Nhưng khi Quý Thanh vừa mở bình đan dược thứ 2 ra, sắc mặt hắn lập tức biến hóa, trở nên kinh hãi đến tột cùng.
“Đan, đan hương?” Hắn có chút khó tin lẩm bẩm trong miệng, bởi vì hắn ngửi thấy được một mùi hương quen thuộc từ trong cái bình này tỏa ra.
Phải biết đan hương mà mùi hương từ đan dược phát tán ra, mà chỉ có đan dược cấp cao đạt tới hoàn mỹ mới có khả năng phát tán.
Mỗi một viên đầu giá trị ngàn vàng, dù là hắn cũng mới nhìn thấy được đan dược tỏa ra đan hương một vài lần.
Hai tay run rẩy đổ ra một viên đan dược, Quý Thanh dùng võ lực bao trùm lấy viên đan dược từ từ xem xét, không dám bỏ qua một chi tiết nhỏ nhặt nào.
Nhìn thấy Quý Thanh phản ứng như vậy, Vương Khải phát hiện mình xem ra vẫn còn xem thường giá trị của một viên hoàn mỹ cấp đan dược.
Nghĩ cũng phải, dù sao đan dược đạt tới hoàn mỹ cấp chỉ có những vị đan sư giỏi nhất mới có thể luyện ra.
Ngoài giá trị vật chất mà nó mang lại, nó còn ẩn chứa giá trị tinh thần to lớn, nó như minh chứng cho thực lực của một vị luyện đan sư.
Vương Khải mỉm cười nhìn lấy Quý Thanh nhìn ngó đan dược, trong đầu cũng đang nghĩ cách làm sao lấy được lợi ích cao nhất.
Sau khi kiểm tra kỹ càng một lượt tám viên đan dược, Quý Thanh sắc mặt trình trọng nhìn về phía Vương Khải.
“Không biết quý danh của vị này là?”
“Không dám, ta tên Từ Hoan”
“Từ Hoan tiên sinh, không biết những viên đan dược này ngài đều muốn bán cho đan các chúng ta sao?” Quý Thanh có chút chần chờ hỏi, phải biết một viên đan dược hoàn mỹ cấp giá trị liên thành, rất ít có người đem chúng ra để bán.
Phải biết nếu dùng những viên đan dược này đi giao hảo với các thế lực lớn sẽ nhận về rất nhiều chỗ tốt, hơn nữa giá cả bán ra cũng so với hiện tại càng thêm quý giá.
“Phải, ta đến chính là muốn bán những viên đan dược này” Vương Khải cũng không chút do dự gật đầu, tuy nói bán cho đan các giá trị sẽ giảm đi một chút nhưng bù lại hắn rất an tâm, danh dự của đan các nổi tiếng của toàn bộ tinh hệ đều biết.
Hơn nữa hắn cũng chứa muốn tiếp xúc với các thế lực lớn kia quá sớm, nhất là khi thực lực của hắn còn chưa khôi phục được bao nhiêu.
“Tốt, Từ Hoan tiên sinh, hợp tác vui vẻ”
“Hợp tác vui vẻ”
Quý Thanh nghe vậy cũng không muốn hỏi nhiều, lập tức đứng dậy muốn kết thúc cuộc giao dịch này càng nhanh càng tốt, hắn sợ Vương Khải đột nhiên đổi ý lúc đó muốn khóc cũng đã muộn.
Sau khi giao dịch xong Vương Khải cũng không vội rời đi mà ở lại mua sắm một số đan phương cùng dược liệu, sau một hồi mua sắm hắn mới hài lòng rời đi.
Chờ Vương Khải vừa rời đi, một thanh đột ngột xuất hiện phía sau Quý Thanh.
Quý thanh đối với chuyện này cũng đã không bất ngờ, hắn quay người lại nhìn thân ảnh kia hỏi:
“Thế nào, có phát hiện gì không?”
