Diệp Lăng Phi vừa nghe được câu nói rất mập mờ này của Trịnh Khả Nhạc, hắn liền cảm thấy lửa dục trong lòng mình lại bốc cháy lên, bàn tay to không nhịn được mà bóp bờ mông tròn trịa của Trịnh Khả Nhạc một cái, nói:
- Khả Nhạc, đi theo anh lên xe, anh đưa em tìm một chỗ được không?
Trịnh Khả Nhạc cắn chặt môi, nhưng ngay sau đó lại buông lỏng, mở miệng nói khẽ:
- Như vậy không tốt, quá... Quá vội vàng rồi, Diệp đại ca, mọi người đều nói lần đầu tiên của con gái rất quan trọng, em... Em hi vọng Diệp đại ca có thể chuẩn bị cho em một lần hẹn hò khiến em cả đời đều không quên được...!
Ý tứ trong những lời này của Trịnh Khả Nhạc đã biểu lộ hết sức rõ ràng, nếu như Diệp Lăng Phi còn không hiểu được mà nói, vậy thì Diệp Lăng Phi chính là kẻ ngốc. Diệp Lăng Phi gật đầu, mở miệng đáp ứng nói:
- Tốt lắm, vậy thì chờ anh giải quyết xong xuôi mọi việc, anh sẽ vì em chuẩn bị một lần hẹn hò lãng mạn không thể quên, đồng thời, anh cũng sẽ tặng em một món quà khiến em cả đời khó quên.
Tuy Diệp Lăng Phi cũng không nói rõ cho Trịnh Khả Nhạc rốt cuộc món quà hắn muốn tặng cho Trịnh Khả Nhạc là loại món quà như thế nào, nhưng mà, cho dù là vậy, trong lòng Trịnh Khả Nhạc cũng đã thỏa mãn rồi. Trịnh Khả Nhạc biết, nếu như hôm nay Diệp Lăng Phi đã đáp ứng cô thì sau này hắn nhất định sẽ làm được. Tối nay, quả thực Trịnh Khả Nhạc đã uống hơi nhiều, hơi men khiến cho cô không kìm lòng được, thật ra, trong lòng Trịnh Khả Nhạc, cũng hi vọng lần đầu tiên của mình sẽ là một kỷ niệm đẹp của tuổi xuân, cô cũng không muốn nó sẽ mất đi một cách dễ dàng như vậy. Diệp Lăng Phi và Trịnh Khả Nhạc tách ra, ngay khi hắn vừa muốn xuống lầu, liền nghe thấy trên lầu có người nhẹ nhàng ho khan một tiếng. Diệp Lăng Phi vừa nghe thấy tiếng ho khan này, hắn đã đoán được người đang ở trên lầu là ai. Diệp Lăng Phi vừa định lên lầu, đã thấy Lý Khả Hân đang từ trên lầu đi xuống, Lý Khả Hân đi tới trước mặt Diệp Lăng Phi, nói: - Em đưa anh xuống lầu!
Diệp Lăng Phi hơi ngừng lại, gật đầu, cùng với Lý Khả Hân đi xuống lầu. Vừa xuống đến nơi, Diệp Lăng Phi đã nghe đến Lý Khả Hân nói:
- Em còn đang buồn bực tại sao chiếc xe dưới nhà lại nhìn quen mắt đến vậy, bây giờ thì em đã rõ chiếc xe này rốt cuộc là của ai rồi! Những lời này của Lý Khả Hân khiến cho Diệp Lăng Phi không biết phải trả lời như thế nào, từ trong lời của Lý Khả Hân, Diệp Lăng Phi nghe ra được, Lý Khả Hân đã phát hiện quan hệ giữa hắn và Trịnh Khả Nhạc, trong lòng Diệp Lăng Phi còn đang suy nghĩ xem nên trả lời thế nào, đã thấy Lý Khả Hân quay sang phía hắn. Nhìn thấy bộ dạng kia của Diệp Lăng Phi, Lý Khả Hân liền cười nói:
- Được rồi, Diệp Lăng Phi, anh cũng không cần phải lo lắng, em cũng không phải bà xã của anh, dĩ nhiên sẽ không quản việc ở bên ngoài anh có bao nhiêu thiếu nữ đâu. Đúng ra mà nói, nếu có chuyện như vậy thì người phiền não nhất hẳn là Bạch Tình Đình bà xã anh rồi, nếu ai có ông xã như anh, đều phải lo lắng cả ngày, ai biết được khi nào anh sẽ đi tìm người phụ nữ khác, trong lòng khó có thể yên ổn được!
