Chương 343: Vũ Tinh Bang ?

Người đăng: ๖ۣۜGấu๖ۣۜ

Băng Vũ Tinh. Một băng đảng có địa bàn nằm kề cạnh tỉnh Sơn Bà, cách 100km về hướng Tây Bắc so với thành phố Quảng Phúc. Thành phố mà hắc đạo băng Vũ Tinh chiếm đóng là thành Bắc Khánh.

Bắc Khánh vốn là một thành phố không có điểm gì để đáng du lịch. Nhưng ở đây nổi tiếng là một thành phố lớn sau hai thành phố lớn nhất nước là Thủ Đô Thượng Kinh và trung tâm kinh tế thành Châu Lang.

Có thể nói Bắc Khánh là một nơi giao thoa giữa hai thành phố lớn kia, nhưng xét về mặt kinh tế Bắc Khánh chỉ đứng thứ 10 về số tiền phải đóng thuế cho Xích Quỷ. Mặc dù đây cũng là một thành phố lớn, với một nền kinh tế hầu hết là các công ty lớn đều nằm ở đây, hoặc có chi nhánh lớn tại nơi này. Bởi vì vị trí của Bắc Khánh rất là hay, do nằm giữa bản đồ Xích Quỷ, nơi giao thoa kinh tế giữa thủ đô và trung tâm kinh tế.

Nền kinh tế chính của Bắc Khánh không phải là lao động, cũng không phải du lịch, cũng không phải là buôn bán đất đai gì cho kham. Bởi vì nguồn kinh tế ở đó thường là những công ty phát triển công nghệ như điện thoại, thiết bị máy tính, xe cộ, nhà thông minh, robot, thậm chí là cả y tế ở thành phố này cũng rất phát triển.

Đối với sinh viên trẻ mới ra trường, lúc xưa họ sẽ chọn hai thành phố lớn như thủ đô hoặc Châu Lang để lập nghiệp. Nhưng hai thành phố đó tiêu chuẩn, yêu cầu ngày càng cao, do đó Bắc Khánh một thành phố đang phát triển cực thịnh chỉ sau hai thành phố đó là một nơi lý tưởng để họ xin việc và tìm việc.

Cũng từ đó dẫn đến một vài hệ lụy. Vì là một thành phố đang trên đà phát triển mạnh mẽ cũng dẫn đến việc tham ô. Điển hình theo như đánh giá không chính thức của người dân Xích Quỷ, thậm chí là những nhà cầm quyền thì Bắc Khánh là một thành phố có trung bình GPD đầu người rất cao, đứng thứ 3 so trong nước. Nhưng số tiền thuế mà Bắc Khánh nộp lên cho cục quản lý thuế Xích Quỷ hàng năm con số ấy chỉ dừng ở top 10, không hơn không kém.

Nói điều này cho dễ hiểu, Quảng Phúc là một thành phố đang trên đà phát triển. Cũng khá là mạnh mẽ nhưng không thể nào so được với Bắc Khánh. Nhưng hàng năm Quảng Phúc đóng thuế lên cho cục thuế lại đứng ở top 13 – 14. Theo như số tiền chỉ kém Bắc Khánh chưa đến 10%.

Vậy lý do là do đâu mà Bắc Khánh lại đóng thuế một cách hời hợt như vậy ?

Do tham ô !

Chính xác là do tham ô. Bởi vì tại nơi này, có một băng đảng cực kì khét tiếng. Băng đảng ấy so về tài, về lực, thậm chí về danh tiếng chỉ thua mỗi Cửu Long Hội và băng đảng của bố già Thu Phong mà thôi.

Vũ Tinh – Ông trùm Duy Linh – 48 tuổi – Từng tốt nghiệp trường đại học âm nhạc nổi tiếng nhất Xích Quỷ lại thành Châu Lang vào những năm sau chiến tranh. Hắn ta là một trong những ca sĩ, diễn viên đời đầu của Xích Quỷ hậu chiến tranh. Nhưng không mấy nổi tiếng, hắn đã lui về phía sau màn ảnh, kiếm tiền đầu tư những dự án phim, dự án âm nhạc cho riêng mình.

