Uyển Vi muốn giải thích, nhưng căn bản anh ta không cho cô cơ hội để nói. Trần Khang nhìn chăm chăm cô, miệng nói không ngừng như bắn súng liên thanh :
- Tôi nói, anh tìm đâu ra mỹ nhân này đây? Thảo nào bao nhiêu lâu không thấy có bóng hồng bên cạnh, thì ra là chờ người đẹp tựa Tây Thi này! Quả không hổ là Quách Tử Hạo, mắt nhìn người thực tốt a!!! .....
Anh ta còn định nói gì đó, nhưng trước ánh mắt sắc bén của vị tổng tài nào đó liền nuốt lời muốn nói vào bụng!
Không khí ngưng trọng vài giây, Trần Khang cười khan mấy tiếng, giọng chân chó nói:
- Haha... Thôi thôi.... Vị tiểu thư này, xin mời theo tôi - quay sang Quách Tử Hạo - mời thượng đế của tôi ngồi chờ ở đây!!!
-.....
-......
Tên này....!!!!
...
Uyển Vi bị Trần Khang cùng vài cô nhân viên kéo vào một căn phòng. Ở đây có đầy đủ các dụng cụ hóa trang, tạo hình....
Họ bắt cô ngồi xuống ghế, sau đó liền làm tóc, bôi bôi, thoa cái gì đó nên mặt cô....
...
Nửa tiếng sau, nhìn vào trong gương, Uyển Vi phải thầm cảm thán! Trong gương là một cô gái trẻ trung, đôi mắt to tròn, hàng mi cong dài đầy quyến rũ gò má hồng nhạt, môi đỏ mọng... Thật so với cô trước khi trang điểm là hoàn toàn khác lạ nha!
Cô quả thực rất khâm phục sức mạnh của makeup a!
Sau đó lại nghe thấy giọng nói lảnh lót của tên Trần Khang kia :
- Ôi cha mẹ ơi! Thật là xinh đẹp, quá đẹp! Tiểu thư này, tôi nói, hay là tôi bắt cóc cô về bao nuôi nha!
Uyển Vi :....
Cô đối với lời khen này, chỉ biết cười gượng gạo, anh ta... Có cần phải khoa trương như thế không?
Bỗng từ cửa, một nhân viên đi vào, tay cầm theo đồ, nói:
- Tiểu thư, mời cô mặc thử bộ này, đây là do đích thân Quách Thiếu lựa chọn!
Hắn... Lại chọn đồ cho cô? Chuyện này đúng là khó tin a!?
Chiếc váy này kiểu dáng và màu sắc cô thực thích nha! Đây là kiểu sườn Xám,màu hồng nhạt , thiết kế khá đơn giản lại không kém phần thanh lịch , cổ áo hơi trễ làm lộ một phần xương quai xanh ,thân váy ôm sát cơ thể, phô ra những đường cong hoàn mỹ của phụ nữ, chân váy được đính thêm một lớp ren mỏng, quả là một thiết kế quá hoàn mĩ!
...
Khi cô bước ra, lập tức các ánh mắt đổ dồn về phía mình, nhìn chằm chằm, không khỏi khiến cô rùng mình. Sao vậy? Chẳng lẽ cô mặc nó khó coi đến thế Sao? Nhưng, cô thấy cũng khá ổn mà?
Trần Khang tiến lại gần Uyển Vi, nhìn cô một lượt từ đầu đến chân, lại quay qua quay lại mấy vòng, miệng không ngừng suýt xoa :
- Thật không ngờ cô lại đẹp tới vậy, mặc bộ váy này quả là không thể chê bai gì được!! Đúng là vưu vật mà!!
...