“Bẩm chưởng quỹ, kẻ này tu luyện ẩn nặc công pháp rất cao minh, ta hoàn toàn không thể cảm nhận được tu vi người này”
“Không dò xét được sao? Cũng đúng, dù sao người dám bán loại đan dược này không có chút bản lĩnh là không thể nào”
Nhìn thấy thân ảnh kia dường như có điều muốn nói, Quý Thanh có chút cau mày hỏi:
“Làm sao, nghĩ gì cứ nói ra”
“Ta cảm giác dường như ta bị phát hiện, nhưng chỉ hơi thoáng qua nên ta cũng không dám chắc chắn”
“Được rồi, người này đối với chúng ta cũng không phải là kẻ thù, không cần quá quan tâm”
“Rõ”
Dứt lời thân ảnh kia lần nữa biến mất, để Quý thành thần sắc trầm ngâm suy nghĩ.
….
Vương Khải sau khi rời đi một khoảng cách vẫn không phát hiện có người bám theo thì hiểu ý mỉm cười, đan các quả nhiên đúng như lời đồn.
Hắn vừa rồi cũng phát hiện có một tên võ giả cấp 6 ẩn giấu phía sau, muốn dùng tinh thần lực cảm ứng tu vi của hắn.
Nếu không phải cảm nhận kẻ này không có ác ý, chỉ đơn thuần muốn dò xét nếu không hắn cũng không ngại ra oai một chút.
Cũng may là giao dịch rất thuận lợi, chỉ một viên đan dược đã có thể hoàn lại vốn mà hắn bỏ ra, còn lại tất cả đều là kiếm lời.
Đồng thời lần này hắn cũng giao dịch không ít đan phương cùng dược liệu, hắn muốn lĩnh ngộ sâu đan đạo, ý đồ muốn sáng tạo đan phương mới.
Nếu người bình thường muốn hiểu rõ đan phương cũng phải mất vài tháng đến vài năm, muốn thành thục có thể lên đến chục năm cũng là chuyện bình thường.
Dù là đan sư cấp 5, cấp 6 cũng không có bản lĩnh có thể sáng tạo đan phương, dù là đan phương cấp 1 cũng khó mà thành công.
Bởi vì công dụng của dược liệu quá nhiều, chỉ riêng một viên đan dược cũng cần hơn chục vị dược liệu kết hợp với nhau mới có thể luyện thành.
Mỗi một dược liệu đều ẩn chứa rất nhiều đặc tính khác nhau, muốn tinh chuẩn kết hợp những đặc tính ẩn chứa bên trong mỗi dược liệu tạo thành một viên đan dược đã khó lại càng thêm khó.
Thường thường một đan phương phải trải qua hàng ngàn, hàng vạn lần nếm thử, nhưng dù vậy vẫn chưa chắc có thể sáng tạo ra một đan phương mới.
Thay vì có thời gian suy nghĩ sáng tạo đan phương, không bằng sử dụng thời gian đó d học tập kiến thức về dược liệu, sớm ngày đột phá.
Chỉ có những đan sư không còn khả năng bước tiếp, rơi vào chán nản mới có thời gian đi thử nghiệm, tìm tòi sáng tạo đan phương mới.
Nhưng dù vậy cũng yêu cầu người đó phải có lượng lớn kiến thức chèo chống, nếu không cũng là tốn công vô ích.
Vương Khải đương nhiên không có nhiều thời gian như vậy, tiền trong túi hắn cũng không cho phép điều đó.
Nhưng hắn còn có ngộ tính của mình, sáng tạo một môn công pháp đối với hắn cũng không mấy khó khăn huống hồ một cái đan phương.
Đang lúc hắn trên đường trở về nhà, đột nhiên hắn phát hiện một người quen nên đứng lại quan sát.
Người này là một thanh niên trẻ trung, thân thể cao lớn tràn đầy cơ bắp, sắc mặt có chút dữ tợn nhìn qua không giống người tốt một chút nào.
Nhưng học chung ba năm Vương Khải biết, người này mặc dù ngoại hình trông hung ác nhưng lại là một người rất tốt.
Lúc mới xuyên qua còn chưa thích ứng thế giới này, người này đã ra tay giúp hắn không ít lần.
Nhìn thấy bạn mình dường như đang gặp phiền phức, Vương Khải có chút nhíu mày đi tới.
Khi tới gần hắn liền nghe tiếng cãi vã, cả hai bên đều mặt đỏ tía tai.
