Chương 39: 39-Quái vật chết, thân ảnh thần bí

Một quyền của Vương Khải đánh ra hóa thành một cột sáng phóng đi, bên ẩn chứa lượng lớn võ lực cùng vô số hỏa hệ áo nghĩa.

Hắn chính mà muốn thử xem, xem là hỏa diễm của hắn mạnh hơn hay hỏa diễm của nó mạnh hơn, chơi chính là cứng đối cứng.

Song phương đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ đáng sợ, vì thế khi vừa chạm phải liền đã khiến không giản xuất hiện vết nứt.

Oanh

Một vụ nổ lớn xảy ra, năng lượng cuồng bạo điên cuồng phát tiết ra xung quanh, một đạo ánh sáng từ vụ va chạm dùng tốc độ chóng mặt lan tỏa, mỗi nơi nó đi qua hết thảy đều bị chôn vùi.

Chờ khi ánh sáng biến mất, chỉ để lại hai thân ảnh đứng sừng sững trên không trung đối mặt nhau.

Quái vật trên thân chồng chất thương thế, khóe miệng chảy ra máu vì bị phản phệ, lĩnh vực của nàng vừa bị dư ba phá hủy hoàn toàn, lượng lớn tinh thần lực bị tổn thất khiến nàng bị phản phệ rất nặng.

Vương Khải trên thân cũng có thương thế nhưng cũng chỉ là chút vết thương ngoài da, chưa cần mấy chục giây thương thế đã hoàn toàn khỏi hẳn.

Đây cũng không có nghĩa là nhục thân của hắn mạnh hơn quái vật, nếu nói đơn thuần về thể chất hắn quả thật không thể sánh được.

Lúc đầu cận chiến ngang sức ngang tài, hắn thậm chí chiến thượng phong chẳng qua cũng là mưu lợi, dùng áo nghĩa để gia trì mà thôi.

Nếu như bình thường ăn trúng một đợt dư ba vừa rồi, lấy thể chất của hắn hiện tại chắc bị tan ra thành tro bụi.

Nhưng hỏa hệ áo nghĩa Vương Khải hiện tại lĩnh ngộ đến đại thành, hỏa diễm tổn thương bị giảm mạnh, lại thêm vừa rồi hắn hóa thân thành hỏa diễm, lần nữa tránh được một đợt sát thương.

Vì thế thực chất hắn cũng rất ít sát thương, không thể cùng sát thương quái vật nhận phải có thể so sánh.

Đương nhiên tránh né được cũng là bản lĩnh của hắn, Vương Khải cũng không cảm thấy mình đây là đang chơi xấu, huống hồ đây còn là chém giết, dùng chút thủ đoạn là điều hết sức bình thường.

Nếu không phải hắn cùng quái vật là đối thủ cũ, hắn cũng rất tôn trọng đối phương, nếu không hắn sớm đã dùng ra thủ đoạn kết thúc trận chiến này từ sớm.

Đương không kết thúc trận chiến này sớm hắn cũng là có kế hoạch riêng, trước khi rời thế giới này hắn còn phải xử lý một số chuyện.

Mặc dù thương thế trên người rất nhanh khôi phục lại, nhưng quái vật cũng không còn tiếp tục tấn công mà đứng lẳng lặng trên không trung nhìn về phía Vương Khải.

Vương Khải bị nhìn cũng không tự nhiên, cứ như thể hắn đối với nó làm ra chuyện gì không thể nói ra không bằng.

"Ngươi nhìn ta như vậy làm cái gì? Không tiếp tục đánh nữa sao?” Vương Khải cuối cùng vẫn không chịu được, cau mày đặt câu hỏi.

“Không đánh, thực lực giữa ngươi và ta cách biệt quá lớn, hoàn toàn không có chút hy vọng nào” Quái vật lắc lắc đầu trả lời.

“Vậy ngươi nhìn ta như vậy làm cái gì?”

“Không có gì, chỉ là ta không hiểu ngươi tại sao lại mạnh đến như vậy, thế giới này đáng lẽ ra không nên xuất hiện một kẻ như ngươi mới đúng”

Nghe quái vật nói vậy Vương Khải hơi nhíu mày lại, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì khẽ phất tay.

