Chương 61: Lời mời của Sauron!

Âm nhạc của Ngô Nhàn, theo cái nhìn của Sauron, đã đạt đến mức độ người trời xuất thần nhập hóa, nếu như Ngô Nhàn có thể ở trong thánh địa của giới âm nhạc, hội trường âm nhạc Viena Golden đàn tấu cổ cầm, nhất định sẽ khiến cho toàn bộ giới âm nhạc, khơi dậy một hồi sóng gió bão bùng!

Tưởng tượng ra cảnh tượng loại chấn động đó, Sauron đã kích động không thể kìm được bản thân, nếu như Ngô Nhàn thật sự chịu đến hội trường Viena Golden diễn tấu, vậy thì tuyệt đối là một sự kiện lớn của toàn bộ giới âm nhạc!

“Hội trường Viena Golden!”

Liễu Tư Tinh ở bên cạnh khẽ che cái miệng nhỏ, thốt lên một tiếng cảm thán.

Tuy cô không chơi đàn piano, nhưng mà đối với hội trường Viena Golden, cũng là vô cùng khao khát, bởi vì ở đó được coi là thánh địa âm nhạc duy nhất của toàn bộ thế giới!

Có thể nói, mục tiêu theo đuổi của cả đời mỗi một nhà âm nhạc, chính là có thể diễn tấu một khúc ở trong hội trường Viena Golden! Điều này đối với các nhà âm nhạc mà nói, là một loại vinh dự chí cao vô thượng!

“Không thành vấn đề, đến lúc đó đương nhiên tôi sẽ đi, có điều, tôi có một điều kiện.”

Ngô Nhàn nhìn thấy thần sắc khao khát và ngưỡng mộ trên khuôn mặt của Liễu Tư Tinh, trong lòng hắn suy nghĩ, nói:

“Đến lúc đó, Tư Tinh cũng phải đàn tấu một khúc.”

“Không thành vấn đề! Danh sư có cao đồ, kỳ nghệ cổ cầm của Ngô tiên sinh xuất thầ nhập hóa, tôi tin tưởng trình độ của Liễu tiểu thư, cũng nhất định khiến cho người đời cảm thấy kinh ngạc.”

Lời nói của Ngô Nhàn vừa kết thúc, Sauron vô cùng thoải mái đồng ý với điều kiện của Ngô Nhàn.

Theo cái nhìn của Sauron, có thể mời được Ngô Nhàn đi hội trường Viena Golden diễn xuất, không cần biết bỏ ra cái giá nào cũng xứng đáng.

“Thầy Ngô, chuyện này có khi nào -”

“Không cần nói nữa, chuyện này cứ quyết định như vậy.”

Ngô Nhàn phất phất tay, lời nói có chút bá đạo cắt ngang lời của Liễu Tư Tinh, đồng thời dứt khoát kết thúc chuyện này như thế.

“Thiệp mời sẽ được gửi đến tay Ngô tiên sinh sớm, đến lúc đó tiên sinh chỉ cần trực tiếp đi tham gia buổi hòa nhạc ở Viena Golden là được.”

Trên mặt Sauron đại sư lộ ra nụ cười.

“Nếu đã như thế, tôi cũng nên cáo từ rồi.”

“Nhưng mà hôm nay ngài còn chưa diễn tấu…”

Liễu Tư Tinh có chút kinh ngạc nhìn về phía Sauron, buổi hòa nhạc ngày hôm nay, Sauron đại sư vẫn còn chưa diễn tấu nữa, mà cứ thế rời đi sao?

“Ha ha ha, có khúc nhạc châu ngọc của Ngô tiên sinh ở phía trước, tôi lại lên sân khấu biểu diễn, không phải là múa rìu qua mắt thợ, làm trò cười cho thiên hạ sao?”

Sauron đại sư thoải mái cười.

“Nếu đã như thế, tôi vẫn là dứt khoát sớm rời đi thì hơn.”

Tần Xuyên đứng ở bên cạnh, đã bị tất cả mọi người ghét bỏ, đã có chút phát điên, nhìn thấy hai ba câu nói của Ngô Nhàn, đã quyết định được việc đi hội trường Viena Golden diễn tấu, hắn ta càng là đố kỵ đến mức thiếu chút nữa phun máu ra ngoài.

Mơ ước cả cuộc đời này của hắn ta, chính là có thể đàn tấu ở trong hội trườn Viena Golden, nhưng mà với thực lực hiện tại của hắn ta, cho dù là đệ tử của Sauron đại sư, cũng căn bản không có tư cách.

Mà Ngô Nhàn, lại không tốn một chút sức lực nào, đã có thể đến đàn tấu ở hội trường Viena Golden, hơn nữa còn nhất định là được mời trịnh trọng đi hội trường Viena Golden, thậm chí còn có điều kiện thêm để cho Liễu Tư Tinh cùng đi đến đó diễn tấu với Ngô Nhàn.

Người so với người, đúng thật là chết người!

“Ngô tiên sinh, tôi sẽ ở hội trường Viena Golden đợi tiên sinh đến đó, tạm biệt.”

Sauron phong độ phiên phiên cáo biệt với hai người Ngô Nhàn và Liễu Tư Tinh, sau đó quay người đi về phía dưới sân khấu.

Mà rất nhiều khán giả ở dưới sân khấu, tuy biết được tin tức hôm nay Sauron đại sư sẽ không đàn tấu, hơi có chút tiếc nuối, nhưng mà có khúc nhạc như thần của Ngô Nhàn trước đó, mọi người cũng đều thể hiện thấu hiểu.

“Thầy, thầy! Xin người hãy tha thứ cho con đi! Con sẽ không bao giờ dám như thế nữa!”

Tần Xuyên bộp một tiếng quỳ xuống trước mặt Sauron, hi vọng có thể cứu vãn quan hệ thầy trò của hai người.

Mà Sauron chỉ là có chút chán ghét liếc nhìn Tần Xuyên một chút, tiếp sau đó đã coi như không nhìn tấy Tần Xuyên, trực tiếp rời đi.

Ngô Nhàn ở trên sân khấu, nhìn dáng vẻ hiện tại của Tần Xuyên, nhẹ nhàng lắc đầu nói:

“Sớm biết như thế, lúc đầu cần gì phải làm như vậy? Đúng thật là tự tạo nghiệp, không thể sống!”

“Ngô đại sư, xin chào! Tôi là lão tổng Hoàng Tử Dương của công ty bất động sản Hoàng thị, vừa rồi khúc đàn tấu của ngài, đúng thật là tuyệt vời!”

“Thầy Ngô! Tôi là chủ tịch Vương Cường của công ty trách nhiệm hữu hạn dược phẩm Minh Thu, tôi thật sự là ba kiếp may mắn hôm nay có thể nghe được khúc nhạc do ngài đàn tấu!”

“Ngô đại sư, Ngô đại sư!”

Khi Ngô Nhàn nắm tay Liễu Tư Tinh đi xuống, nhận được sự chào đón hoan nghênh nồng nhiệt của những người trong xã hội thượng lưu, mỗi một người đều muốn đi lên phía trước giao lưu hai ba câu với Ngô Nhàn, thuận tiện thể hiện sự tôn trọng của bọn họ đối với Ngô Nhàn.