Trước khi xuyên không, Ngô Nhàn vẫn luôn không biết rốt cuộc cuộc sống của thổ hào là như thế nào, nhưng khi hắn xuyên không đến thế giới song song, cuối cùng hắn cũng được trải nghiệm nó một cái chân thực.
Vì thế, Ngô Nhàn là người xuyên không đến, đã yên tâm hưởng thụ cuộc sống ưu việt của quan nhị đại và phú nhị đại.
Xe sang nhiều đến mức đếm không hết, ném ở trong gara chờ mốc, khắp thế giới đều có biệt thự xa hoa, đến ngay cả máy bay tư nhân cũng có hai chiếc.
Buổi sáng xem mọc trời mọc ở Borobudur của Indonesia, buổi chiều bên sông Thames thưởng thức một tách trà chiều nhàn nhã, buổi tối thưởng thức cảnh đẹp ban đêm Paris xinh đẹp ở Paris của Pháp, đồng thời thuận tiện gặp gỡ mỹ nữ có mái tóc dài màu vàng, cùng với nụ cười đẹp như thiên sứ.
Thật đáng xấu hổ… ồ, không, cuộc sống tốt đẹp, đáng tiếc, tất cả những điều này chỉ là một… giấc mơ của Ngô Nhàn mà thôi.
Không sai, tất cả những điều trên đều là cảnh tượng mà Ngô Nhàn tưởng tượng ra trong lúc nhàn rỗi mà thôi, không có cách nào cả, hắn chính là một người lạc quan như thế!
Vốn dĩ cuộc sống chính là thứ khiến cho người khác đau đầu như thế, nếu như còn không cho người khác YY một chút, vậy thì cuộc sống này còn có ý nghĩa gì để nói?
Có điều có một điểm Ngô Nhàn đúng thật là không hề nói dối, đó chính là hắn thật sự xuyên không đến, bây giờ thế giới này, đối với hắn mà nói, ngoại trừ bản đồ thế giới chung, còn có phần lớn lịch sử không hề thay đổi ra, thì đúng là không có một chút nào tương tự với trái đất ban đầu.
Nhưng mà, những thứ này đều không phải là vấn đề Ngô Nhàn muốn quan tâm, vấn đề duy nhất hắn quan tâm đó chính là phúc lợi của người xuyên không đã nói đâu?
Hắn đã xuyên không đến thế giới này cả ba tháng rồi, vừa mới tốt nghiệp một trường đại học hạng hai, trong nơi làm việc nhân tài ứng tuyển nhiều như lông trâu, nếu như không phải một vị lão đại gia dùng ánh mắt sáng suốt phát hiện anh tài như hắn, khiến cho hắn trở thành một nhân viên bán hàng của một cửa hàng sách rách nát sắp phá sản, bây giờ sợ rằng Ngô Nhàn phải lăn đi ăn đất rồi.
Tuy cửa hàng sách này, nằm ở một góc của ngoại ô đô thị sầm uất, tuy người đọc đi vào trong cửa hàng sách này, một tháng này, cũng không chắc có thể góp đủ con số trên năm ngón tay.
Nhưng mà sau khi trải qua thời gian ba tháng, đối với cửa hàng sách rách này, nhìn có vẻ sắp phá sản này mà nói, Ngô Nhàn vẫn là sinh ra một chút cảm tình với nó.
Theo lời lão đại gia đã cho Ngô Nhàn công việc này, cửa hàng sách này từ thời ông của ông ấy liên tục tuyền xuống dưới, bây giờ đã mở được gần trăm năm rồi, thời gian dài như thế, tình cảm của lão đại gia đối với cửa hàng sách này rất sâu, nên mới vẫn luôn kiên trì kinh doanh cửa hàng sách, không hề trực tiếp đóng cửa nó.
Nhưng mà bây giờ, con trai của lão đại gia muốn đón ông ấy đi thành phố khác an hưởng tuổi già, nhưng mà lão đại gia không yên tâm về cửa hàng sách này, vì thế nghĩ đến việc tìm một nhân viên, để giúp ông ấy chăm sóc cửa hàng sách này, mà Ngô Nhàn, đã trở thành nhân viên vinh quang được lão đại gia nhìn trúng.
Tuy lương của công việc này không cao, ngoại trừ ba bữa cơm ra cơ bản không có cái gì nữa, nhưng mà ưu điểm là cực kỳ nhàn nhã, lại cộng thêm mỗi ngày căn bản không có mấy người khách đến, vì thế trên cơ bản mỗi ngày Ngô Nhàn đều không có chuyện gì để làm, chỉ cần đọc sách, rồi đứng ngây người ở trước quầy hàng là được rồi.
Đương nhiên, điều này cũng là nguyên nhân vì sao mà đoạn thời gian này hắn vẫn luôn có ảo tưởng, thật sự là… nhản rỗi đến mức đau trứng!
Đinh!
Hệ thống cộng hưởng sách thần đang trong thiết lập!
“Ôi trời, có quỷ!”
Trong hiệu sách yên tĩnh, đột nhiên có âm thanh vang lên, khiến cho Ngô Nhàn giật mình.
Hệ thống thiết lập hoàn tất! Đang tiến hành quét và xác định túc chủ…
“Này này này! Ngươi là ai!”
Lúc này cuối cùng Ngô Nhàn cũng hiểu rõ, thế mà âm thanh này lại là ở trong đầu hắn truyền ra ngoài!
Hệ thống này là hệ thống cung cấp sách thần cho vạn giới, túc chủ Ngô Nhàn, ngài là túc chủ đầu tiên của bản hệ thống!
“Ngươi là từ lúc nào đi vào trong đầu ta vậy?”
Ngô Nhàn có chút sợ hãi, tuy hắn vẫn luôn mong chờ có hệ thống nào đó, nhưng mà khi hệ thống này thật sự đến, hắn vẫn là có chút sợ hãi lạ lùng, thứ quỷ quái này sẽ không tạo thành tổn thương nào đó với mình đó chứ?
Nếu như chẳng may khiến mình trở thành người não tàn ngu ngốc gì đó, vậy thì còn chơi MMP gì hả!
Túc chủ yên tâm, bản hệ thống sẽ không tạo thành bất kỳ thương tổn nào với bộ não của túc chủ.
Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên, phảng phất như thứ này chính là suy nghĩ ở trong lòng của Ngô Nhàn vậy.
Tiếp theo đó, chưa đợi Ngô Nhàn hỏi, hệ thống đã tự mình tiếp tục nói.
Hệ thống này là hệ thống cung ứng sách thần, trong cơ thể ẩn chứa tất cả sách thần giống như bảo vật của vạn giới, nhiệm vụ của túc chủ, chính là bán sách thần mà hệ thống thu thập được cho khách hàng ở vạn giới.
Đồng thời dựa vào danh tiếng và địa vị của khách hàng, túc chủ sẽ có được các phần thưởng nhân khí khác nhau, thông qua phần thưởng giá trị nhân khí, túc chủ có thể ở “Vạn Giới Thương Thành” ở trong hệ thống trao đổi các loại vật phẩm cần thiết.