Đương nhiên đối với những chuyện kia đối với Vương Khải hiện tại mà nói,còn một quãng đường dài phải đi.
Mặc dù không gian này rất giống thần tàng trong miêu tả,nhưng hắn cũng biết được dù nhục thân trải qua một lần thuế biến,tuy nhiên còn xa xa chưa đủ đạt tới có thể mở thần tàng.
Hắn suy đoán có thể nhục thân mình trải qua một lần thuế biến,lại kèm theo công pháp tu luyện quá mạnh mẽ mới miễn cưỡng đẩy hắn chạm tới cánh cửa có thể mở thần tàng.
Dù vậy nhưng nếu thành công mở ra được chút không gian này,chiến lực của hắn cũng sẽ tăng vọt về chất.
Nhưng muốn mở ra không gian trong cơ thể này,cũng không phải hắn hiện tại có thể làm.
Ngộ tính của hắn hoàn toàn không thành vấn đề,nhưng tài nguyên cần thiết để mở ra thần tàng không phải hắn hiện tại có thể thu thập.
Hơn nữa hiện tại mở không gian ở cơ thể này cũng không thể mang về thế giới của hắn,vì thế Vương Khải quyết định chỉ lĩnh ngộ một không gian này rồi để đó,chờ về thế giới hiện thực rồi mới tính đến.
Linh hồn hắn cũng xuất hiện biến hóa mới,trong não thức hải xuất hiện một bức tượng nhỏ,ngũ quan cùng thân hình rất mơ hồ,nhưng cũng nhìn ra đôi nét giống Vương Khải.
Ngoài ra phạm vi thức hải cũng lên đến 200 mét,tương ứng với đó là 20 cây số,nói cách khác trong vòng 20 cây số,hắn có thể nắm bắt được bất cứ hình ảnh nào.
Sau khi kiểm tra biến hóa của mình,Vương Khải mới kết thúc lần bế quan tu luyện này.
Trận pháp bị hắn bố trí trong nháy mắt biến mất,mọi thứ trở về hình dạng ban đầu,chỉ để lại một đống tro bụi cùng một tòa nhà bị sụp tường.
Chờ khi hắn xuất hiện đã cách đó vài cây số,ánh mắt nhìn lên bầu trời có chút cau mày.
Hắn vừa rồi cảm giác có một đạo ánh mắt thăm dò về phía mình,nhưng rất nhanh biến mất.
Chờ khi hắn cảm ứng được nhìn lại thì phát hiện đạo ánh mắt này vậy mà xuất phát từ bầu trời,nhưng khi hắn chăm chú nhìn kỹ lại không phát hiện.
“Là dị năng sao?”Vương Khải cũng chỉ có thể đoán là dị năng,dù sao quy tắc của thế giới này cũng rất quỷ dị,xuất hiện vài loại dị năng kỳ lạ cũng không quá bất ngờ.
Nhắc đến dị năng Vương Khải liền có chủ ý,mỗi loại dị nặng đều sẽ ít nhiều liên quan đến một loại pháp tắc của thế giới.
Nếu như hắn nghiên cứu những dị nặng này có hay không một khả năng,từ đó lĩnh ngộ được một chút da lông của pháp tắc đó.
Vương Khải cũng biết mình hiện tại muốn lĩnh ngộ ra pháp tắc là chuyện không thể nào,bởi hắn không có đầy đủ thời gian,cũng như không có đủ sức mạnh để hứng chịu được áp lực khi lĩnh ngộ.
“Rất nhanh thôi,chỉ cần đạt tới cấp 5 ta liền có thể dễ dàng cảm ngộ được chúng”Vương Khải có chút tự an ủi.
Nếu như hiện tại hắn muốn lĩnh ngộ được phát tắc,lấy sức mạnh hiện tại của hắn cũng có thể miễn cưỡng chống đỡ một hai,nhưng như vậy cần thời gian quá dài,hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian vào những việc như vậy.
Đương nhiên Vương Khải cũng không tính ép buộc những người kia,cướng ép bắt người ta sử dụng dị năng cho hắn thôi diễn.
Hắn hiện tại không thiếu nhất là công pháp,mà đám người này thiếu nhất cũng chính là công pháp,võ kỹ.
Chỉ cần hơi để lộ mình muốn đám quan sát dị năng của mọi người,sẽ có một đám người ào ào chạy tới muốn hắn quan sát.
Những chuyện này đương nhiên cũng không cần hắn phải phí tâm,hơi chút ra lệnh sẽ có một đám người thay hắn làm việc.
