- Oanh!
Cơ thể lão lại rung mạnh.
Đạo pháp kiếm không cách nào tiếp nhận công phạt của lôi kiếp, vỡ nát trên bầu trời.
Cùng lúc đó, mặt ngoài của Âm Lôi Tán giúp lão ngăn cản đại đa số kiếp lôi trong nhất tầng lôi kiếp cũng hoàn toàn nứt toác, nan dù vỡ nát cùng mặt dù rách bươm, rơi xuống trong tiếng sấm nổ ầm ầm.
Cũng ngay tại lúc này, Thông Huệ lão tổ lại cảm thấy áp lực nhẹ đi, đạo lôi quang màu xanh lam trong khí hải của lão vẫn luôn trấn áp trên đỉnh đầu Nguyên Anh đột nhiên bắt đầu tiêu tán, đầu óc đang ngu ngơ cũng đột nhiên tỉnh táo hơn hẳn.
"Lôi kiếp qua rồi sao?"
Cũng ngay trong nháy mắt này, lão cảm giác được một bóng người đã xuất hiện phía dưới Âm Lôi Tán.
"Chúng ta mau qua đó!"
Cùng lúc đó, trên bầu trời Hà Linh Tú quát khẽ với Ô Dương chân nhân.
"Hiện tại?"
Ô Dương chân nhân kinh ngạc, còn không kịp thôi động Hạch Chu, kiếp vân kim sắc trên bầu trời đột nhiên bắt đầu tiêu tán.
"Đó là kẻ nào!"
"Thiên kiếp đã qua, Thông Huệ lão tổ độ kiếp thành công?"
"Âm Lôi Tán, kẻ đó đi đoạt Âm Lôi Tán!"
"Lại có kẻ vào lúc này đi đoạt Âm Lôi Tán!"
Một loạt tiếng kinh hô ức chế không ngừng vang lên tại bốn phía bầu trời.
Ngay khi kiếp vân cùng lôi kiếp cấp tốc tiêu tán, tất cả mọi người đã phát hiện Âm Lôi Tán tàn phá còn chưa chính thức rơi xuống đất, thì đã bị kẻ khác đoạt vào tay.
Kiếp vân vẫn đang nhanh chóng tiêu tán, lượng lớn thiên địa linh khí liên tục không ngừng phun trào ở trung tâm độ kiếp.
Những thiên địa linh khí này dưới sự dẫn dắt của đạo vận cực kỳ huyền diệu, hình thành các loại bảo hoa, hình thành các loại cổ phù dị tướng huyền ảo khó tả.
Tuy nhiên lôi kiếp chấm dứt quá đột ngột, nhưng tất cả những điều này đều nhắc nhở tất cả những người có mặt tại đây, vào thời điểm mà trận lôi kiếp này muốn hình thần câu diệt Thông Huệ lão tổ, lại đột nhiên kết thúc. Thông Huệ lão tổ đã độ kiếp thành công, đang hấp thu hấp thu thiên địa Linh khí cùng lôi cương vỡ nát, tẩy luyện Nguyên Anh.
Không nói đến việc người ban nãy dám tiếp cận Thông Huệ lão tổ lúc thiên kiếp chưa kết thúc, lúc này đối mặt tu sĩ Nguyên Anh chính thức độ kiếp thành công, còn dám công khai cướp đoạt Pháp bảo như thế, quả thực bốn chữ to gan lớn mật cũng không đủ để hình dung.
"Khụ... khụ..."
Vương Ly xấu hổ ho khan hai tiếng.
Tuy nhiên đối diện ám hiệu, lúc xác định sư tỷ mình quả thật không phát bệnh, nhưng mình chỉ là một tu sĩ Luyện Khí Kỳ, trong tình huống hàng trăm cặp mắt đổ dồn vào, công khai cướp đoạt pháp bảo của tu sĩ Nguyên Anh vừa độ kiếp thành công, chuyện này dường như có chút quá đáng.
