Chương 62: Quá mức méo mó (2)

Chương 62: Quá mức méo mó (2)

Nhưng lúc này tu sĩ trẻ tuổi vẫn đứng vững ở trong Đạo Cung, hành động hoàn toàn thoải mái, giống ý như cơ thể toàn vẹn.

Ngay khi tu sĩ trẻ tuổi nhìn rõ Vương Ly, dường như nhận ra Vương Ly mạnh hơn mình nhiều, hoảng sợ lui ra sau một bước, nhưng ngay sau đó, tu sĩ trẻ tuổi vẫn áp chế nỗi sợ trong lòng, lập tức tấn công Vương Ly.

Hai tay của nó cấp tốc bắn ra hơn mười đạo điện quang màu bạc vào đỉnh đầu của Vương Ly.

"Xin lỗi."

Vương Ly không nhúc nhích, tay trái của hắn đánh ra một lá bùa màu xanh, một trận gió màu lục lam cuồn cuộn bùng nổ, trực tiếp quét sạch hơn mười đạo điện quang màu bạc. Cùng lúc đó, tay phải của hắn chỉ vào không trung, một đạo huyền thiên kiếm cương như sao chổi trực tiếp đâm vào ngực của tu sĩ trẻ tuổi, trực tiếp đánh nát tâm mạch của tu sĩ trẻ tuổi.

Theo dự đoán của hắn, những tu sĩ áo xám tuy quỷ dị, nhưng giống y cách chiến đấu của tu sĩ chân chính, nên thụ thương cũng sẽ thụ thương, chỉ cần bị thương trí mạng, tu sĩ áo xám sẽ biến mất ngay lập tức.

Tu sĩ trẻ tuổi áo xám vừa đứt tâm mạch, lập tức biến mất.

Đây mới thật là vừa đối mặt đã bị Vương Ly dễ dàng đánh chết.

Tu sĩ trẻ tuổi áo xám quả nhiên cũng là một tên tu sĩ luyện khí tầng hai, hơn nữa nói cực kỳ đúng trọng tâm, tu sĩ áo xám trẻ tuổi còn không bằng tu sĩ áo xám vừa nãy.

Vương Ly từ lâu đã quen với sự biến mất của những tu sĩ áo xám này.

Nhưng sau khi tu sĩ áo xám trẻ tuổi biến mất, hắn vẫn sửng sốt vài hơi khi nhìn 5 ánh lửa trước mặt.

"Dị biến trong việc tu luyện Huyền Thiên Đạo Quyết của ta trở nên quá méo mó!?"

Chờ sau khi hắn lấy lại tinh thần, bèn liên tục điểm ra mấy đạo chân nguyên, đều đụng vào 4 ánh lửa còn sót lại.

Dường như không có vấn đề gì với suy đoán của hắn.

4 ánh lửa còn lại có thể được điều khiển bằng bản thể chân chính của hắn giống như một loại pháp bảo, ngay khi mỗi ánh lửa tiếp nhận chân nguyên của hắn, hắn cũng sẽ ở trong sông dài thời gian và không gian đông đặc, được bao quanh bởi muôn hình muôn vẻ tu sĩ áo xám dày đặc, hoàn toàn bất động.

Hắn cũng tìm thấy những người quen trước đây của mình trong 4 ánh lửa kia.

5 ánh lửa này đích thật là tương ứng tu sĩ áo xám ở những tu vi đẳng cấp khác nhau.

Nếu không nghĩ tới việc liệu loại dị biến quá mức vặn vẹo có thể tạo thành này có gây ra kết quả cực kỳ khó lường nào hay không. Theo phát hiện hiện tại, toà Đạo Cung màu xám trong khi hải của hắn chỉ là một kiện pháp bảo để tẩy luyện chân nguyên dị thường kinh người. Mà Đạo Cung màu xám trong 5 ánh lửa, nhất định chính là một bảo tàng khổng lồ.

Tu sĩ áo xám quỷ dị này lần đầu tiên xuất hiện trong quá trình thăng cấp luyện khí tầng hai, Lữ Thần Tịnh bèn suy đoán sau này mỗi một lần hắn tấn cấp tiểu kỳ đều sẽ đụng độ tu sĩ áo xám như vậy.

Hơn nữa nàng còn suy đoán độ khó kiếp số của hắn sẽ càng ngày càng lớn.

Tu sĩ mới tấn thăng đối mặt với những tu sĩ đã đắm chìm ở tầng thứ này đã lâu, chắc chắn sẽ gặp rất nhiều bất lợi, hơn nữa khi tầng thứ tu luyện tiếp tục tăng cao thì nhược điểm này đương nhiên cũng không ngừng tăng lên.

Một tu sĩ Kim Đan một tầng vừa mới kết đan, so với tu sĩ Kim Đan một tầng đã kết đan mười mấy năm. Nếu song phương đều là tu sĩ có được kinh nghiệm đấu pháp phong phú, vậy tu sĩ Kim Đan vừa kết đan sẽ chịu phải thiệt thòi cmnr.

Nhưng may mà độ kiếp của Vương Ly cũng đơn giản và bạo lực, chính là chỉ cần chiến đấu, đánh bại tu sĩ áo xám xuất hiện là được.

Cho nên sau khi hắn tấn thăng luyện khí tầng hai, Lữ Thần Tịnh đã áp dụng phương thức tu hành hoàn toàn lấy thực chiến làm chủ dành cho hắn.

Nhưng chỉ có Lữ Thần Tịnh và Vương Ly mới hiểu rõ họ đã gặp phải bao nhiêu nguy hiểm chết người.

Hơn nữa cho dù lấy thực chiến làm chủ, không phải cứ muốn chiến đấu thì có thể tìm được đối tượng chiến đấu thích hợp, dù có chạy, quay lại cũng sẽ tiêu hao rất nhiều thời gian.

Nhưng giờ thì khác, chỉ cần hắn muốn chiến đấu, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm một tên tu sĩ áo xám để chiến đấu.

Lúc này trong ánh lửa cách xa hắn nhất, toàn bộ đều là tu sĩ luyện khí tầng sáu.

"Tại sao vẫn không đúng!"

"Rốt cuộc là cái quái gì!"

Cũng trong đêm đó, cũng một ngọn cô phong, trong một căn tĩnh thất khác, Lữ Thần Tịnh đang lẩm bẩm.

Mái tóc của nàng đã bị chính nàng bới thành tổ quạ.

Mặc dù không rõ nguyên nhân hậu quả, nhưng nếu nhìn thấy bộ dạng hiện tại của nàng, đều sẽ hiểu được nhất định là nàng có chuyện quan trọng nghĩ mãi không ra, không có đầu mối, vô cùng sốt ruột.

Nhưng càng có thể là trước tiên đã bị dọa chạy mất.

Trước người nàng, có một viên kim đan lơ lửng!

Khí tức của viên kim đan này hoàn toàn giống với nàng, trong lúc nàng hô hấp, viên kim đan này dường như cũng đang hô hấp với nàng, cùng nhau hấp thu linh khí trong thiên địa.