Diệp Lăng Phi vừa nói xong thì nghe thấy tiếng đẩy cửa, tiếp đó hắn thấy Bạch Tình Đình từ ngoài cửa đi vào. Trịnh Khả Nhạc đi theo sau lưng Bạch Tình Đình, Trịnh Khả Nhạc đi được mấy bước thì thấy Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết ở trong phòng, Trịnh Khả Nhạc dừng bước, cô đóng cửa phòng lại.
Bạch Tình Đình đột nhiên xuất hiện ở đây khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy bất ngờ, phải nói Diệp Lăng Phi không ngờ Bạch Tình Đình sẽ đến đây, tuy ở đây là Tòa nhà Quốc tế Thế kỷ nhưng Bạch Tình biết mình đến Tòa nhà Tập đoàn nhanh như vậy khiến người khác có cảm giác bất ngờ.
Ngược lại Trương Lộ Tuyết đối với chuyện Bạch Tình Đình xuất hiện bây giờ lại không cảm thấy bất ngờ gì cả. Trương Lộ Tuyết ngồi trên sofa hai chân bắt chéo, sau khi thấy Bạch Tình Đình đi vào phòng Trương Lộ Tuyết nói một cách không khách khí:
- Phó Tổng tài Bạch, sao cậu lại đến đây, lẽ nào cậu không ở phòng làm việc mà sắp xếp kế hoạch của cậu sao?
- Mình đến tìm ông xã mình
Bạch Tình Đình nghe Trương Lộ Tuyết nói như vậy thì cô nhìn Trương Lộ Tuyết một cái và nói không khách khí:
- Lẽ nào bây giờ mình đi tìm chồng mình cũng cần phải nói với cậu một tiếng sao, nói như vậy có quá lắm không?
Trương Lộ Tuyết nói một cách lạnh lùng:
- Mình đâu có ý này, Diệp Lăng Phi là chồng cậu, giống như khi nãy cậu vừa nói đấy, cậu tìm chồng cậu mình quản không được rồi!
- Vậy thì được!
Bạch Tình Đình nói rồi đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, trên gương mặt cô có chút khó chịu, cô nhìn Diêp Lăng Phi và nói:
- Ông xã, em muốn nói rõ với anh, trong Tập đoàn này, em và Trương Lộ Tuyết rốt cuộc ai là người phụ trách?
Bạch Tình Đình nói những lời này khiến cho Diêp Lăng Phi cảm thấy không hiểu, Diêp Lăng Phi nhìn Bạch Tình Đình một cái rồi lại nhìn Trương Lộ Tuyết, cuối cùng hắn nhìn Bạch Tình Đình và hỏi một cách kỳ lạ:
- Bà xã, rốt cuộc là em có ý gì thế, anh thật không hiểu lắm, vì sao đột nhiên em lại hỏi anh như vậy?
Bạch Tình Đình mở miệng định nói nhưng Trương Lộ Tuyết đã nói:
- Bạch Tình Đình, cậu không cần làm khó Diêp Lăng Phi, chuyện này là chuyện giữa chúng ta, hai người chúng ta giải quyết, cậu và mình đều là Phó tổng tài, địa vị của chúng ta đều ngang nhau, nếu quyết định của cậu là đúng thì mình sẽ ủng hộ cậu, nhưng nếu quyết định của cậu sai, vì sao mình lại ủng hộ quyết định của cậu chứ?
- Cậu nói quyết định của mình sai à?
Bạch Tình Đình nghe Trương Lộ Tuyết nói như vậy, cô xoay mặt sang nhìn Trương Lộ Tuyết mà không để ý đến Diêp Lăng Phi, miệng cô lạnh lùng:
- Quyết định gì của mình là sai, Trương Lộ Tuyết cậu nói rõ cho mình biết đi!
- Chẳng lẽ không đúng sao? Bạch Tình Đình hôm nay quyết định mà cậu nói trong cuộc họp, theo mình thấy đó là quyết định gây tổn hại cho tập đoàn đấy, cậu vốn không hiểu tình hình của công ty mới ở đây, cậu không không thể quyết định được!
