn thận vẫn để lộ ra sự lo âu, khiến Diệp Lăng Phi nghe ra được trong lòng Lô Tuyết Hoa đang lo lắng Dã Thú sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Hai ngày trước, Diệp Lăng Phi còn gặp Dã Thú, Dã Thú không có quá nhiều việc, theo lý mà nói Dã Thú không có lý do gì mà lại không nghe điện thoại, trừ phi Dã Thú đang ở một nơi không tiện để nghe điện thoại. Bây giờ Diệp Lăng Phi cũng không Dã Thú đang ở đâu, hắn nói:

- Tuyết Hoa, chuyện này em đừng lo lắng vội, anh nghĩ cậu ta đang ở chỗ nào đó không tiện nghe điện thoại mà thôi, thế này đi, để anh đi tìm cậu ta.

- Vâng ạ!

Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, Bạch Tình Đình ngồi ở bên cạnh thấy Diệp Lăng Phi cúp điện thoại cô ta liền hỏi:

- Ông xã, có phải Dã Thú xảy ra chuyện gì không?

- Anh cũng không biết, cái thằng này lại không nghe điện thoại của Tuyết Hoa, xem ra anh thực sự phải nói chuyện với nó mới được.

Diệp Lăng Phi miệng mắng Dã Thú, tay lấy điện thoại ấn số gọi cho Dã Thú, kết quả điện thoại đổ chuông ba tiếng thì Dã Thú liền nghe điện thoại không hề giống như những gì ban nãy Lộ Tuyết Hoa nói khiến Diệp Lăng Phi thấy có phần kỳ lạ. Điện thoại vừa kết nối Diệp Lăng Phì liền hỏi:

- Dã Thú, ban nãy cậu không nghe điện thoại của Tuyết Hoa?

- Không ạ! Có thế do em không chú ý.

Diệp Lăng Phi nghe tiếng Dã Thú có vẻ mệt mỏi, hắn hỏi:

- Dã Thú, cậu đang ở đâu?

- Em đang ở một khu vui chơi giải trí.

Dã Thú nói đến đây dừng lại giây lát dường như Dã Thú ở đó đánh bạc thì phải, sau đó nghe lại nghe thấy tiếng Dã Thú trong điện thoại nói:

- Lão đại, anh có việc gì không?

Diệp Lăng Phi có vẻ tức giận, hắn hừ lạnh lùng nói:

- Dã Thú, cậu còn hỏi anh có chuyện gì. Lẽ nào cậu không biết vợ cậu đang rất lo lắng cho cậu sao? Ban nãy Lộ Tuyết Hoa gọi điện cho anh, anh thấy giọng điệu của Lộ Tuyết Hoa dường như đang rất lo lắng cho cậu, Dã Thú, cậu thật không ra sao cả, rõ ràng biết Lộ Tuyết Hoa đang mang thai mà còn ở đấy chơi, cậu bảo anh phải nói với cậu thế nào mới được chứ, Dã Thú, cậu gọi điện ngay cho Lộ Tuyết Hoa đi, nói với vợ cậu là cậu không sao cả.

- Vâng ạ, lão đại, anh cứ yên tâm đi, đợi em chơi nốt ván này, sẽ gọi điện cho Tuyết Hoa, ừm, em đảm bảo không có chuyện gì đâu ạ.

Dã Thú nói xong bèn cúp điện thoại.

Khi đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng tút tút, Diệp Lăng Phi có phần bất ngờ, hắn đặt điện thoại xuống nói với Bạch Tình Đình ngồi bên cạnh:

- Có vấn đề, thằng Dã Thú này rất có vấn đề.

- Vấn đề gì?

Bạch Tình Đình cảm thấy Diệp Lăng Phi có gì đó không ổn, nhưng cô ta không biết rút cuộc không ổn ở chỗ nào, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi rồi hỏi, nhưng Diệp Lăng Phi không trả lời. Hắn cau mày dường như gặp phải chuyện gì phiền lòng, miệng lẩm bẩm nói:

- Anh cũng không nói rõ được, nhưng tóm lại anh cảm thấy thằng Dã Thấy thằng Dã Thú có gì đó không ổn.

Diệp Lăng Phi cũng không phải là thần tiên, hắn cũng không biết rút cuộc Dã Thú đang ở đâu. Ban nãy Dã Thú có nhắc đến một khu vui chơi giải trí tư nhân nhưng lại không nói rõ là khu vui chơi giải trí nào. Diệp Lăng Phi cau mày, hắn lại lấy điện thoại ra gọi cho Dã Thú, chuông điện thoại kêu năm sáu tiếng thì nghe thấy tiếng một người phụ nữ giọng khàn khàn nói:

- Có phải Diệp Lăng Phi không, bạn của anh đi tolet rồi, sao hả? Có phải anh cũng muốn đến chơi không?