Chương 1090: Suzu yamakawa

Nọc rắn, độc ong hai cái đó đều không độc, thứ độc nhất là lòng dạ đàn bà.

Diệp Lăng Phi ngồi trong toilet lần này đã là lần thứ tư rồi, hắn chịu không nổi miệng rền hừ hừ. Diệp Lăng Phi không ngờ Bạch Tình Đình lại chuẩn bị cả thuốc xổ, lẽ nào Bạch Tình Đình hận mình đến mức ấy sao, còn chuẩn bị cả thuốc xổ. Nếu như mình lại trêu trọc Bạch Tình Đình, liệu Bạch Tình Đình có cho mình uống thuốc độc không?

Diệp Lăng Phi càng nghĩ càng sợ, thầm nghĩ, xem ra mình không thể đắc tội với người phụ nữ này, ai mà biết được cô ta sẽ nghĩ ra cái gì?

Diệp Lăng Phi ngồi trong toilet, hắn nghe thấy bên ngoài có tiếng gõ cửa, Diệp Lăng Phi không thèm để ý cú ngồi trong toilet. Đây là một thực thể sống, nếu muốn sung sướng, thì cần phải dùng sức lực.

- Ông xã, anh có ở đó không?

Tiếng Bạch Tình Đình ở bên ngoài vọng tới

Diệp Lăng Phi từ trong nhà vệ sinh thều thào nói ra:

- Anh không có ở đây! Bà xã, em không cần đến tìm anh, cứ coi như anh không có ở đây.

Bạch Tình Đình bắt đầu cảm thấy hổi hận, cô ta vốn chỉ muốn trả thù Diệp Lăng Phi một chút thôi, không ngờ lại gây ra cơ sự như thế này, Bạch Tình Đình đứng ngoai của toilet xin lỗi. Diệp Lăng Phi làm như không nghe thấy gì, trong nhà vệ sinh kêu rên, điều đó làm Bạch Tình Đình thật sự sợ hãi, Bạch Tình Đình vội vàng nói:

- Ông xã, em bây giờ sẽ đi gọi xe cấp cứu!

- Đừng, anh không muốn đến bệnh viện. Bà xã, em để anh ở đây một mình một lát!

Diệp Lăng Phi ngồi trong toilet, trong lòng lại nghĩ đến một chuyện khác. Hắn nghĩ đến cô gái người Nhật mà ban nãy đã gặp ở quảng trường Hải Tinh, Diệp Lăng Phi cảm thấy rất quen, nhưng lại không nhớ ra. Hình như đã gặp cô gái đó ở đâu rồi? Diệp Lăng Phi nghĩ mãi cũng không nghĩ ra, đành tạm thời không nghĩ đến nữa.

Diệp Lăng Phi từ nhà vệ sinh đi ra, Bạch Tình Đình vẫn đứng ngoài cửa. Vừa thấy Diệp Lăng Phi đi ra, Bạch Tình Đình vội vàng đỡ lấy Diệp Lăng Phi nói:

- Ông xã, anh có cần đi bệnh viện không?

- Tại sao anh lại phải đi bệnh viện?

Diệp Lăng Phi hỏi

- Anh!

Bạch Tình Đình nhìn sắc mặt Diệp Lăng Phi, thấy sắc mặt Diệp Lăng Phi không được tốt, ai uống thuốc xổ xong sắc mặt cũng đều không được tốt, Bạch Tình Đình lúc đó pha thuốc xổ vào trong nước rồi xịt, nếu uống trực tiếp thuốc xổ vào thì Diệp Lăng Phi lãnh đủ. Dù vậy, Diệp Lăng Phi cũng thấy không thoải mái, ban nãy đã uống thuốc ngừng xổ, nhưng vẫn chưa có tác dụng. Hai chân Diệp Lăng Phi chùn lại, Bạch Tình Đình vừa đỡ hắn, Diệp Lăng Phi vội dựa cả người vào Bạch Tình Đình.

Bạch Tình Đình cũng chỉ là phụ nữ, lại chưa từng lầm việc nặng nhọc, Diệp Lăng Phi vừa dựa vào, Bạch Tình Đình đã có phần đỡ không nổi rồi.

- Ông xã, anh nặng quá!

Bạch Tình Đình bị dựa vào cau mày nói, Diệp Lăng Phi nói:

- Bà xã, anh biết anh nặng, nhưng anh cũng không có cách nào khác, chân anh bây giờ mềm ra rồi, em bảo anh đi thế nào được!

Bạch Tình Đình hối hận nói:

- Ông xã, hay là bây giờ em đưa anh đi bệnh viện! Không thể trì hoãn thêm nữa!

- Không cần đi bệnh viện đâu! Anh chỉ cần nghỉ ngơi một lát là khỏi thôi, ban nãy không phải uống thuốc cầm rồi đó sao? Anh nghĩ thuốc đó cũng phải đợi một lát mới có tác dụng, đợi thêm lát nữa đi!

