Chương 19: Lão Tử Chỉ Đá Một Cái !
Tần Chiến nhìn nhi tử đang nằm trên giường, im lặng không nói câu gì.
Tần Viêm vất vả lắm mới mở được miệng, lẩm bẩm nói: “Cha, Tần Thọ bọn họ…… Có phải lại không trở về?”
“……”
Tần Viêm lắc đầu: “Cha, xem ra…… phụ tử hai ta đại thế đã mất, đấu không lại Tần Chinh cùng Tần Lôi!”
Vừa dứt lời, cửa phòng đột nhiên bị mở ra, hai thân ảnh sải bước đi đến.
Chính là Tần gia Thái Thượng trưởng lão Tần Thái Thượng và gia chủ Tần Chinh!
Tần Chiến bỗng nhiên đứng lên: “ các ngươi……”
Tần Thái Thượng hừ lạnh một tiếng: “Tần Chiến, ngươi biết rõ các trưởng lão đã hạ lệnh trong ba tháng không được ra tay với Tần Lôi , thế nhưng ngươi không màng gia quy và hiệu lệnh trưởng lão, tự mình ra lệnh tử sĩ ám sát chính cháu ruột mình, cũng chính là thiên tài trong hậu bối Tần gia ta, ngươi biết tội chưa!”
Tần Chiến sửng sốt, sau đó lại cười như điên : “Hay cho một tên Thái Thượng trưởng lão. Nhớ năm đó Tần Lôi xuống dốc, ngươi không phải cũng bỏ đá xuống giếng sao? Hiện giờ, mở mồm ra là thiên tài hậu bối, tốt , tốt, tốt!”
Tần Chinh cười lạnh: “Nhị đệ, ngươi năm lần bảy lượt muốn mưu đoạt vị trí gia chủ. Vì tình nghĩa huynh đệ, ta vẫn luôn khoan dung tha thứ cho ngươi nhưng ngươi lại phát điên phái người ám sát con ta, như thế mà còn nhịn được thì ta không còn là Tần Chinh nữa!”
“Hôm nay ngươi chạy đằng trời!”
Tần Chiến cả giận nói: “Tốt tốt tốt, một khi đã như vậy, hôm nay ta sẽ cá chết lưới rách, ngọc nát đá tan!”
Tần Thái Thượng cười ha ha: “Tần Chiến, ngươi muốn động thủ với lão phu?”
“Thái Thượng trưởng lão tu vi cao thâm khó đoán, được xưng là đệ nhất cao thủ Thanh Dương Thành. Ta đâu phải là đối thủ của lão nhân gia ngươi? Chẳng qua việc đã đến nước này, Tần Chiến ta há có thể tham sống sợ chết?”
“Tần Chinh! Cho dù chết, ta cũng muốn kéo ngươi chết chung !”
Tần Chiến hét lớn một tiếng, thi triển tuyệt kỹ thành danh của hắn , Liệt Thiên trảo!
Hai người Tần Thái Thượng cùng Tần Chinh đương nhiên đã sớm có phòng bị, vừa muốn động thủ, bỗng nhiên Tần Chiến này đột nhiên xoay người, một trảo này không đánh vào hai người, mà chụp vào nhi tử của hắn……
“Hả?”
Tần Chiến bắt lấy nhi tử của hắn ném về phía Tần Chinh và Thái Thượng trưởng lão, sau đó lập tức phá cửa sổ xông ra ngoài.
“Súc sinh!”
Tần Chinh giận dữ, đón lấy Tần Viêm mặt còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra , Tần Thái Thượng đã đuổi theo.
Tần Chinh ném Tần Viêm lên giường, mình thì lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ , hăng hái truy kích.
Tần Viêm: “…… Cha !”
~~~~~~~~ Giải phân cách ~~~~~~~~
Trong Lôi Đình sơn trang, hôm nay trời sáng không khí trong lành , ánh nắng ấm áp, gió nhè nhẹ, vô cùng dễ chịu.