Diệp Lăng Phi vừa nghe được Lý Khả Hân nói như vậy, hắn liền nở nụ cười, nhìn Lý Khả Hân, nói:
- Khả Hân, em đây là đang ghen phải không?
- Em ghen?
Lý Khả Hân nghe được Diệp Lăng Phi nói như vậy, liền giống như nghe được một chuyện rất buồn cười, vậy mà lại khe khẽ cười lên, cô nhìn sang phía Diệp Lăng Phi, lắc lắc đầu, nói:
- Diệp Lăng Phi, anh có cho là em đang ghen không?
- Đương nhiên là có!
Diệp Lăng Phi lúc này không chút khách khí nói:
- Trong mắt anh, bộ dáng vừa rồi của em chính là đang ghen, nhưng mà, Khả Hân à, trong lòng anh cũng hiểu được, những chuyện này đều tại anh, là anh khiến cho mợi chuyện càng ngày càng trở nên hỏng bét!
Lý Khả Hân vừa nghe được Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô quay sang phía Diệp Lăng Phi khoát tay áo, nói:
- Được rồi, được rồi, Diệp Lăng Phi, em cũng không muốn cùng anh thảo luận những chuyện như thế này, hai ngày nữa em phải đi Hàn Quốc rồi, anh có cần em mua gì về cho anh không?
- Chỉ cần em an an toàn toàn trở lại, vậy là đủ rồi, những thứ khác anh cũng không cần!
Những lời này của Diệp Lăng Phi nghe có vẻ như hết sức buồn nôn, nhưng lọt vào trong tai Lý Khả Hân, lại khiến trong lòng cô cảm thấy vô cùng ngọt ngào. Lý Khả Hân lộ vẻ mười phần thân mật khẽ đẩy một cái vào ngực Diệp Lăng Phi, nũng nịu nói:
- Em vẫn biết là anh giỏi nói mà, Diệp Lăng Phi, đàn ông như anh chỉ biết mỗi việc là nịnh nọt phụ nữ thôi, em thật không biết phải nói anh như thế nào mới tốt, tên đại lừa đảo nhà anh!
- Vậy thì không nói là được rồi!
Diệp Lăng Phi kéo Lý Khả Hân vào trong lòng.
...
Khi Diệp Lăng Phi lái xe về đến nhà, thì bên trong biệt thự đã tắt đèn. Diệp Lăng Phi dè dặt đem cửa phòng mở ra, trở lại bên trong phòng ngủ. Hắn sợ đánh thức Bạch Tình Đình, ngay cả động tác thay quần áo cũng rất nhẹ nhàng. Khi mà Diệp Lăng Phi tắm rửa xong, trở lại bên giường, lúc này vừa mới mở chăn ra, đã thầy Bạch Tình Đình quay người lại.
- Ông xã, tại sao anh lại về muộn như vậy! Giọng nói của Bạch Tình Đình truyền vào trong tai của Diệp Lăng Phi, lúc này Diệp Lăng Phi cũng không nghĩ tới Bạch Tình Đình còn chưa ngủ, hắn lên giường rồi, ôm Bạch Tình Đình, mở miệng khẽ nói:
- À, là... Là đi uống rượu với bạn, trận rượu này uống hơi lâu, Tình Đình, sau lần này anh nhớ kỹ rồi, ta sẽ không uống nhiều rượu như vậy nữa, ừm, Tình Đình, đi ngủ sớm một chút đi, giờ cũng không còn sớm nữa, không phải ngày mai em phải lên công ty sao?
Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, tối nay anh đi những nơi nào?
Khi mà Diệp Lăng Phi nghe được Bạch Tình Đình hỏi những lời này, chẳng biết tại sao trong lòng hắn bỗng nhiên khẽ động, tựa hồ dự cảm được có chuyện gì đó sắp xảy ra. Trong lòng Diệp Lăng Phi vốn là đang lo lắng bị Bạch Tình Đình phát hiện việc tối hôm nay hắn và Trương Lộ Tuyết, Trịnh Khả Nhạc cùng nhau đi hát, cách nghĩ của Diệp Lăng Phi rất đơn giản, chính là trước hết đem mọi chuyện giấu diếm đi, nói dối Bạch Tình Đình, trước kia, hắn thường xuyên làm như vậy, mỗi lần, hắn đều thành công giấu diếm mọi chuyện, cứ như vậy, lâu ngày Diệp Lăng Phi cho rằng chỉ cần mình nói dối vài lời, cho dù chuyện có lớn đến mức nào, hắn cũng có thể giấu được. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, hắn mở miệng nói: - Bà xã, không có gì, không phải vừa rồi anh đã nói với em sao? Chính là đi uống rượu, ừm, đi bar uống rượu!
