Chương 30: 30-Cục diện mấy năm sau

Xin lỗi về sự thiếu sót. Đây là phiên bản đầy đủ của đoạn văn bạn cung cấp, với các lỗi chính tả đã được sửa chữa:

---

Đối phương có vẻ ngoài khá trẻ tuổi, đầu tóc khá thời thượng, con mắt đen quen thuộc, dáng người cao tầm một mét chín, nhìn qua khá điển trai. Với bộ dáng này, không biết sẽ khiến bao nhiêu phụ nữ mê mệt.

Khác với tên tang thi kia, người này còn sử dụng một thanh trường kiếm. Từ khí tức của hắn, Vương Khải có thể nhận biết được, kẻ này so với tên kia còn mạnh hơn một chút.

Đối phương thấy đồng bạn của mình bị giết cũng không có phản ứng gì, thậm chí còn cười nói với hắn:

“Nhân loại, ngươi xem như giúp ta một công lớn. Nếu không, hai chúng ta hiện tại đình chiến đi. Dù sao trải qua một trận chiến vừa rồi, chắc hẳn ngươi tiêu hao cũng không ít.”

“Ồ, ngươi không sợ ta sau khi khôi phục lại quay lại giết ngươi sao?” Vương Khải nghe thấy cũng mỉm cười hỏi lại.

“Không sợ. Dù tiếp đó mấy ngày, sẽ còn một hai kẻ thành công đột phá đến cấp 6. Ngươi mặc dù mạnh, nhưng cũng không chịu nổi nhiều người như vậy vây đánh đâu.” Thanh niên sắc mặt tùy ý đáp.

“Ừm, quả thật nếu các ngươi trở nên nhiều, ta quả thật cũng không chịu nổi. Dù sao phải giết nhiều như vậy cũng có chút nhàm chán.”

“Ý ngươi là sa…”

Chưa kịp thanh niên nói hết câu, một đạo kiếm khí đã chém tới. Còn may là hắn phản ứng nhanh, ưỡn người về phía sau tránh được.

Lộn về phía sau vài vòng, ánh mắt của tang thi thanh niên trở nên hung ác, đâu còn chút hiền hòa vừa rồi.

“Đúng là không biết sống chết!” Hắn chửi bậy một câu, lần nữa nghiêng người tránh né.

Oanh! Tòa nhà phía sau bị một đạo kiếm khí bổ ra làm sai lệch, kiếm khí khí thế không giảm tiếp tục phóng đi.

Liên tiếp bị tấn công, dù hắn không muốn đánh cũng không nhịn nổi, quả thật quá khinh thường nhau đến vậy là cùng.

Triển khai linh vực bao phủ phạm vi một cây số, thân ảnh hắn chớp mắt biến mất, khi xuất hiện đã ở phía sau Vương Khải.

Vương Khải không chút bối rối, một kiếm lập tức đâm về phía sau.

Tang thi thanh niên vừa xuất hiện đã thấy một kiếm đâm tới trước mặt mình, sắc mặt lập tức kinh hãi, vội vàng dơ kiếm phòng ngự.

Keng! Âm thanh kim loại va chạm nhau vang lên, thanh kiếm của Vương Khải cũng không chỉ đơn thuần là võ lực tạo thành, bên trong nó còn ẩn chứa lượng lớn kim thuộc tính, nói về độ cứng cũng không thua kém gì một thanh vũ khí cấp 4.

Bị ngắt thế tấn công, thanh niên liền muốn lập tức bỏ chạy, nhưng chưa chờ hắn kịp sử dụng năng lực không gian của mình, một thanh kiếm đã nhanh chóng chém tới.

Hắn không thể làm gì đành phải cản lại, không gian năng lực cũng lập tức bị đánh gãy.

Tiếp đó, Vương Khải liên tiếp tấn công, vô số chiêu thức kiếm pháp tưởng chừng như cơ bản trong tay hắn lại xuất thần nhập hóa. Hơi không cẩn thận, thanh niên liền bị thương ngay lập tức.

Chiến đấu chưa tới 5 phút, nhưng thương thế trên người hắn đã lên tới mấy trăm, càng chết người là những vết thương này ẩn chứa một luồng năng lượng bên trong, ngăn cản hắn khôi phục thương thế.

Hắn biết nếu tiếp tục đánh, chắc hẳn phải thua. Lập tức, không gian chi lực được hắn điều động vào thanh kiếm.

Không chút do dự, hắn chém ra một kiếm, kiếm khí ẩn chứa không gian chi lực lao tới, sắc bén tưởng chừng có thể chém đứt hết thảy.

Chém ra một kiếm này, thanh niên không chút do dự lập tức phát động năng lực nhanh chóng trốn đi.

Vương Khải nhìn kiếm khí đang tới gần, hơi nhíu mày chém ra một kiếm.

Hai đạo kiếm khí chạm nhau, không phát ra quá lớn động tĩnh, nhưng không gian lại bị chém ra một lỗ rách.