Lý Thiên Sinh chẳng mấy khi ra cửa đang nằm phơi nắm ở ghế trong đình viện.
Lai Phúc đứng một bên hầu hạ, nhưng vẫn thường để ý khắp nơi, tựa hồ vô cùng cảnh giác.
“Lai Phúc, ngươi nhìn đông nhìn tây cái gì?”
“Hồi bẩm đại nhân, trước kia Tần Thọ đến ám sát công tử và đại nhân tuy không đắc thủ nhưng Tần Chiến là một tên điên , chỉ sợ sẽ có hậu chiêu……”
Lý Thiên Sinh xua tay: “Sẽ không đâu, yên tâm đi……”
“Ngươi không nghe Tần Công nói sao? Chuyện này, Tần Chinh và các trưởng lão đều đã biết, hiện tại chắc đã đi xử lí Tần Chiến rồi , về sau sẽ không có người lại đến quấy rầy ta thanh tu……”
Lai Phúc cười khổ một tiếng: “Nói Tần Công…… Hắn là do gia chủ đại nhân phái tới bảo hộ công tử và tiên sư đại nhân, sao lão nhân gia ngài liền phái bọn họ đi bắt ngưu?”
“Bản đại nhân yêu cầu bảo hộ sao?”
“Đúng là thế……”
“An tâm đi!”
Vừa dứt lời……
“Di? Trên trời sao lại có chấm màu đen?”
Lý Thiên Sinh dụi mắt liền nhìn thấy hắc ảnh đang phi đến đây với tốc độ ánh sáng, giận dữ rít gào mà đến. Tiếp Theo liền nhìn thấy một trảo phảng phất có thể xé rách trời cao hung hăng chộp tới!
“Liệt Thiên trảo, là Tần Chiến! Tiên sư đại nhân cẩn thận!”
Lý Thiên Sinh phản ứng không kịp……
Oanh!
Một kích này của Tần Chiến long trời lở đất, hung hăng chộp vào bụng Lý Thiên Sinh……
Trảo kình tản ra , mặt đất vỡ tứ tán!
Phiến đá xanh trên nền đất Lôi Đình sơn trang xuất hiện dấu vết năm ngón tay dính trên đó. Phiến đá nát bét bắn tung tóe, khe nứt vỡ ra , nhất thời bụi đất bay mù mịt, hỗn loạn vô cùng !
“Tiên sư đại nhân!”
Lý Thiên Sinh vừa bị trảo xoẹt tới , ho khan một tiếng……
Sau đó nhấc một chân lên đá.
Oanh!
“Di? A!”
Tần Chiến thấy một kích này phá nát mặt đất, đánh trúng giữa bụng Lý Thiên Sinh khônng khiến hắn có chút sứt mẻ nào, không khỏi toát mồ hôi lạnh, hoảng sợ vô cùng . Ngay sau đó đã bị Lý Thiên Sinh đá trúng giữa mặt……
Ầm ầm một tiếng, như tên lửa bắn thẳng lên trời.
Lúc này……
Tần Thái Thương và Tần Chinh rốt cuộc cũng đuổi đến đến.
Liền nhìn thấy Lý Thiên Sinh trúng một trảo của Tần Chiến mà lông tóc không tổn hao gì, một đá , Tần Chiến giống như pháo kép bay lên trời……
Hai người liếc nhau nhìn không khỏi hoảng sợ.
“Đây, đây là công phu gì……”
Lý Thiên Sinh quay đầu nhìn một cái, gãi đầu: “A? Chiêu này gọi là Đại Tượng Thích Thối!”
Tần chinh Tần Thái Thượng: “…… Hay, tên hay.”
Tần Chinh dẫn đầu nói: “Ta nếu đoán không nhầm , ngài chính vị sư phụ mà Lôi Nhi nói?”