Diệp Lăng Phi nói rồi đưa môi tới khuôn mặt trắng nõn của Bạch Tình Đình, hung hăng hôn một cái, nói:
- Bà xã, ngươi đừng có suy nghĩ nhiều, ừm, ngủ sớm một chút đi!
Bạch Tình Đình lại không muốn ngủ, Bạch Tình Đình bỗng nhiên ngồi dậy, cô cũng không bật đèn, chỉ ngồi ở trên giường, nói:
- Ông xã, em vừa mới có một giấc mơ, mơ thấy ông xã anh cùng người đàn bà khác đi uống rượu, sau đó em đến, anh lại không thèm để ý đến em, trong lòng em rất sợ hãi, em lo lắng ông xã em thật sự...!
Phần sau Bạch Tình Đình cũng không nói ra, thật ra thì, Bạch Tình Đình đã nói đến nước này rồi, vậy thì Diệp Lăng Phi cũng có thể nghe ra được ẩn ý trong lời nói của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi ngồi dậy, choàng tay ôm lấy Bạch Tình Đình, nói:
- Tình Đình, em đừng suy nghĩ lung tung được không, giấc mơ cuối cùng cũng chỉ là giấc mơ mà thôi, không phải là sự thật, không phải bây giờ anh đang ở trước mắt em sao?
Bạch Tình Đình khẽ thở dài, mở miệng nói:
- Ông xã, em cũng không biết tại sao, tóm lại gần đây lại hay có những giấc mộng như thế này, ngay cả bản thân em cũng cảm thấy rất mệt mỏi, ông xã, em chỉ muốn biết tối hôm nay anh đi những nơi nào, đi cùng với ai, em chỉ muốn biết mà thôi, không có ý gì khác!
- Thật ra... Là... Là Trương Lộ Tuyết!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh đi uống rượu với Trương Lộ Tuyết và một người đồng nghiệp khác, bởi vì... Bởi vì... Bởi vì nữ đặc công kia muốn tập kích Trương Lộ Tuyết!
Nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Bạch Tình Đình liền ngẩn người ra, “à” một tiếng, dường như đối với những lời này của Diệp Lăng Phi Bạch Tình Đình cũng không tin tưởng cho lắm. Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình chỉ “à” một tiếng, trong lòng của hắn cũng cảm giác được sự tình trở nên phiền toái, hắn cố gắng giải thích với Bạch Tình Đình:
- Bà xã, hôm nay chẳng phải là có một người phụ nữ đến tòa nhà Quốc Tế Thế Kỷ sao!
Diệp Lăng Phi vừa mới nói tới đây, chuông điện thoại từ trong túi quần của hắn vang lên, tiếng chuông này vừa lúc ngắt lời Diệp Lăng Phi đang nói. Diệp Lăng Phi quay sang phía Bạch Tình Đình cười xin lỗi, nói:
- Bà xã, anh phải xem là ai gọi tới!
Diệp Lăng Phi nói rồi bước xuống giường, hắn cũng không bật đèn, ở trong bóng tối; Ấy điện thoại di động của mình từ trong túi quần ra. Ngay khi Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy tên người gọi tới, trong lòng hắn hơi do dự, thầm nghĩ sao đã hơn nửa đêm mà cô nàng Mộ Văn này lại gọi điện thoại đến cho mình đây! Nhưng mà, nếu cô ta đã gọi đến rồi, vậy thì Diệp Lăng Phi cũng chỉ còn cách nghe điện thoại, xem xem rốt cuộc cái cô nàng Mộ Văn này muốn nói cái gì. Diệp Lăng Phi nghĩ tới đây, hắn tiếp điện thoại, khi mà Diệp Lăng Phi nghe xong những gì Mộ Văn nói, hắn không nhịn được mà hưng phấn hô lên:
- Thật vậy sao, thế thì quá tốt rồi, Mộ Văn, lần này nhất định tôi phải đa tạ cô rồi!