Tiểu sử của Gia Linh vốn là một thằng học sinh nghèo, do không thể kiếm được tiền từ nghiệp ca hát đã từ bỏ. Thời gian sau hắn gia nhập vào một băng đảng tại Bắc Khánh, dần dà hắn kiếm tiền từ những việc trái với đạo lý và pháp luật.

Buôn lậu vũ khí thời vũ khí chưa bị cấm, ma túy, chiếm đoạt đất bất hợp pháp và cuối cùng là buôn gái mại dâm bằng cách bắt cóc. Không cho họ sử dụng điện thoại, ai làm tốt thì được thả về. Báo với chính quyền đồng nghĩa với việc chết, mà có báo cũng vô dụng vì đã ăn nằm với nhau cả rồi. Nói là làm tốt thực chất là chẳng còn giá trị gì nữa nên mới được buông tha.

Như Thu Phong đã tiếp xúc với chính quyền Xích Quỷ ngay từ lúc mới tỉnh dậy. Chỉ cần nhìn sơ qua thôi Thu Phong biết thừa đất nước này đã thối nát đến tận tâm can. Thạch Sanh thì ít, Lý Thông thì nhiều. Không phủ nhận Xích Quỷ còn có những người như tổng thống Phạm Phùng chẳng hạn. Ông ta đang cố gắng phục hồi lại cái cơ quan nội tạng đang thối nát từ bên trong của Xích Quỷ. Nhưng khó, khó lắm, một mình ông ta dù là lãnh đạo quyền lực nhất nhưng cũng không thể nào giải quyết hết một lần triệt đẻ được. Có quá nhiều việc khiến ông ta phải lo, điển hình như là thế chiến thứ 4 sắp đến.

Từ số tiền mà mình kiếm được Duy Linh vẫn có ham muốn quay lại giới Showbiz do đó hắn bắt đầu thành lập công ty của riêng mình. Một số cô gái hắn bắt được, nếu ai có tài năng thì sẽ trở thành diễn viên ca sĩ, những ai chẳng có gì hết thì trở thành gái mại dâm.

Một công ty giải trí được thành lập dưới cái tên Vũ Tinh cũng như tên băng đảng của lão ta. Hầu hết diễn viên ca sĩ ở công ty này đều là những người bị Vũ Tinh ép buộc mà làm. Dù có tài năng địa vị đến mấy họ cũng không thể nào thoát ra khỏi bàn tay của Duy Linh. Thậm chí có rất nhiều diễn viên ca sĩ hoạt động dưới cái tên của Vũ Tinh đều chết trẻ trong những vụ tai nạn, ăn chơi, … muôn vàn lý do khác nhau.

Hắn làm rất nhiều việc xấu xa nhưng lại chẳng bao giờ trả giá. Cuộc sống sung túc, giàu sang, phú quý. Họa may hắn ta chỉ phải chịu thiệt trước thế lực của Cửu Long Hội đôi chút mà thôi. Tuy nhiên đứng trên phương diện làm ăn thì Vũ Tinh cũng không chịu thiệt là bao nhiêu so với Cửu Long Hội.

Cửu Long Hội làm cái này, thì Vũ Tinh làm cái kia, không liên quan đến nhau là bao. Suy ra Vũ Tinh cũng là một băng đảng có rất nhiều tiền tài. Ngoài một công ty giải trí xã hội đen, hắn vẫn ngựa quen đường cũ bắt cóc con gái tuổi đôi mươi để ép họ trở thành gái mại dâm. Tất cả mọi thứ đều bị hắn kiểm soát. Họa may có vài người thoát được ra cũng bị Duy Linh sai người diệt khẩu bịt đầu mối.

Hàng đống tội lỗi đấy của hắn gây ra mà hắn vẫn không ngại ngần mỗi ngày đi chùa cầu hương, thắp nhang thờ Phật. Chẳng Phật nào mà lại đi chứng giám một con quỷ như hắn ta cả.

Và giờ hắn sắp phải đối mặt với cuộc bi kịch của đời mình chỉ vì chuyện mà hắn hay làm. Đó là bắt cóc hai nữ sinh Vỹ Kỳ từng giúp đỡ đôi chút. Chính nhờ mấy vật dụng cá nhân mà Vỹ Kỳ để trong túi áo khoác, ma xui quỷ khiến thế nào hắn lại tìm được trong quá trình đi tập.