Lý Thiên Sinh gật đầu: “ Đúng vậy .”
Tần Chinh cười khổ một tiếng: “Không nghĩ tới ngài lại tuổi trẻ như thế, thoạt nhìn tựa hồ cùng trang lứa với Lôi Nhi, thế nhưng lại có tu vi kinh thế hãi tục như vậy, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong……”
Tần Thái Thượng cũng tò mò hỏi: “Mạo muội hỏi một câu, cảnh giới của các hạ là gì?”
Lý Thiên Sinh lắc đầu: “Ta cũng không rõ lắm.”
Tần Chinh nhỏ giọng hỏi: “Thái thượng trưởng lão, lão nhân gia ngài cũng nhìn không ra cảnh giới của hắn sao ?”
“Nếu nhìn từ sức mạnh hắn vừa thể hiện, người này quả thực mạnh rợn cả người. Đến lão phu, tuy được người ta ca tụng là đệ nhất cao thủ Thanh Dương Thành chỉ sợ cũng kém xa hắn, nhưng mà……”
“Từ cảnh giới hắn thể hiện ra thì, thì dường như không thể cảm nhận được hơi thở võ đạo của hắn, phảng phất chỉ là một võ đồ tầm thường , thật là kỳ quái……”
“Tóm lại, không thể nắm bắt , cao thâm khó đoán! Loại thế ngoại cao nhân này, vẫn là không cần phỏng đoán làm gì, chớ nên đắc tội hắn!”
“Trưởng lão nói đúng.”
Tần Chinh ho khan một tiếng: “Xin hỏi tiên sư, Lôi Nhi nhà ta đâu?”
“Nga, đồ nhi a…… Đi Thanh Dương Thành mua đồ để chuẩn bị luyện chế Bá Vương đan .”
“Bá Vương đan, quả nhiên …… công thức và phương pháp luyện chế đều là ngài truyền thụ cho Lôi Nhi sao?”
“Đúng vậy .”
“Ngài, ngài là luyện dược sư?”
Lý Thiên Sinh lười nhác nói: “Xem như thế đi……”
Tần Chinh trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi cùng kính nể.
“Không hổ là thế ngoại cao nhân. Đan dược như Bá Vương đan có thể tùy tiện luyện chế mà chỉ xưng nói là xem như……”
Hắn ho khan một tiếng, nhìn nhìn bốn phía, lại tò mò hỏi: “Còn có một chuyện……Những bạch y tử sĩ ta phái tới bảo hộ con ta và tiên sư đâu?”
Lý Thiên Sinh: “Ta có chuyện quan trọng khác phân phó bọn họ đi làm , Tần gia chủ sẽ không để ý chứ ?”
“Không , không để ý…… Tiên sư làm tiểu nhi khôi phục thiên phú, kinh động lòng người . Ngài có ân đức lớn không chỉ với Lôi Nhi, đối với ta là phụ thân hắn, thậm chí với toàn bộ Tần gia, ta tạ ơn còn không kịp, sao dám để ý chuyện nhỏ này ?”
“Vậy là tốt rồi…… Ta thích thanh tĩnh, nếu không có chuyện khác, xin nhị vị khi khác lại đến .”
Tần Chinh và Tần Thái Thượng hai người liếc mắt nhìn nhau: “Tiên sư đại nhân, đã quấy rầy rồi , mong ngài sau này tiếp tục dạy dỗ Lôi Nhi, ta có thể bảo đảm, sẽ không có ai đến quấy rầy nữa……”
Lý Thiên Sinh duỗi tay chỉ lên trời: “Ân, nhớ đem thứ này đi.”
“Cái gì?”
Ầm ầm ầm!
Tần Chiến rơi xuống, khiến mặt đất vốn chia năm xẻ bảy lại tạo ra một cái hố to. hắn rơi xuống đất, không thể động đậy.
Tần Chinh, Tần Thái Thượng: “…… Đây là bay bao lâu !”