Chờ lôi đình dần dần tan biến,một đám nhân loại ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào cái cây.
Khi chứng kiến cảnh trước mắt,Từ Hoan có chút khó tin,không nhịn được mà lên tiếng thốt lên:”Làm sao có thể”
Thì ra,sau khi ăn trọn một đòn toàn lực của Từ Hoan,nhưng cái cây vẫn không chút sứt mẻ,vẫn tỏa ra sức sống mãnh liệt.
Đám người lập tức sắc biến đại biến,có chút khó tin khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt mình.
Đang lúc đám người đang kinh hãi,một đòn tấn công từ mặt đất bắn lên,chớp mắt đã sắp xuyên thủng một tên nhân loại.
Nhưng nữ tử cầm đầu kia cũng không phải dạng tầm thường,nàng nhanh chóng cảm nhận được đòn tấn công,cánh tay liền đánh tới.
Vật kia lập tức bị nàng đánh bay,định thần nhìn lại liền thấy vật kia như một căn dây leo,dù ăn một chưởng kia nhưng nó vẫn không chút sứt mẻ.
Hơi nhíu mày,không khí xung quanh bắt đầu nóng lên,bỗng một ngọn lửa đột nhiên xuất hiện tại căn dây leo,thế lửa nhanh chóng lan tràn.
Căn dây leo bị lửa đốt liền lập tức điên cuồng vặn vẹo,muốn dập tắt ngọn lửa trên người nhưng tất cả đều chỉ là vô dụng.
Sau khi biết mình không thể dập tắt ngọn lửa trên người,dây leo lập tức dừng lại hành động vô ích kia mà lập tức xông lên tấn công.
“Hừ” Hừ lạnh một tiếng,nữ nhân một bàn tay đánh bay căn dây leo ra xa.
Dây leo bị đánh bay ra xa còn muốn lần nữa tấn công,nhưng ngọn lửa trên người nó đã không cho phép.
Căn dây leo kia trong chốc lát đã bị đốt diệt sinh cơ,hóa thành một đống tro tàn biến mất.
Nhưng nữ nhân cũng không vì vậy mà lơ là mất cảnh giác,vừa rồi thứ này đột ngột tấn công,không ai dám chắc có còn căn dây leo thứ 2,thứ 3 hay không.
Từ Hoan thấy cảnh này cũng nhíu mày,khác với những người này,hắn biết những căn dây leo này là do cái cây này tạo nên,hơn nữa không chỉ có một hai cái.
Lên tiếng nhắc nhở đồng bạn,hắn lại lần nữa nhìn về cái cây khổng lồ trước mặt.
“Nếu như một lần không thể giết ngươi,vậy thì vô số lần,ta cũng không tin người có thể mãi mãi đỡ được” Từ Hoan nở một nụ cười gằn,lôi đình trên thân lần nữa bạo động.
Nhưng không chờ Từ Hoan tiếp tục tấn công,một đòn tấn công đã đánh tới hắn,khiến hắn không thể không tránh né.
Nhìn về phía đòn tấn công phát ra,Từ Hoan liền lập tức cảm giác phiền phức.
Người tấn công chính là một tên ma nhân tộc,hắn nhận lệnh của tộc trưởng đến để bảo cái cây này,muốn nó thuận lợi thuế biến,đến lúc đó nó sẽ hóa thành trợ lực giúp bọn hắn tiến đánh nhân tộc.
Nhưng khi vừa đến hắn liền thấy một đám nhân loại đã đến từ trước,hơn nữa một tên trong đó còn muốn ra tay tấn công thứ nó cần bảo vệ,nó không chút nghĩ ngợi liền ra tay tấn công.
Từ Hoan cũng nhận ra người đến,một tên ma nhân tộc cấp 6,năng lực có thể áp súc năng lượng,năng lực tấn công hay phòng thủ đều đỉnh tiêm,thuộc loại cực kỳ khó dây vào,không nghĩ tới ma nhân tộc vậy mà phái tên này tới.
Nhưng dù có chút khó làm hắn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ,nhân loại hiện tại rơi vào cục thế cực kỳ bất lợi,nếu để bọn chúng sở hữu con quái vật này nữa nhân loại chỉ sợ sẽ rơi vào diệt vong.
Lôi đình trên người hắn ngày càng cuồng bạo,lôi đình cùng thiên địa hô ứng,khiến bầu trời cũng xuất hiện một đoàn mây đen bao phủ lấy đám người.
Cảm nhận được lôi đình ấp ủ trên bầu trời,một đám ma nhân tộc lập tức kinh biến,bọn hắn có thể cảm nhận được,một khi những lôi đình này đánh xuống,không mấy người trong bọn hắn có thể sống sót.