….

Lúc này chỉ khoảng 9h30 tối. Đúng thời điểm này Thu Phong vừa từ thủ đô đáp cánh tại Quảng Phúc được hơn một tiếng đồng hồ. Hắn vốn tính vào phòng tập để tập luyện thì nhận được cuộc gọi điện của Vỹ Kỳ.

Thằng khốn Vỹ Kỳ này bảo rằng có một băng nhóm bắt cóc phụ nữ hoạt động trên địa bàn của Hắc Long Bang. Vốn Thu Phong là con người rất ghét ai ức hiếp phụ nữ, nhất là những việc như thế này. Sơ bộ Vỹ Kỳ có nói với hắn rằng trong hang ổ bọn chúng có khoảng 50 người. Nhưng với sức của mình Vỹ Kỳ, Thu Phong tin hắn có thể làm được điều đó.

Ban đầu sau khi nhận điện thoại, Vỹ Kỳ có báo địa chỉ cho Thu Phong … nghe câu được câu mất. Cuối cùng Thu Phong yêu cầu Bone xác định vị trí cuộc gọi vừa rồi của Vỹ Kỳ và đưa địa chỉ cho hắn.

Nhìn vào đường dẫn trên bản đồ. Khoảng cách từ bản doanh Hắc Long Bang tới nơi đó chỉ khoảng 2km mà thôi. Thu Phong tính gọi người tới, nhưng nghĩ lại, con gái người ta bị bắt cóc. Chuyện này mình hắn cũng có thể giải quyết. Anh em trong bang hội giờ về đêm ai cũng phải nghỉ ngơi hoặc làm công việc của mình. Với đây cũng là địa bàn của Hắc Long Bang, Thu Phong không tin một băng đảng bắt cóc chó chết nào đó hoạt động suốt bấy lâu nay mà hắn không biết.

Trước khi nắm được thông tin một cách rõ ràng nhất, Thu Phong không muốn người mình phải tổn thất oan uổng. Cứ đến đó một chuyến xem cái đã.

Tất nhiên Thu Phong sẽ chọn phương án là chạy bộ. Có 2km, mà lui xe ra đến ngoài cổng cũng hết bà 10 phút rồi. Chạy sẽ nhanh hơn.

“Mày là thằng nào ?”

“Rắc !”

“Rắc !”

Sau khi hỏi địa chỉ từ thằng ngu kia. Vỹ Kỳ cất điện thoại vào túi. Đơn giản hắn lướt đi như một nhẫn giả xuất hiện trước mặt hai thằng lắm chuyện vừa rồi nhẹ nhàng đưa hai tay lên bóp nát hai cuống họng của bọn chúng.

Cổ họng bị bóp nát, Vỹ Kỳ khẽ bỏ tay ra.

“Bịch bịch !”

Hai tiếng động trầm đục vang lên. Hai gã canh cửa đó gã gục xuống, tay bọn chúng tự ôm lấy cổ mình, máu trào ra từ trong họng không ngừng nghỉ. Mắt trợn tròn cố gắng ngẩng đầu lên nhìn gương mặt Vỹ Kỳ. Nhưng không thể. Cơ thể của bọn chúng càng lúc càng lạnh, không thể thở, cũng không thể di chuyển. Vài phút sau khi Vỹ Kỳ rời đi chúng thiệt mạng vì thiếu oxi.

Bỏ qua hai tên gác cổng, Vỹ Kỳ đứng đó, hắn ngắm nhìn mấy thằng cô hồn đang ngồi hút thuốc trên nhữn cái thùng dầu trống không cùng với vài cây đèn dự phòng của chúng.

Chúng chẳng hề nhận ra một con ác quỷ, con ác quỷ này trước nay chưa từng giết người. Hai kẻ kia là hai kẻ lần đầu tiên hắn giết, hắn đã sát sinh. Trước khi nhận ra thì sát ý của Vỹ Kỳ đã quá lớn. Lấy lại bình tâm Vỹ Kỳ bước vào.

Có lẽ do trời tối, và chẳng ai nghĩ rằng một thằng lạ mặt nào đó đang bước vào trong này mà không gặp phải sự ngăn cản.