Trương Lộ Tuyết nói như vậy, Diêp Lăng Phi nghe hai câu thì biết Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết lại vì chuyện của công ty mà cãi nhau, bây giờ chuyện của hắn đã đủ nhiều rồi, Diêp Lăng Phi vốn không muốn lại thêm nữa. Diêp Lăng Phi nhìn thấy Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết lại cãi nhau như vậy, hắn đi đến trước chỗ ngồi của mình đặt mông ngồi xuống, rút từ trên người ra điếu thuốc, sau khi mồi lên thì Diêp Lăng Phi hút một hơi.
Trong phòng vang lên tiếng cãi nhau của Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình, hai người này không ai nhường ai, đối chọi gay gắt, bên nào cũng không tỏ ra yếu thế cả. Hai người trong cuộc họp hôm nay đề vì những vấn đề này mà tranh luận, mãi cho đến bây giờ vấn đề của hai người vẫn chưa được giải quyết.
Bạch Tình Đình biết Diêp Lăng Phi đến Tòa nhà Quốc tế Thế kỷ là từ miệng thư ký của cô. Trong lòng Bạch Tình Đình cũng nghi ngờ, theo Bạch Tình Đình thấy, Diêp Lăng Phi đến Tòa nhà tập đoàn thì phải đến gặp cô ngay sao lại một mình đi gặp Trương Lộ Tuyết, trong lòng Bạch Tình Đình không tránh khỏi hoài nghi, cho nên cô mới đi đến phòng làm việc của Diêp Lăng Phi.
Trương Lộ Tuyết và Bạch Tình Đình tranh cãi nửa ngày trời cũng không có kết quả, hai người nghĩ đến Diêp Lăng Phi, lúc này, bọn họ mới phát hiện Diêp Lăng Phi đã không còn ngồi ở chỗ này nữa. Bạch Tình Đình cất bước đi vào phòng xép trong phòng làm việc của Diêp Lăng Phi, quả nhiên nhìn thấy Diêp Lăng Phi đang nằm trên giường, dường như đang ngủ.
Bạch Tình Đình chần chừ do dự xem có nên gọi Diêp Lăng Phi dậy không thì lúc đó điện thoại của Diêp Lăng Phi reo lên, Diêp Lăng Phi sau khi nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo thì bỗng nhiên ngồi dậy.
Người đầu tiên mà Diêp Lăng Phi thấy chính là Bạch Tình Đình đang đứng ở chỗ cửa, hắn xuống giường, trong tay cầm điện thoại đi đến phía cửa:
- Bà xã, em và Trương Lộ Tuyết nói chuyện xong chưa?
Diêp Lăng Phi vừa nói những lời này thì hắn nhì thấy Trương Lộ Tuyết đang đứng trước ghế sofa trong phòng làm việc của hắn, biểu hiện trên mặt của Trương Lộ Tuyết cũng có thể nhìn thấy được. Trương Lộ Tuyết khi nãy nói chuyện với Bạch Tình Đình không quá mười phút, còn biểu hiện trên mặt Bạch Tình Đình thì không cần hỏi cũng giống như Trương Lộ Tuyết. Diêp Lăng Phi hối hận khi đã hỏi Bạch Tình Đình như vậy, hắn vội vàng ôm eo Bạch Tình Đình, trong tay cầm điện thoại và nói:
- Bà xã, ở đây anh còn có việc, anh nghe điện thoại đã!
Diêp Lăng Phi nói xong không quan tâm Bạch Tình Đình sẽ nói thế nào, hắn nghe điện thoại. Từ đầu dây bên kia của điện thoại truyền lại tiếng của Dã Lang, trong đó còn có âm thanh của sông nước, dường như Dã Lang đang ở một nơi gần nguồn nước.
- Satan, em tìm được Serena rồi!
Dã Lang không kìm được sự vui sướng và nói:
- Serena không sao cả, như vậy thật sự là quá tốt rồi!
- Ừ, như vậy là quá tốt rồi!