“Tiểu tử, đừng tưởng ngươi là học sinh là có thể trốn tránh chuyện này, có bồi thường cho bọn ta hay không”
“Ta đã bảo là người này chủ động ra tay trước, ta chỉ là phản kích mà thôi”
“Đừng nói nhiều, nếu không bồi thường chuyện này sẽ không yên đâu”
“Ta đã bảo là ta không sai, muốn bồi thường, nằm mơ đi”
Vương Khải chạy tới ẩn trong đám người, sau một hồi nghe ngóng cũng hiểu chuyện gì xảy ra.
Thì ra bạn học của hắn gặp một tên côn đồ đang bắt nạt một nữ sinh, hắn chạy lại ngăn cản muốn cùng tên kia nói lý.
Ai ngờ tên kia thấy con mồi chạy mất thì tức đỏ mặt, không có suy nghĩ lao lên tấn công.
Nhưng nào ngờ lại không đánh lại người ta, bị bạn học của hắn một quyền đánh ngã, miệng mồm đầy máu.
Học sinh ở thế giới này cũng không phải là loại chân yếu tay mềm, tất cả đều đã từng trải qua huấn luyện chiến đấu bài bản, đánh vững căn cơ cho sau này.
Người bạn này của hắn trời sinh thần lực, da dày thịt béo, nghe nói thức tỉnh dị năng cũng rất cường đại, chỉ là một tên giang hồ cắc ké làm sao có thể là đối thủ.
Thấy đánh không lại tên kia còn không biết điều lại gọi động bạn chạy tới, đám người kia chạy tới thấy bạn hắn sau liền từ bỏ suy nghĩ dùng võ lực, bắt đầu ăn vạ đòi bồi thường.
Vương Khải nghe xong có chút im lặng, cũng không biết nên nói gì.
Đây không phải là phí công sao, chuyện này bạn hắn hoàn toàn chiếm lý, dù là báo chấp pháp cũng là có công.
Dù là như vậy hắn vẫn cùng đám côn đồ này cãi nhau, cũng không biết tên này là thật ngốc hay lương thiện nữa.
Phải hắn đám này sớm đã tứ chi bất toại, bị chân xác nơi hẻo lánh không ai biết từ lâu.
Nhìn thấy chuyện này nếu không giải quyết có thể kéo đến tối, Vương Khải quyết định ra tay giúp tên bạn học này một phen.
Hắn lập tức dùng thiên võng liên hệ đội chấp pháp báo cáo chuyện này, chẳng mất mấy phút đã nghe thấy tiếng còi của chấp pháp vang lên.
Đám côn đồ thấy thế cũng biết chuyện không ổn, muốn gạt đám người ra bỏ chạy nhưng đúng lúc này bọn chúng bỗng cảm giác đầu óc quay cuồng, không giữ được thăng bằng ngã xuống mặt đường.
Chờ bọn chúng tỉnh táo lại đám chấp pháp cũng đã chạy tới, không nói nhiều liền còng tay lại áp giải về đồn.
Vương Khải nhìn thấy thế cũng chỉ hơi lắc đầu, quay người cùng đám đông hòa vào nhau biến mất.
Hắn đột nhiên nhớ ra, hình như cũng không đến một tháng kỳ thi tốt nghiệp cũng sắp diễn ra.
Không biết năm nay xuất hiện bao nhiêu thiên tài, không biết có kẻ nào sở hữu cấp SSS thiên phú hay không.
Cấp SSS thiên phú mọi năng cũng không chưa từng chưa từng xuất, năm nay nghe nói sẽ xuất hiện một vài người, đều là con em các gia tộc, thế lực lớn.
Vương Khải đột nhiên có chút hứng thú với kỳ thi này, nhưng sau vẫn là bỏ đi suy nghĩ này.
Ở kỳ thì mọi năm dù là võ giả cấp 7 cũng từng xuất hiện, năm nay càng là xuất hiện thiên tài có thiên phú cấp SSS, chỉ sợ võ giả cấp 8 cũng sẽ xuất hiện.
Hắn vừa nhảy ra chỉ sợ sẽ lập tức bị đám người kia phát hiện thân phận, đơn giản bởi vì linh hồn của hắn và linh hồn của người ở thế giới này khác nhau.
Tuy đều là nhân tộc nhưng linh hồn của hắn và người bình thường vẫn có sự khác biệt nhất định, nếu không thể che giấu được tại hại này thì Vương Khải sẽ không dám nhảy ra để trước tầm mắt của những cao thủ này.