Chương 27: Người đẹp hoa cũng đẹp

Hắn không có hứng thú với việc nổi tiếng gì nổi một thời rồi cũng lặn mà thôi. Bất quá ba tên kia vẫn không tha cho hắn liên tục ầm ĩ bàn tán chủ đề tối hôm qua làm hắn cảm thấy buồn bực không thôi lần này hắn định chốt cho ba tên trong phòng vài phát nhưng nghĩ đến lại thôi dù gì cũng là người cùng phòng sau này không khéo có việc cũng phải nhờ vả bọn chúng không chừng.

Không có cách làm bọn chúng im miệng Tuấn Hào đứng phắt từ bên giừơng dậy.

Phanh!

Rầm!

Hắn dùng một cước đạp tung cánh cửa phòng bay ra ngoài hành lanh. Cánh cửa sắt bọc bên ngoài cũng không chịu được áp lực trực tiếp bay cùng tấm cửa gỗ bay ra ngoài. Phá cửa xong trong lòng cũng nguôi giận phần nào thong thả đi ra.

Ách!

Chúng bọn trong phòng sợ ngây người bọn chúng không nghĩ ra một cước cửa Tuấn Hào lại mạnh như vậy chúng cũng biết là lần này trêu đùa quá trớn rồi cũng may cho bọn hắn là Tuấn Hào không xả giận lên bọn chúng bằng không thì bọn chúng chắc hẳn phải nhập viện không chết thì cũng nằm giừơng nửa năm. ~~~~~~~~~~~~~~~ Tuấn Hào sau khi rời ra khỏi phòng thì cũng không trực tiếp về khu nhà trọ mà ghé sang ở của Mỹ Na hỏi thăm tình hình sức khỏe một phen nhưng khi đến cửa thì hắn bỗng giật mình nhìn thấy Mỹ Na đang ngồi cạnh cửa sổ bên cạnh còn có một giỏ hoa thơm ngát tỏa ra khắp căn phòng một tay chống cằm tay còn lại cầm chiếc bánh mà hắn mua cho ăn. Người đẹp hoa đẹp ngay cả tư thế ăn cũng đẹp làm hắn mê mẩn bóng hồng ấy mãi không thôi.

Mỹ Na từ lúc được Tuấn Hào đưa về đến giờ thực ra cô không có ngủ cô một mực nhắm mắt lại không muốn nhìn vào người ấy điều đó thực sự ngại ngùng. Nghĩ lại nếu tối qua mình và người đó xảy ra cái quan hệ ấy thì không biết bước tiếp theo sẽ như thế nào. Chuyện đó tuy chưa từng làm vậy bao giờ nhưng cũng biết đôi chút về nó. Bình thường từ khi học cấp hai cô đã nhìn thấy rất nhiều cảnh bạn bè cùng người yêu họ đi thuê hotel xxx rồi nhưng cô không muốn như vậy. Cô muốn dành lần đầu tiên cho người mà cô yêu. Một người bạch mã vương tử trong giấc mộng của cô. Bạch mã vương tử của cô không phải là người ấy sao. Nghĩ đến đây cô bỗng bật cười khúc khích khuôn mặt không khỏi rộ lên một mảnh ửng hồng