Đang nói là Từ Hoan sau khi biết Vương Khải không chết về sau,người này hoàn toàn một bộ chân chó,thay hắn làm không ít chuyện dơ bẩn.
Vương Khải đối với người này cũng không quá bài xích,hơn nữa hắn quả thật cũng cần một tiểu đệ thay mình làm việc,vì thế cũng ngầm thừa nhận.
Những ngày này mặc dù Vương Khải bế quan,nhưng việc làm ăn của hắn cũng không chút dừng lại,tất cả đều do Từ Hoan điều hành.
“Lão đại,ngài trở về”Từ Hoan khi nhìn thấy Vương Khải đột ngột xuất hiện lập tức đứng thẳng người,thần sắc cung kính.
“Ừ,chuyện làm ăn hiện tại như thế nào?”
“Hiện tại mọi thứ đều đi vào quỹ đạo,một số thế lực nước ngoài muốn nhúng tay vào chuyện này nhưng rất nhanh bị chúng ta đánh đuổi”Nói đến nơi này Từ Hoan cũng hơi nhếch môi,lộ vể kinh thường.
Nhưng rất nhanh thần sắc hắn lại trở nên ngưng trọng,hơi lo lắng nói tiếp:
“Tuy nhiên ngoại quốc cũng có không ít kẻ mạnh,trong đó có một người sở hữu dị năng cực kỳ cường đại,có thể trong nháy thuấn đi và tấn công với tốc độ cực nhanh,nếu không phải người này còn chỉ mới cấp 3,nêu không ta cũng không phải là đối thủ”
“A”Vương Khải nghe vậy liền lập tức hứng thú,dị nặng này ngược lại rất thú vị,làm sao nghe giống với không gian dị năng.
Nhưng không gian dị năng cùng lắm cũng chỉ có thể dịch chuyển,hoặc sử dụng không gian để công kích.
Vừa dịch chuyển,đồng thời tấn công trong nháy mắt ngược lại nghe càng giống thời gian dị nặng.
Nhưng dù cho nó là không gian dị năng hay thời gian dị nặng hắn đều không cần quá để ý,dù sao là loại nào hắn đều không ngại lĩnh ngộ.
“Người này hiện tại ở đâu?”
“Kẻ này bị chúng ta đánh lui,nhưng còn chưa rời đi,cách chúng ta khoảng vài chục cây số”
Từ Hoan nghe vậy liền lập tức nói,trọng giọng nói không chút che dấu sự hưng phấn cùng kích động.
Dù là hắn hiện tại đã đạt tới cấp 4,đồng thời sở hữu lôi dị năng nhưng cũng bị người kia đánh không ít quyền.
Nếu không phải vì chênh lệch về thuộc tính của song phương,nếu không hắn chỉ sợ cũng đã thất bại.
Không có cách nào khác,gặp phải đối thủ như thế này võ kỹ đã không thể phát huy ra chút tác dụng nào.
Dù cho một quyền người đánh ra mạnh bao nhiêu,nhưng người ta có thể trong nháy mắt xuất hiện trước mặt ngươi,đồng thời dùng tốc độ ngươi không kịp phản ứng đánh ngươi thì đánh kiểu gì.
Vương Khải hơi chút cảm nhận liền có thể nháy mắt xác nhận được vị trí của đám người kia,đồng thời trong nháy mắt rời đi.
Mất chưa đầy 5 giây hắn lần nữa đã xuất hiện trước mặt đám người,không gây ra một chút động tĩnh nào.
Đám người đang bàn bạc kế hoạch làm sao để nhúng tay vớt chút chỗ tốt từ loại có tên là công pháp võ kỹ này hăng say,không chút phát hiện có người lạ mặt xuất hiện trong căn phòng.
Nhưng rất nhanh có người đang ngẩng đầu liền nhìn thấy Vương Khải,ánh mắt người này lập tức co rụt,không nghĩ nhiều liền một quyền đánh tới.
Một quyền này đánh ra lập tức kèm theo hỏa diễm,sức nóng khiến không khí xung quanh xuất hiện vặn vẹo.
Những người còn lại thấy đồng bạn mình đột ngột xuất thủ cũng có chút cảnh giác,lập tức một đám người đều phát hiện sự xuất hiện của Vương Khải.
Vương Khải nhìn một quyển này đang không ngừng tới gần mình,sắc mặt vẫn không chút thay đổi,cũng không làm ra bất cứ hành động gì mà khoanh tay đứng nhìn,như thể chuyện không liên quan đến mình.
Khi đám người cho rằng một quyền này có thể đánh trúng thời điểm,chuyện kỳ lạ xuất hiện.