“Ngươi đi đi, ta đối với ngươi cũng không có ác ý gì, chỉ cần ngươi hứa sau này không tiếp tục hủy diệt nhân loại nữa là được”

“Ngươi không giết ta?” Quái vật nghe vậy có chút bất ngờ, hỏi lại.

“Giết ngươi làm được cái gì, huống hồ ta với ngươi không oán không cừu, đánh nhau chẳng qua cũng là vì lập trường song phương khác nhau mà thôi. Chỉ cần ngươi không tiếp tục có suy nghĩ hủy diệt nhân loại, ta cũng lười quản” Vương Khải nghe vậy thì có chút khó hiểu nói.

Quái vật nghe vật có im lặng, nếu nàng từ bỏ sứ mệnh của nàng vậy nàng sống trên đời này có ý nghĩa gì.

Nhìn thấy quái vật lắc đầu, Vương Khải có chút cay mày nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

Hắn cũng không giỏi khua môi múa mép, hơn nữa việc này cũng là do nó quyết định, hắn một ngoài ngoài can thiệp vào làm cái gì.

“Nếu ngươi đã lựa chọn như vậy, ta cũng chỉ có thể ra tay”

Nói rồi Vương Khải liền đánh một chưởng về phía quái vật, quái vật cũng không phản kháng mà nhắm mắt tiếp nhận lấy một chưởng này.

Một chưởng đánh xuống liền khiến sinh cơ trong cơ thể nó bị đốt cháy, khí tức trên thân cũng từ từ suy yếu.

“Ngươi có thể nói tên của mình cho ta biết không?” Lúc sắp tan biến, quái vật bỗng đối với hắn hỏi một câu.

“A” Vương Khải cũng bị câu hỏi này hỏi mộng, không biết quái vật là muốn dở ra chiêu gì nhưng vẫn trả lời:

“Vương Khải, ta tên Vương Khải”

“Vương Khải sao? Vương Khải, hy vọng sau này còn gặp lại. Đến lúc đó hy vọng ta cũng sẽ có lấy một cái tên cho riêng mình” Để lại một câu khiến Vương Khải như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc, sinh cơ trong ngoài quái vật hoàn toàn biến mất, cơ thể cũng bị đốt cháy hóa thành tro tàn.

Mặc dù không hiểu chuyện gì, nhưng hắn có trực giác, hắn cùng quái vật sau này sẽ còn gặp lại.

Sau khi giải quyết quái vật xong xuôi, cảnh vật xung quanh cũng đều biến thành tro bụi.

Mặc dù có lĩnh vực ngăn chặn phần lớn dư ba, nhưng chỉ một phần nhỏ dư ba cũng khiến mấy trăm cây số xung quanh bị ảnh hưởng, mắt đất xuất hiện những vết nứt lớn, vô số kiến trúc sụp đổ, trung tâm chiến trường càng là biến thành một ao nham tương khổng lồ.

Còn may xung quanh mấy trăm cây số gần đây cũng không có khu sinh tồn nào, vì thế cũng không lo người thường bị dư ba trận chiến giết chết.

“Nhìn lén đủ chưa?” Bỗng lúc này Vương Khải đột ngột nhìn lên bầu trời, hai mắt tràn đầy sát ý.

Nhưng cũng không có ai đáp lại hắn, cứ như thể hắn đột nhiên lên cơn cùng không khí nói chuyện.

“Giấu đầu lòi đuôi, ta chờ cơ hội này lâu lắm rồi” Vương Khải cười gằn, lĩnh vực bắt đầu triển khai, trong chớp mắt đã bao phủ lấy mấy trăm cây số.

Hai tay cắm vào không khí bắt đầu phát lực, một lỗ hổng không gian bị hắn bạo lực xé ra.

Khác với bình thường thuấn di qua không gian, lỗ hổng vừa bị hắn xé ra là ở tầng sâu không gian, dù lấy thực lực của hắn hiện tại cũng chỉ miễn cưỡng có thể tiếp xúc được.

Vương Khải không chút do dự bước vào, cả người hắn biến mất khỏi thế giới này, lỗ hổng thì từ từ được chữa trị, chẳng qua là mất mấy chục phút đã trở về như lúc ban đầu.

Vương Khải sau khi bước vào lỗ hổng kia liền tiến đến một chiều không gian khác, nơi này không gian chi lực cực kỳ cuồng bạo, dù lấy không gian áo nghĩa đại thành, sắp chạm đến viên mãn như hắn cũng bị chật vật không thôi.