Tên ma nhân tộc vừa rồi tấn công liền lập tức chắp hai tay,năng lượng được hắn ngưng tụ thành những viên cầu nhỏ xuất hiện xung quanh hắn.
Số lượng viên cầu dần dần tăng lên,từ mười mấy viên nhanh chóng tăng lên thành mấy trăm viên,rồi biến thành mấy ngàn viên.
Những viên cầu này nhanh chóng được bán đi,đồng loạt tấn công về phía Từ Hoan.
Một đám ma nhân tộc còn lại cũng không ngồi yên,tất cả đều xuất ra bản lĩnh của mình tấn công về phía Từ Hoan.
Từ Hoan thần sắc ngưng trọng nhìn một loạt đòn tấn công đánh về phía mình,nhưng hắn cũng không ra tay ngăn cản.
Hiện tại nếu như hắn xuất thủ,thời gian câu thông với thiên địa sẽ lại tăng lên,hơn nữa cũng đừng quên nơi này cũng không chỉ mình hắn.
Một hỏa diễm cự nhân đột ngột xuất hiện trước mặt Từ Hoan,một kiếm chém ra quét bay không ít đòn công kích.
Nhưng một số đòn công kích có uy lực của cấp 6 vẫn bình yên vô sự,thậm chí hỏa diễm kiếm bị chúng xuyên thủng,phá hủy.
Hỏa diễm cự nhân thấy thế cũng không chút dừng lại,lần nữa ngưng tụ một thanh trường kiếm,tiếp tục chém đi.
Đồng thời,xung quanh cũng xuất hiện vô số hỏa cầu,tất cả đều đồng loạt lao tới ngăn cản những đòn công kích kia.
Tiếng oanh minh vang lên không dứt,có không ít đòn tấn công bị một loạt liên chiêu này phá hủy,nhưng vẫn còn một số đạo tấn công vẫn ngoan lì tiến tới.
Tuy nhiên nếu so với lúc đầu những đòn tấn công này cũng đã yếu đi không ít,có thể nằm trong phạm vi có thể chịu đựng.
Hóa thành một cái hỏa diễm thuẫn,cự nhân thành công ngăn cản tất cả đòn tấn công.
Nhưng nó cũng vì thế bỏ ra đại giới,cái khiên hoàn toàn bị đánh bể,hóa thành năng lượng từ từ tiêu tán.
Hỏa diễm cự nhân trên người cũng xuất hiện vài đạo lỗ thủng,năng lượng cũng từ đó điên cuồng toát ra.
Thấy thế hỏa diễm cự nhân cũng từ từ tiêu tán,để lộ ra thân ảnh bên trong.
Đó không ai khác ngoài nữ nhân đi cùng Từ Hoan,sắc mặt nàng lúc này có chút trắng bệch,khí tức trên thân cũng đã giảm đi không ít.
Nhưng dù cho như vậy,nữ nhân vẫn nở một nụ cười mỉm,nụ cười này khiến hoa nhường,nguyệt thẹn,khuyến vạn vật trở nên mờ nhạt.
Cùng lúc này khí tức trên người Từ Hoan cũng trở nên cuồng bạo hơn bao giờ hắn,cả người hắn như hóa thành lôi đình,như thiên lôi hàng thế tiêu diệt sâu bọ dưới trần gian.
“Chết”Hết lên một chữ,hắn liền hóa thành lôi đình phóng thẳng lên trời.
Đám ma nhân tộc thấy thế liền không ngừng công kích,nhưng hết thải hiện tại đều là vô nghĩa.
Những đòn tấn công kia khi tiếp cận Từ Hoan liền bị lôi đình đánh nát,dù cho cầu năng lượng cũng không thể tiếp cận hắn mảy may.
Từ Hoan hiện tại dùng dị năng của mình câu thông thiên địa,hắn hiện tại như thiên địa hóa thân,làm sao vài đòn tấn công kia có thể chạm hắn thân.
Từ Hoan hóa thân lôi đình tốc độ không khác gì lôi đình,chẳng mấy chốc biến mất trong mây đen.
Khi hắn biến mất trong mây đe,năng lượng trong đám mây càng trở nên cường đại mà đáng sợ,cứ như thể diệt thế thiên lôi sắp rơi xuống.
Một đám ma nhân tộc chứng kiến cảnh này lông tơ dựng thẳng,tròng lòng càng là đánh lên trống lui quân.
Mặc dù rút lui sẽ bị tộc trưởng trách phạt,nhưng cùng lắm cũng là trọng thương,dù sao lấy tình hình hiện tại,mỗi tổn thất một tên ma nhân tộc cấp 6 đều là đả kích lớn cho ma nhân tộc.