Chỉ thấy nắm đấm chỉ cách người Vương Khải vài centimet bỗng nhiên ngừng lại,người tấn công thần sắc cũng tràn đầy kinh hãi cùng khó hiểu.
Hắn lập tức cảm giác cơ thể mình như bất động,cả người phải chịu một áp lực kinh khủng,áp lực này lớn đến nỗi dù là tiến hóa giả cấp 4 như hắn cũng cảm giác mình sắp xong đời.
Vương Khải cũng không có ý định giết những người này,thay vì giết một cách lãng phí,hắn càng muốn từ đám người này ngộ ra một chút đồ vật.
Chỉ trong một ý niệm,người kia liền như một mũi tên bị đánh văng ra, cả người đập mạnh vào tường.
Bức tường trong nháy mắt đổ sập,người kia cũng bị chôn trong đất đá không rõ sống chết.
Điều này càng khiến dám người khiếp sợ,trong mắt bọn hắn người thần bí này không làm bất cứ hành động gì cũng đã khiến đồng bạn mình nháy mắt đánh bay.
Một nam tử tóc vàng thấy thế ánh mắt lóe lên sát ý,hắn bắt đầu vận dụng dị nặng của mình.
Trong nháy mắt cảnh vật xung quanh hắn như biến chậm lại,thanh niên có thể quan sát những hạt bụi xung quanh mình.
Nhưng hắn cũng không có thời gian để ngắm cảnh,thanh niên lập tức chạy tới gần Vương Khải.
Đang khi hắn muốn sử dụng bài cũ,liên tiếp tung vài quyền về phía Vương Khải thời điểm,bỗng hắn phát hiện người này vậy mà biến mất.
Một cánh tay bỗng đặt lên bả vai hắn,đồng thời phía sau cũng xuất hiện một giọng nói:
“Đẩy nhanh thời gian của bản thân,khiến chênh lệch thời gian của mình và xung quanh chênh lệch nhau sao?Dị nặng này cũng không tốt như ta tưởng”
Thanh niên nghe vậy lập tức con ngươi co rụt lại,người này là ai?Làm sao hắn lại biết được tác dụng của dị năng mình?
Vô số câu hỏi xuất hiện,nhưng không chờ có câu trả lời ý thức của hắn đã biến mất,cả người bị đánh bay ra xa.
Người sử dụng mất đi ý thức,dị năng cũng lập tức ngừng hoạt động,thời gian của thanh niên cũng trở về bình thường.
Vương Khải từ từ thu quyền,đối với dị nặng này hơi đưa ra chút nhận xét.
Nói thật hắn đối với dị năng này cảm thấy có chút gân gà,nhưng vẫn tạm chấp nhận,dù là gân gà đi nữa cũng chỉ là đối với hắn,đối với người khác quả thật khó giải.
Hơn nữa nói gì thì nói,dị năng này quả thật là liên quan đến thời gian,hơn nữa dính đến còn không ít.
Nhìn thấy hai người mạnh nhất trong đội bị người thần bí nháy mắt đánh bại,đám người trong nhất thời rơi vào tuyệt vọng.
Vương Khải cũng không tính tiếp tục tốn thời gian,trong nháy mắt đánh ngất đám người liền mang chúng rời đi.
….
John Han tỉnh lại lập tức cảm giác cơ thể mình như trải qua một trận tai nạn,hắn vừa mới bị một chiếc xe tải tông trúng,cả người xương khớp rã rời,như muốn tan ra thành từng mảnh.
“Tỉnh rồi sao?”Bỗng hắn nghe thấy một giọng nói tuy lạ lẫm nhưng có chút quen thuộc.
Tinh thần lực cấp 3 khiến hắn lập tức tỉnh táo,đồng thời cũng nhớ giọng nói này là người nào.
“Là ngươi,ngươi rốt cuộc là kẻ nào?” John Han đối với người có thể phá giải dị năng mình có cực lớn dịch ý,dù biết không đánh lại nhưng cũng lớn giọng chất vấn.
Dị năng chính là niềm tự hào của hắn,cũng là hắn kiếm ăn bản sự,nay gặp phải người có thể dễ dàng phá giải dị năng của mình,đối với người luôn tự cho mình là nhất như John Han có chút không thể tiếp nhận.
Vương Khải đối với thái độ của người này có chút bất mãn,Từ Hoan bên canh nghe thấy thế không chờ hắn ra lệnh đã lập tức vung ra một tát.
Bốp
Một tát này uy lực mười phần,nó ẩn chứa trong đó không ít ân oán cá nhân.