Trên người hắn nhanh chóng xuất hiện vô số đạo vết thương, không mất quá nhiều thời gian hắn đã biến thành một huyết nhân, máu từ vết thương đang không ngừng chảy.

Vương Khải không chút quan tâm, hắn ánh mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh trước mắt, nở một nụ cười đầy dỡ tợn.

“Tên khốn, rốt cuộc để ta tìm được ngươi”

Phía trước hắn là một thân ảnh như mờ như ảo, bao quanh lấy một đoàn ánh sáng, cứ như thể ánh sáng tạo thành.

Đối với Vương Khải hùng hổ, thân ảnh kia không chút sợ hãi, ngược lại dường như rất thích thú.

Hắn không ngừng ngó qua ngó lại, nhìn lên nhìn xuống cơ thể Vương Khải, cứ như nhìn thấy một sinh vật lạ.

“Thật thú vị, ngươi làm cách nào đạt tới tầng thức sức mạnh này, quả thật là rất thú vị” Cuối cùng thân ảnh kia lên tiếng, nhưng cũng không phải mở miệng nói chuyện mà là dùng tinh thần nói chuyện.

Vương Khải nghe vậy nộ khí lần nữa tăng lên, hắn có cảm giác mình như những con động vật trong sở thú bị người dòm ngó vậy, điều này khiến hắn vốn đã tức giận nay càng tức hơn.

Đúng lúc hắn ở thế giới này cũng không còn được lâu, Vương Khải lần này nói kiểu gì cũng muốn cho tên khốn trước mắt này một bài học.

Khí tức trên người hắn bắt đầu tăng lên, dù là không gian cũng bị khí thế hắn ảnh hưởng nhưng cũng không đáng kể.

Dù sao đây cũng là tầng sâu không gian, mức độ cứng coi so với thế giới bên ngoài hoàn toàn không cùng một khái niệm.

Lĩnh vực triển khai, chớp mắt liền bao phủ lấy phạm vi 100 mét, nếu muốn tiếp tục mở rộng hơn nữa lấy thực lực của hắn hiện tại được chẳng bằng mất.

Cũng may phạm vi lĩnh vực của hắn thành công bao phủ lấy thân ảnh kia, võ lực hóa thành một thanh đao bị hắn nắm lấy.

Vương Khải cười gằn dùng toàn lực chém ra một đao, hủy diệt áo nghĩa quanh quẩn, bảo phủ lấy thanh đao.

Dù là tầng sâu không gian cũng bị một đao này ảnh hưởng đến, không gian chi lực có chút xao động.

Thân ảnh kia từ đầu đến cuối vẫn nhìn lấy Vương Khải, không chút nào muốn ra tay ngăn cản hắn ra chiêu.

Chờ khi hủy diệt áo nghĩa bị hắn lấy ra thân ảnh kia mới bắt đầu có chút nghiêm túc, dù là hắn thực lực bị thú này chém phải cũng không dễ dàng gì.

Một đao chém xuống, năng lượng cùng tinh thần kết hợp lại, hoàn mỹ dung hợp một đao này, hủy diệt áo nghĩa bảo phủ càng khiến một chiêu này càng thêm đáng sợ.

Nếu ở thế giới bên ngoài, một đao này cũng đã có thể hủy diệt một mảng lớn lục địa, khiến thế giới xuất hiện một vết rách khổng lồ không thể khôi phục.

Thanh đao thế không thể cản chém tới, trực tiếp muốn chia thân ảnh một phân làm hai.

Thân ảnh dơ một bàn, không gian xung quanh Vương Khải lập tức bị giam cầm, khiến hắn không thể động đậy mảy may.

Vương Khải không cam lòng, khí tưc trên thần lần nữa bộc phát, hủy diệt áo nghĩa quấn quanh khiến không gian giam cầm bị phá hủy, một đao này cuối cùng vẫn là thành công chém xuống.

Thân ảnh thấy thế liền ngưng tụ năng lượng vào đầu ngón tay, lượng lớn năng lượng bị tích súc, ép thành một điểm.

Năng lượng đáng sợ khiến tần sâu không gian cũng bắt đầu nổi một gợn sóng, không gian quanh đầu ngón tay càng là chập chờn không thôi.

Một đao cùng một chỉ đụng nhau, thời gian dường như trong phút chốc cũng bị dừng lại.