“Coong … lộc cộc …. Lộc cộc !! ~~~ “

Vỹ Kỳ vừa đi vừa thả lỏng người, hắn tiện chân sút vào cái thùng của gã ngồi gần hắn nhất. Hắn ta đang ngồi bỗng nhiên bị ai đó đạp mất cái ghế té ngã nhoài xuống dưới đất. Thay vì cảm thấy kỳ lạ thì gần 50 con người trong cái kho này chỉ tay vào mặt thằng đó cười lên:

“Đúng cái thằng ngu ! Ngồi cũng không xong … hahaha !”

“Tao có tự té đâu ? Thằng này sút tao … mày … là thằng nào ?”

Dưới câu hỏi của kẻ đang ngồi bệt xuống đất sau pha vừa rồi của Vỹ Kỳ. Tất cả mọi người đều im lặng. Tuy ánh đèn có hơi lờ mờ nhưng hình như kẻ này mặc quần áo hơi khác với bọn họ.

“Phựt !”

Bỗng nhiên một cái xe oto 16 chỗ từ góc nào đó rọi thẳng đèn pha vào mặt của Vỹ Kỳ. Gương mặt bất cần của Vỹ Kỳ hiện ra. Một gương mặt lạ lẫm so với những người ở đây, chưa ai gặp Vỹ Kỳ lần nào. Và trên hết bọn hắn nhận ra cái áo khoác kia. Đó là áo khoác của Hắc Long Bang ? Tại sao người của Hắc Long Bang lại ở đây ?

“Mày là ai …”

“Tao đến tìm hai đứa em gái của tao ?”

Ngửa cổ lên trời, Vỹ Kỳ thở ra một hơi dài mà nói.

Sau đó vẻ mặt bất cần đời biến mất, hắn ta cúi đầu xuống nhìn vào cái thằng vừa hỏi mình bằng con mắt cá chết đầy sát khí. Vỹ Kỳ mở miệng thêm một lần nữa :

“Hôm nay ! Tao sẽ cho tụi mày biết thế nào là bát đại phiền não của con người.”

“Yo !”

Vừa dứt câu, bỗng nhiên Vỹ Kỳ cảm nhận được có ai đó vỗ lên vai mình và kêu lên. Giật bắn mình, Vỹ Kỳ phản xạ định nhảy sang một bên thì tự lúc nào hắn lại chẳng thể nhúc nhích.

Dù kẻ đó đứng ngược lại với ánh sáng, nhưng với đôi mắt tinh tường kia Vỹ Kỳ nhận ra kẻ đó là ai.

Thu Phong ! Con quái thai này làm cách nào có thể đứng cạnh hắn mà hắn không biết được chứ ?

Chưa đầy hai phút sau cuộc gọi kia, Thu Phong đã có mặt tại nơi này. Hắn như từ hư không xuất hiện khiến những tay bắt cóc kia cảm thấy nổi gai óc.

Lý do mà Thu Phong giữ vai của Vỹ Kỳ lại là vì hắn hù thằng này, mà thằng này giật mình nó nhảy sang chỗ khác thì nhục lắm. Thu Phong không sợ Vỹ Kỳ nhục, mà hắn đang mặc áo khoác của Hắc Long Bang, còn mình thì không. Do sợ tai tiếng đến Hắc Long Bang nên Thu Phong mới giữ vai Vỹ Kỳ lại chứ chả có tốt lành khỉ gì cả.

“Khỏi giải thích ! Tôi hiểu đại khái rồi !”

“Tôi muốn giải thích lúc này ?”

Vỹ Kỳ liếc mắc nhìn Thu Phong một cái, hắn nở nụ cười. Ít nhiều so với những kẻ mạnh, thì Thu Phong quả thật là một con người biết cách sống.

“Hắc Long Bang ! Nhớ kỹ cái tên này.”

Thu Phong vỗ nhẹ lên vai Vỹ Kỳ một cái. Sau đó hắn nhìn vào mấy thằng côn đồ trong cái kho, Thu Phong đưa một ngón trỏ chỉ lên trời rồi nói. Dứt câu cả hắn và Vỹ Kỳ như hai gã đồ tể đến đòi máu.