Bạch Tình Đình khó khăn lắm mới dìu được Diệp Lăng Phi vào giường, Khi dìu Diệp Lăng Phi lên giường xong, cô ta thở hổn hển nói:

- Ông xã, em rót cho anh cốc nước nhé!

- Bà xã, anh vẫn chưa cởi áo ra này!

Diệp Lăng Phi bèn nằm ra giường, để thể hiện quần áo của mình vẫn chưa cởi ra. Bạch Tình Đình rót nước mang đến, cô ta đỡ Diệp Lăng Phi dậy uống nước, đặt cốc nước xuống sau đó Bạch Tình Đình mới giúp Diệp Lăng Phi cởi quần áo. Khi trên người Diệp Lăng Phi chỉ còn lại một chiếc quần đùi, Bạch Tình Đình kéo chăn đắp lên người Diệp Lăng Phi.

- Bà xã, anh muốn xem tivi!

Diệp Lăng Phi nằm trên giường, ý nói Bạch Tình Đình đi mở tivi, lấy điều khiển đưa cho Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình vừa đưa điều khiển cho Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi lại nói:

- Bà xã, anh muốn ăn hoa quả!

- Anh sao nhiều chuyện thế!

Bạch Tình Đình vừa nói xong, liền nghe thấy Diệp Lăng Phi thều thào:

- Bà xã, không phải anh nhiều chuyện, mà là anh thấy mình chẳng còn chút sức lực nào cả, anh cũng không muốn như thế!

Bạch Tình Đình không dám nói thêm nữa, quay người đi ra khỏi phòng ngủ. Bạch Tình Đình vừa ra khỏi, Diệp Lăng Phi bĩu môi, nói:

- Ai bảo em giờ trò đó với anh!

Diệp Lăng Phi cầm điều khiển xem tivi.

Bạch Tình Đình đi đến phòng khách ở tầng một, sai Trương Vân đi rửa hoa quả, để lát nữa cô ta mang đi, trong khi Trương Vân đi rửa hoa quả, Bạch Tình Đình ngồi ở sa lông quay đầu lại nói với Chu Hân Mính:

- Hân Mính, mình bây giờ hối hận quá!

Chu Hân Mính cười nói:

- Tình Đình, đây coi như là một bài học, lần sau không được làm vậy nữa!

- Mình không nhịn được, ai bảo anh ấy luôn bắt nạt mình! Tối hôm qua, anh ấy vừa về là ngủ ngay, mình gọi dậy, anh ấy chẳng động tĩnh gì. Lẽ nào những việc như thế lại để tớ chủ động sao, anh ấy không biết là thật sự không hiểu hay giả vờ nữa, bọn tớ lâu lắm mới gặp nhau, kết quả anh ấy về chỉ biết ngủ, cậu nói mình có thể không giận sao được, hôm nay đi ra bờ biển, tớ cũng không thấy vui, trong lòng tớ vẫn còn ấm ức, kết quả, hài...Tớ cũng biết mình không nên làm thế!

Bạch Tình Đình giống như một người phụ nữ đang hờn giận vậy, hờn giận trước mặt Chu Hân Mính. Chu Hân Mính cười nói:

- Tình Đình, cậu bây giờ không phải là trẻ con nữa, sao lại như đứa trẻ con vậy. Ông xã đi Đông Hải rất mệt mỏi, anh ấy quay về muốn nghỉ ngơi là điều bình thường thôi mà!

- Tớ biết, Hân Mính, cậu đừng nói mình nữa! Anh ấy bây giờ hai chân đều mềm, tớ,..tớ tối hôm nay lại phải ngủ rồi!

Bạch Tình Đình nói đến đó bèn không nói nữa.

Chu Hân Mính đã hiểu ý của Bạch Tình Đình, cô ta cười nói:

- Tình Đình, đừng ngồi hờn trách với mình nữa, đi tìm ông xã đi, hờn trách với anh ấy!

- Ừ, tớ biết rồi! Hân Mính, vậy tớ lên gác đây, cậu cũng về phòng nghỉ ngơi sớm đi nha!

Bạch Tình Đình bưng hoa quả mà Trương Vân đã rửa sạch lên phòng ngủ trên gác, Khi Bạch Tình Đình quay vào phòng ngủ thì thấy Diệp Lăng Phi tay cầm điều khiển đang xem tivi. Bạch Tình Đình đặt hoa quả lên giường, lấy dao gọt vỏ.

“Tập đoàn Suzuki?” Bạch Tình Đình vừa gọt được một nửa quả táo thì nghe thấy Diệp Lăng Phi bât thình lình nhắc đến tập đoàn Suzuki. Bạch Tình Đinh nhìn lên tivi, thấy tivi đanh chiếu tin tức. Bạch Tình Đình thuận miệng hỏi:

- Ông xã, tập đoàn Suzuki làm sao?