Nhưng nếu không chạy đi,chỉ sợ bọn hắn sẽ phải cùng cái cây kia chôn cùng,bị lôi đình đánh thành tro tàn.
Chênh lệch giữa hai lựa chọn lớn như vậy,một đám ma nhân tộc có ngu ngốc đến mấy cũng biết nên lựa chọn cái nào.
Một đám không dám có chút chần chờ,lập tức điên cuồng chạy trốn,nhưng thật sự có thể chạy thoát được sao?
Câu trả lời đương nhiên là không,Từ Hoan làm ra thế trận lớn như vậy đương nhiên sẽ không để bất cứ tên ma nhân tộc nào có khả năng sống sót.
Lôi đình ấp ủ trên bầu trời trong thoáng chốc trở nên cuồng bạo,một đạo lôi đình đánh xuống,trong chớp mắt liền đánh chết một tên ma nhân tộc cấp 5.
Tên kia bị đánh trúng không chút khả năng chống lại,trong chớp mắt hóa thành than đen rơi xuống mặt đất,vỡ thành mấy mảnh.
Đám ma nhân tộc còn lại thấy thế vong hồn đại mạo,tốc độ lần nữa tăng lên vài thành,hận mình tại sao không sở hữu tốc độ năng lực.
Nhưng dù nhanh đến đâu cũng không thể nhanh bằng lôi đình,chỉ trong chớp mắt đã có vài tên ma nhân tộc lần nữa bị đánh chết.
Chỉ có một tên ma nhân tộc sở hữu không gian năng lực,trong chớp mắt kịp thời tránh thoát nên mới giữ được một mạng.
Nhìn đồng bạn đã bị đánh hóa thành than đen,hắn trong lòng cảm ơn tám đời tổ tông phù hộ cho nó.
Nhưng nó làm sao không nghĩ tới,tám đời tổ tiên của nó trước đó đều là nhân loại,làm sao lại phù hộ cho nó đâu?
Lôi đình vẫn không ngừng nghỉ đánh xuống,một đám ma nhân tộc trên nhảy dưới tránh,tuy nhiên tất cả chỉ đều là vô nghĩa.
Chỉ có hai tên ma nhân tộc cấp 6 là có chút khả năng phản kháng,miễn cưỡng có thể chống cự,nhưng cũng là vùng vẫy giãy chết mà thôi.
Lôi đình điên cuồng bổ xuống,sau hơn chục phút lôi đình mới dần ổn định lại,mây đen trên bầu trời cũng bắt đầu tan biến.
Sau khi mây đen tan hết,Từ Hoan từ trên trời rơi xuống,bị nữ nhân nhanh tay ôm lấy.
Cảm nhận được mỹ nhân ôm lấy mình,nếu bình thường hắn chỉ sỡ sẽ hưởng thụ một phen,nhưng hiện tại hắn không chút tâm tình nào.
Suy yếu đứng dậy,Từ Hoan mắt nhìn cái cây trước mắt kia,lòng sinh một chút tuyệt vọng.
Vừa rồi hắn câu thông thiên địa,hóa thân thành lôi đình tấn công chủ yếu cũng là cái cây này,còn một đám ma nhân tộc cũng chỉ là thuận tiện gạt chết mà thôi.
Nhưng dù chịu vô sô lôi đình gột rửa,cái cây kia cũng chỉ bị cháy một chút vỏ ngoài,chút vết thương này cũng chỉ giống như người bị một chút trầy da,hoàn toàn không đau không ngứa.
Nữ nhân cũng nhìn thấy cảnh này,trong lòng cũng có chút bất lực,nàng đi tới vỗ vỗ nhẹ bả vai Từ Hoan an ủi:
“Không cần tự trách,ngươi đã làm hết sức có thể rồi.Chuyện này chỉ sợ người kia ra tay mới có thể giải quyết,thứ này dù sao cũng đủ để người kia kiêng kị,chúng ta không làm được gì nó cũng là chuyện bình thường”
Từ Hoan nghe thấy vậy cũng lập tức như nghĩ tới điều gì,lập tức đứng thẳng người,hai mắt lóe lên sát ý.
Hắn quay người ra lênh một đám người nhanh chóng trở về,nói xong hắn liền hóa thành lôi quang nhanh chóng biến mất.
Một đám người hai mắt nhìn nhau,không biết Từ Hoan đây là bị thần kinh gì,nhưng cũng lập tức lên đường trở về.
Bọn hắn cũng chứng kiến cảnh tượng vừa rồi,cũng biết lấy thực lực của bọn hắn hoàn toàn không chút khả năng làm gì được cái cây này.