Hơi cảm nhận, thân ảnh Vương Khải cũng trong nháy mắt biến mất, chỉ để lại căn phòng bị tàn phá nặng nề.

Cách đó vài cây số, một thân ảnh đột nhiên xuất hiện, sắc mặt có chút sợ hãi, không ai khác chính là thanh niên vừa rồi.

Cảm nhận được thương thế trên người, hắn nhanh chóng điều động năng lượng để loại bỏ những năng lượng kia, thương thế có thể dùng mắt thường nhìn thấy khôi phục.

Nhìn thấy cảnh này, hắn hơi thở phào. Còn tốt, thủ đoạn của tên kia cũng không quá khó giải quyết, chiêu này chắc hẳn chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn.

Đang lúc hắn mừng rỡ vì chạy thoát được, thanh niên lập tức cảm nhận được không gian ba động, vội vàng quay lại nhìn.

Không nhìn không biết, vừa nhìn giật mình. Vương Khải bỗng nhiên đột ngột xuất hiện cách hắn không xa, mỉm cười nhìn hắn.

Hắn lập tức phát động năng lực, lần nữa chạy trốn, nhưng khi quay người lại vẫn thấy Vương Khải đang mỉm cười nhìn hắn.

Theo thời gian trôi qua, khoảng cách giữa hai bên không kéo dài ra mà ngược lại lại rút ngắn lại.

Trải qua hơn trăm lần chạy trốn, cuối cùng hắn không nhịn được dừng lại.

Nhìn Vương Khải cách mình không tới 5 mét, hắn khó có thể tin hét lên:

“Rốt cuộc ngươi là tên quái nào, làm sao có thể nhiều lần thuấn di như vậy được?”

Theo hắn nhìn thấy, Vương Khải mặc dù có chút quái lạ, sức chiến đấu phải nói dù là hắn cũng chỉ có thể bị treo lên đánh, nhưng dù sao vẫn chỉ là ở cấp 4.

Mà cấp 4 thì năng lượng trong cơ thể làm sao đủ để chèo chống nhiều lần thuấn di như vậy, đã vậy trước đó hắn còn trải qua một trận chiến, năng lượng cũng đã tiêu hao rất nhiều.

Nhưng sự thật lại khác biệt, dù trải qua hơn trăm lần liên tục thuấn di, dù là hắn cũng cảm giác ăn không tiêu, nhưng Vương Khải sắc mặt vẫn như thường, một bộ không chút nào tiêu hao.

“Đơn giản thôi, vì ngươi chỉ có thể thuấn di nhờ vào năng lực được ban cho, mà ta hoàn toàn dựa vào bản thân mình. Tiêu hao có thể nói là nhỏ bé, không đáng kể.” Vương Khải thấy thế cũng hảo tâm giải thích, muốn hắn sau khi chết cũng hồ đồ không biết tại sao mình thua.

Nhưng nghe Vương Khải nói vậy, hắn ngược lại không tin, còn cho rằng Vương Khải đây là hành vi đùa giỡn con mồi trước khi giết chết.

Hắn tức giận gầm lên, không tiếp tục chạy trốn mà lao tới liều mạng.

Kiếm trong tay bị hắn vứt bỏ, ngược lại dùng móng vuốt làm vũ khí phòng tới tấn công.

Năm đạo móng vuốt cào tới, không gian cũng bị cào rách, năm đạo móng vuốt chém tới Vương Khải.

Vương Khải thấy thế hơi nhếch miệng, kiếm trong tay múa một đạo kiếm hoa, chém tới thanh niên.

Kiếm khí chém ra, ẩn chứa cực kỳ nồng nặc không gian chi lực, hắn dùng tốc độ nhanh chóng chém tới.

Khi móng tay cùng kiếm khí va chạm, kiếm khí dễ dàng chém đứt móng tay, khí thế không chút suy giảm chém tới thanh niên.

Phốc!

Kiếm khí sau khi chém qua thanh niên liền lập tức tiêu tán, chỉ để lại thân ảnh sắc mặt có chút khó tin, trong mắt tràn đầy sợ hãi cùng oán hận.

Vương Khải thấy thế liền quay người rời đi. Chờ hắn rời đi, thân ảnh lúc này mới hóa thành hai, cả người bị chia cắt thành hai nửa.

Giải quyết xong hai con tang thi, Vương Khải bắt đầu kiểm tra thu hoạch ngày hôm nay.

Hai viên tinh thạch cấp 6, vô số cảm ngộ chiến đấu cùng một số áo nghĩa, trong đó không gian áo nghĩa càng là tăng trưởng không ít.

Nói thật, nếu không phải con tang thi thanh niên kia gặp phải hắn, chỉ sơ trong đám nhân loại khó ai có thể làm gì được nó, dù cho người đó đã đạt tới cấp 6.

Một số kẻ đặc thù như John Han, người sở hữu thời gian dị năng, người sở hữu không gian dị năng may ra

mới có cơ hội.