Sau khi Diêp Lăng Phi nghe thấy câu nói này hắn vốn không cảm thấy có gì bất ngờ cả, Serena không có chuyện gì đã nằm trong dự liệu của Diêp Lăng Phi. Nhưng câu nói phía sau của Dã Lang đã làm cho Diêp Lăng Phi rất bất ngờ, hắn nghe Dã Lang nói:
- Satan, Serena nói với em là Sean vốn không có liên hệ gì đến Tổng bộ Pháp!
- Cái gì?
Diêp Lăng Phi nghe Dã Lang nói như vậy thì ngạc nhiên. Diêp Lăng Phi nói như vậy khiến Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết hoảng sợ, Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết hai người vốn vẫn có chút chuyện đang đấu khẩu. Lực chú ý của hai người hoàn toàn bị chuyển dịch sang Diêp Lăng Phi.
Diêp Lăng Phi cũng không ngờ đến chuyện sẽ có chuyện lớn như vậy, Sean không liên quan đến Tổng bộ. Diêp Lăng Phi hỏi:
- Dã Lang, câu nói của cậu rốt cuộc là có ý gì, anh không hiểu. Sean làm sao mà không liên hệ đến người của Tổng bộ Pháp chứ, chuyện này hoàn toàn không đúng!
- Satan, em cũng cảm thấy kỳ lạ!
Dã Lang nói,
- Khi em hỏi Serena em mới biết nguyên do của tất cả chuyện này!
- Ừ, vậy nói cho anh nghe xem!
Diêp Lăng Phi nói.
- Satan, bây giờ em và Serena đang ở bên đập chứa nước, nếu anh tiện đường thì đến đây xử lý một thi thể một chuyến. Khi nãy em đã gọi điện thoại cho Dã Thú, vấn đề bây giờ là giải quyết làm sao để không kinh động đến người khác, ngộ nhỡ người khác biết thì chuyện này chỉ càng thêm rắc rối!
Diêp Lăng Phi vốn định hỏi thêm nhưng thấy Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đang ở trong phòng, trước mặt hai người này hắn không thể nhắc đến thi thể gì được, chỉ sẽ làm hai người sợ thôi. Diêp Lăng Phi thu lại hết những lời phía sau lại, hắn không hỏi gì nữa chỉ nói:
- Dã Lang, như vậy nhé, đợi khi anh đến thì anh sẽ gọi điện thoại cho cậu!
- Dạ!
Dã Lang trả lời.
Diêp Lăng Phi sau khi nói xong hắn bỏ điện thoại xuống ngẩng đầu lên nhìn Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết đang đứng phía trước. Diêp Lăng Phi thở dài và nói:
- Anh thấy anh không có tâm trạng nào để đi quản chuyện này nữa, anh hy vọng bọn em có thể nhượng bộ lẫn nhau. Công ty này do bọn em cùng nhau quản lý, nếu đến hai em mà cũng bất hòa thì việc phát triển công ty tập đoàn cũng sẽ không tốt được, được rồi, anh đã nói như vậy thì anh hy vọng hai người bọn em sau khi bình tĩnh lại thì ngồi xuống từ từ nói chuyện.
Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết hai người nhìn nhau một cái, Bạch Tình Đình lập tức quay sang Diêp Lăng Phi và nói:
- Ông xã, anh có chuyện gì quan trọng phải làm à?
- Về nhà rồi anh nói!
Diêp Lăng Phi giơ tay vỗ vỗ lên vai Bạch Tình Đình rồi căn dặn:
- Tình Đình, đừng quên không được chạy lộn xộn, ở bên ngoài rất hỗn loạn, nhất định phải chú ý an toàn!
- Em biết rồi!
Bạch Tình Đình gật gật đầu và nói:
- Ông xã, anh cẩn thận nhé, em sẽ chú ý an toàn của mình!