Diệp Lăng Phi cau mày, lẩm bẩm:

- Kỳ lạ, tập đoàn Suzuki sao lại đến Vọng Hải đầu tư?

Bạch Tình Đình đưa quả táo đã gọt xong cho Diệp Lăng Phi, nói:

- Ông xã, tập đoàn Suzuki vốn dĩ đầu tư ở Vọng Hải, ở thành phố Vọng Hải có nhà máy điện tử của tập đoàn Suzuki. Nhà máy điện tử đó còn rất lớn, có lẽ do ở Trung Quốc kiếm được tiền, nên mới mở rộng quy mô!

Diệp Lăng Phi cầm quả táo, cắn một miếng, hắn ta quay sang nhìn Bạch Tình Đình khẽ gật đầu, nói:

- Không phải như vậy, lúc đầu anh đã nói với em, tập đoàn Suzuki vốn không phải là một công ty mang ý nghĩa thuần túy, công ty này đã từng buôn lậu súng đạn, đương nhiên đó chỉ là biểu hiện bên ngoài, đại tập đoàn Nhật Bản này còn có màu sắc của quân đội Nhật Bản. Tập đoàn Suzuki đã giúp đỡ rất nhiều cho chính phủ Nhật Bản, trong chiến tranh xâm lược Trung Quốc, tập đoàn này đã cung cấp rất nhiều tài lực cho chính phủ Nhật Bản. Đương nhiên, sau khi Nhật Bản thất bại, người sáng lập tập đoàn Suzuki, Suzuki Taro đã rút khỏi tập đoàn, nhưng mấy năm nay, tập đoàn Suzuki luôn ra sức ủng hộ phe hữu của Nhật Bản. Đương nhiên, những gì tập đoàn Suzuki làm đều rất kín đáo, người bình thường không thể biết rõ được. Anh thấy....!

Diệp Lăng Phi nói đến đây, đột nhiên ngừng lại, Bạch Tình Đình đang nghe chăm chú, Diệp Lăng Phi đột nhiên không nói tiếp. Bạch Tình Đình bèn nhìm Diệp Lăng Phi nói:

- Ông xã, sao anh không nói nữa?

- Bà xã, anh nhớ ra tiểu nha đầu đó là ai rồi!

- Tiểu nha đầu nào?

Bạch Tình Đình sửng sốt hỏi.

- Chính là cô gái Nhật Bản mà hôm nay chúng ta đã gặp ở quảng trưởng Hải Tinh ấy! Anh nhớ ra tiểu nha đầu này rồi. Hồi anh đến Nhật Bản, khi đó anh dẫn theo vài người Lang Nha đến Nhật Bản chơi, đã gặp cô gái này, chỉ là tiểu nha đầu này lúc đó không xinh đẹp như bây giờ, nếu không, anh đã sớm nhận ra rồi. Con gái mười tám đúng là thay đổi quá nhiều, xinh đẹp đến mức có thể đi chụp ảnh khỏa thân được!

Bạch Tinh Đình lầu bầu:

- Lại là khỏa thân! Ông xã, anh không thể không nói đến khỏa thân được sao, đó là thứ mà mấy người đàn ông thích xem thôi, em thấy chẳng có gì đáng xem cả.

Diệp Lăng Phi không nói gì với Bạch Tình Đình, Hắn nhỉ lẩm nhẩm trong miệng nói:

- Suzu Yamakawa, người thừa kế của gia tộc Yamakawa!

- Suzu Yamakawa là ai?

Bạch Tình Đình hỏi

Diệp Lăng Phi nghĩ một lát rồi nói:

- Ừ, anh nói thế nào nhỉ! Là đại cổ đông thứ hai trong tập đoàn Suzuki, ồ, đương nhiên là tương lai thôi, cô ta chỉ là người thừa kế, bố cô ta vẫn chưa chết, đợi đến khi bố cô ta chết cô ta sẽ là đại cổ đông lớn thứ hai trong tập đoàn Suzuki!

- Vậy đại cổ đông lớn nhất trong tập đoàn Suzuki là ai?

Bạch Tình Đình hỏi.

Khi Diệp Lăng Phi nhắc đến cái tên này, mắt sáng rực lên, lạnh lùng nói:

- Takeshi Kusamoto! Là một phần tử ngoan cố trong cánh hữu, muốn khôi phục chủ nghĩa quân phiệt, tái hiện lại thế lực quân đội Nhật Bản năm đó.

Bạch Tình Đình há hốc mồn nhìn Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi cười nói:

- Bà xã, em không hiểu cục diện thật sự ở Nhật Bản. Trong đất nước này, có rất nhiều người hy vọng khôi phục lại thế lực quân đội. Lần này Suzu Yamakawa đến đây, không đơn giản chỉ là đi du lịch, bên trong nhất định có vấn đề.