Nếu là thời gian dị năng, thì bắt buộc người kia phải ra tay trước, nếu không sẽ bị nó trong nháy mắt miểu sát. Đến lúc đó dù dị năng mạnh đến đâu cũng không có cơ hội sử dụng.

Còn là không gian dị năng thì cấp bậc phải so với nó cao hơn, hoặc có thể khắc chế được năng lực của nó, nếu không cũng là đưa đồ ăn.

Đáng tiếc hắn gặp phải là Vương Khải. Hắn tuy đối với không gian áo nghĩa còn mới nhập môn, nhưng cũng không phải loại chỉ nhờ vào năng lực mới có thể sử dụng như vậy có thể so sánh.

Có thể nói, hiện tại bất cứ kẻ nào sử dụng không gian dị năng, nếu không lĩnh ngộ được áo nghĩa, thành công nhập môn không gian dị năng thì tất cả đều không thể thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

Đó là áp chế tuyệt đối, không có cách nào có thể tránh thoát ra được.

Nhưng việc này cũng không khiến tâm tình hắn tốt hơn bao nhiêu, cảm nhận được như có như không ánh mắt, Vương Khải có chút bực mình.

Dù cho hắn cố gắng cảm nhận bao nhiêu, vẫn không thể phát giác ra được kẻ đang nhìn lén, mà là tên khốn nào.

Càng không biết người kia nhìn lén hắn rốt cuộc có mục đích gì, là đang mưu đồ lên kế hoạch tính kế hắn, hay có ý đồ gì với hắn.

Vương Khải âm thầm quyết định, chờ hắn lĩnh ngộ đủ sâu, tu vi đủ cao, một khi phát hiện ra kẻ nhìn trộm kia, chắc chắn phải đem hắn chém ra thành vài đoạn.

Trở về căn cứ, Từ Hoan đã sớm đi đi lại lại chờ đợi tin tức. Nhìn thấy Vương Khải không chút sứt mẻ trở về, hắn có chút không hiểu hỏi:

“Lão đại, chuyện kia giải quyết như thế nào rồi?”

“Yên tâm, tất cả đều đã được giải quyết. Ta nhìn ngươi chắc hẳn cũng sắp đột phá, vậy thì cầm lấy thứ này đi.” Nói rồi, Vương Khải tiện tay vứt cho Từ Hoan một viên cấp 6 tinh hạch.

Đồ chơi này đối với hắn hiện tại đã không có quá lớn tác dụng, một viên còn lại giữ lại chỉ là để hắn thuận tiện đột phá lên võ giả cấp 5 mà thôi.

Hắn phát hiện tuy lĩnh ngộ áo nghĩa rất quan trọng, nhưng nếu tu vi càng cao, ngộ tính của hắn sẽ càng tốt, trợ giúp rất lớn cho việc lĩnh ngộ.

Hơn nữa việc đột phá cũng tốn không quá nhiều thời gian, tiện tay có thể làm được, vì thế hắn quyết định trước hết đột phá võ giả cấp 5 rồi tiếp tục lĩnh ngộ.

Tiếp đó, mấy năm tình hình trở nên ổn định. Từ Hoan thuận lợi trở thành tiến hóa giả cấp 6, thành người có thực lực mạnh thứ 2 trong nhân loại.

Nhưng danh hiệu người mạnh thứ 2 không giữ được mấy năm đã bị người khác cướp mất. Người đó cũng không ai xa lạ, chính là John Han.

Sở hữu thời gian dị năng, hắn quả thật có tự tin kinh thường những người khác, dùng tuyệt đối thực lực trở thành người mạnh thứ 2 nhân loại.

Nhân loại những năm này xuất hiện không ít thiên tài có dị năng cực kỳ bá đạo, lại thêm tình hình của nhân loại hiện tại đã dần ổn định, vì thế việc đảm bảo có thể an toàn trưởng thành cũng lớn hơn trước rất nhiều.

Nhân loại có nhiều thành tựu như vậy, đám tang thi vốn chiếm ưu thế càng là không chịu thua.

Tang thi cấp 6 hiện tại đã xuất hiện mấy chục đầu, chúng cũng bắt đầu tiến hóa để có thể phục vụ mục đích duy trì nòi giống.

Thế lực của tang thi so với nhân loại mạnh không chỉ vài lần, bên trong càng là xuất hiện tang thi có nhiều năng lực bá đạo.

Nhưng do e ngại sự tồn tại của Vương Khải, đến hiện tại song phương vẫn xem như bình tĩnh.

Nhưng cũng không ai biết sự bình tĩnh này có thể giữ vững được bao lâu, sự cân bằng hiện tại đơn giản như một tờ giấy, chỉ cần chọc nhẹ liền có thể xuyên thủng.

Chiến tranh giữa hai chủng tộc có thể bạo phát bất cứ lúc nào. Đám cao tầng nhân loại đương nhiên cũng hiểu rõ điều này, vì thế cũng đang điên cuồng bồi dưỡng cường giả.