Lần trướcBạch Tình Đình sau khi trải qua chuyện của Điền Tư, cô đương nhiên không dám chạy loạn nữa, lo lắng sẽ gặp phải chuyện nguy hiểm. Trương Lộ Tuyết đứng bên cạnh Bạch Tình Đình, cô nhìn thấy sự quan tâm của Diệp Lăng Phi đối với Bạch Tình Đình, trong lòng Trương Lộ Tuyết có đôi chút đố kỵ. Tuy Bạch Tình Đình là vợ của Diệp Lăng Phi nhưng Trương Lộ Tuyết tốt xấu gì cũng là người phụ nữ có quan hệ tình cảm thân thiết. Khi cô thấy Diệp Lăng Phi quan tâm Bạch Tình Đình như vậy thì Trương Lộ Tuyết cảm thấy trong lòng không thoải mái. Cô xoay mặt đi hướng khác không muốn thấy cảnh Diệp Lăng Phi thân thiết với Bạch Tình Đình. Khi Trương Lộ Tuyết quay đầu sang hướng khác thì Diệp Lăng Phi đã đi đến bên cạnh Trương Lộ Tuyết.
- Trương Lộ Tuyết, em cũng chú ý an toàn của mình đừng chạy lộn xộn, đặc biệt là tối như vậy không nên đi ra ngoài đâu!
Diệp Lăng Phi cũng căn dặn Trương Lộ Tuyết, Trương Lộ Tuyết vốn cho rằng Diệp Lăng Phi sẽ không biểu hiện sự quan tâm đối với cô trước mặt Bạch Tình Đình nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi lại biểu hiện sự quan tâm dành cho cô trước mặt Bạch Tình Đình. Trương Lộ Tuyết đáp một tiếng, mắt cô nhìn Bạch Tình Đình, vừa đúng lúc gặp phải ánh mắt Bạch Tình Đình nhìn cô, Trương Lộ Tuyết khẽ chu cái miệng nhỏ nhắn ra cố ý để Bạch Tình Đình nhìn thấy.
Diệp Lăng Phi không để ý đến hành động này của Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết, trong lòng hắn đang lo lắng chuyện của Dã Lang ở bên kia, ở đây sau khi tạm thời trấn an Bạch Tình Đình và Trương Lộ Tuyết thì Diệp Lăng Phi đi ra khỏi văn phòng của hắn. Ở ngoài văn phòng, Trịnh Khả Nhạc đang ngồi bên ngoài tay cầm điện thoại đang nhắn tin.
Khi Diệp Lăng Phi từ bên trong phòng làm việc đi ra Trịnh Khả Nhạc đứng lên, miệng hô lên một tiếng: “Tổng tài!” Thì Diệp Lăng Phi đã đi qua khỏi người Trịnh Khả Nhạc, Trịnh Khả Nhạc nhìn thấy Diệp Lăng Phi đi về hướng thang máy thì nói:
- Thật là kỳ lạ, dường như hôm nay có chuyện gì gấp thì phải!
Trịnh Khả Nhạc không rõ chuyện của Diệp Lăng Phi, cô chỉ cảm thấy kỳ lạ mà thôi.
Diệp Lăng Phi đi ra khỏi Tòa nhà Quốc tế Thế kỷ rồi đi về hướng bãi đậu xe, Diệp Lăng Phi cầm điện thoại gọi cho Dã Lang. Khi nãy Diệp Lăng Phi đã nói với Dã Lang, nếu hắn đi đến chỗ của Dã Lang thì hắn sẽ gọi điện thoại cho Dã Lang.
- Dã Lang, Dã Thú đã đến chưa?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Vẫn chưa đến!
Dã Lang nói.
- Ừ, anh biết rồi!
Diệp Lăng Phi nói,
- Bây giờ anh đi đến chỗ cậu đây, cậu nhớ lúc này rất bất thường, cậu nhất định phải chút ý an toàn của bản thân đấy!
- Em biết rồi, Satan, anh cứ yên tâm nhé!
Dã Lang nói.
Diệp Lăng Phi không nói thêm gì với Dã Lang, hắn đi đến trước cửa xe của mình, vừa mở cửa xe thì điện thoại của Diệp Lăng Phi reo lên. Diệp Lăng Phi chưa nhìn số điện thoại mà hắn bắt máy liền.
- Satan, gần đây thế nào rồi?