"Tu vi gì?"
"Luyện Khí Kỳ tầng thứ năm hay là tầng thứ sáu?"
Lúc này trên bốn phía bầu trời đã vô cùng xôn xao, đối mặt Thông Huệ lão tổ đã độ kiếp thành công, cho dù những Truy Kiếp Giả kinh nghiệm phong phú cũng không dám tùy tiện tới gần đỉnh núi, nhưng chuyện đó không ngăn cản bọn họ dùng đủ loại thuật pháp cùng quan khí pháp bảo quan sát đánh giá tu vi của Vương Ly.
"Hắn lại đang làm cái gì?"
Sau khi thi triển đủ loại thủ đoạn lại phát hiện Vương Ly tối đa chỉ là một tu sĩ Luyện Khí Kỳ tầng sáu đã cảm giác quá mức không thể tưởng tượng, kết quả khiến bọn họ càng thêm choáng váng chính là Vương Ly đang mò mẫm trên mặt đất cháy sém, hình như đang bắt đầu kiếm mảnh vỡ Pháp bảo.
"Sư tôn, người còn đang chờ cái gì, chờ qua năm sao?"
Hà Linh Tú nhìn Vương Ly đang bận rộn trên đỉnh núi phía dưới, đột nhiên cười ha ha.
Nhờ đó Ô Dương chân nhân cùng Thanh Dương chân nhân đang sững sờ mới kịp phản ứng.
Lúc này những tán tu kia cùng tông môn tu sĩ khác cũng không dám tới gần đỉnh núi nơi có Thông Huệ lão tổ, nhưng những người của Hoa Dương Tông bọn họ đương nhiên không cần lo lắng vì vậy sẽ chọc giận Thông Huệ lão tổ mà dẫn đến sự trả thù sau này.
Hai kiện phi độn pháp bảo của Hoa Dương Tông lập tức lao xuống như sao băng rơi.
Động tác của Vương Ly rất nhanh.
Đợi thần thức của hai tu sĩ Kim Đan Hoa Dương Tông như vật hữu hình quét ở trên người hắn, hắn đã hoàn thành nhiệm vụ phụ do sư tỷ giao phó, thu thập mảnh vỡ của cổ kính màu xích hồng.
Dựa theo thói quen, đây là thời điểm sư tỷ hắn ra sân.
Nhưng Vương Ly liếc mắt đi chỗ khác, hoàn toàn không nhìn thấy bóng người sư tỷ mình.
Hắn đột nhiên có chút bất đắc dĩ, nhưng lại không chút do dự, lập tức đứng thẳng người, nhìn hai kiện phi độn pháp bảo của Hoa Dương Tông bay đến, bèn cất cao giọng nói: "Vãn bối Huyền Thiên Tông Vương Ly, không biết người tới là tiền bối phương nào?"
"Huyền Thiên Tông, Vương Ly?"
Ô Dương chân nhân cùng Thanh Dương chân nhân đều khẽ giật mình, trực giác cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, hình như từng nghe ở đâu rồi.
Hà Linh Tú sau lưng Ô Dương chân nhân vốn đang bộ cười ha hả ngây thơ vô số tội, nhưng lúc này đột nhiên ánh mắt sáng lên, giống như đã nghĩ ra điều gì đó.
"Vương Ly... cái tên này sao quen thuộc như thế."
"Đệ tử của Huyền Thiên Tông, Vương Ly! Đúng rồi, hắn không phải là đệ tử của Cô Phong Huyền Thiên Tông, không phải hắn có người sư tỷ tên là Lữ Thần Tịnh!"
"Chính là nữ tu sĩ của Huyền Thiên Tông chỉ cần một lời không hợp là lập tức muốn tự bạo Kim Đan?"
"Cái này..."
Tất cả tu sĩ xung quanh đỉnh núi nhất thời lại xôn xao bàn tán.