Chương 20: 20-Phá kén quái vật, chiến cấp 5

Từ trong cái kén kia Vương Khải cảm nhận được một luồng khí tức rất cường đại,mức độ đã xa xa vượt quá cấp 4 có thể đạt tới.

Là một con quái vật cấp 5 sao?Vương Khải thần sắc có chút mong chờ,hắn hiện tại một thân thực lực đã xa xa vượt qua cấp 4,tang thi cấp 4 trong mắt cũng chẳng khác gì tạp binh,có thể tiện tay nghiền chết.

Hắn cũng rất mong đợi có một trận chiến,không nghi ngờ gì nữa,con quái vật sắp xuất thế này chính là đối thủ thích hợp nhất.

Nhưng hắn cũng không thể để nó tiếp tục săn giết nhân loại,dù sao những người này còn sống sót mới có giá trị,mới có thể giúp hắn kiếm tinh hạch.

Vương Khải từ từ bay lên không,hơi dùng tình thần lực câu thông cho con quái vật kia.

“Ngươi có thể giết những thứ sinh vật kia thoải mái,nhưng chủng tộc của ta thì không được.Nếu ngươi không chịu nghe lời,đừng trách ta ra tay dạy dỗ”

Tinh thần lực của Vương Khải hóa thành sợi tơ vô hình truyền vào cái kén,con quái vật bên trong cái kén cũng rất nhanh nhận được.

Oanh long!

Trong nhất thời mặt đất xuất hiện càng thêm nhiều sợi rễ,mỗi sợi rễ đều so trước đó lớn hơn vài lần.

Tất cả sợi rễ điên cuồng vặn vẹo,phá hủy những kiến trúc xung quanh như đang phát tiết tức giận,cũng có thể là đang thể hiện sức mạnh của bản thân.

Không biết con quái vật kia đang suy nghĩ gì,nhưng từ hành động kia Vương Khải cũng đoán ra lựa chọn của nó.

“Gian ngoan mất linh”Vương Khải hơi hừ lạnh,lấy tay làm đao chém ra vô số đạo đao khí.

Những sợi rễ mới xuất hiện từ bốn phương tám hướng cũng xông tới,lao lên tấn công Vương Khải .

Vừa có vài sợi rễ bị chém đứt liền sẽ có những sợi rễ khác bù sao,phô thiên cái địa bao phủ lấy hắn.

Vương Khải cảnh tay bốc lên hỏa diễm,một quyền đấm ra.

Oanh!

Trong nhất thời vô số sợi rễ bị đánh bể,đốt cháy hóa thành tro tàn mà rơi xuống mặt đất.

Nhưng rất nhanh lại sẽ có vô số sợi rễ xuất hiện bù lại vị trí những sợi rễ kia,hơn nữa những sợi rễ này còn xuất hiện năng lượng quấn quanh.

Năng lượng quấn quanh sợi rễ cường hóa khả năng phòng ngự cùng tấn công của sợi rễ,nhưng cũng bị Vương Khải một chiêu phá hủy.

Vương Khải nhìn một đống sợi rễ phá hủy mãi không hết này cũng có chút chán ghét,tuy không gây được tổn thương cho hắn nhưng cũng đủ để hắn ác tâm.

Hắn cũng không tiếp tục chơi đùa,cả người bốc lên hỏa diễm,ngọn lửa bao trùm lấy khắp cơ thể hắn khiến hắn nhất thời giống như một vị hỏa diễm quân vương.

Ầm!Ầm!

Ngọn lửa bùng lên,bắt đầu thiêu cháy các sợi rễ,dù có năng lượng bảo hộ nhưng cũng không thể tránh thoát số phận bị đốt cháy.

Trong nhất thời hàng ngàn,hàng vạn sợi rễ bị đốt cháy,chúng điên cuồng phơ múa muốn dập tắt ngọn lửa bán trên người mình nhưng tất cả chỉ là vô ích.

Tổn thất lớn như vậy khiến sinh vật trong kén tức giận không thôi,mỗi sợi rễ chết đi đồng nghĩa với thực lực của nó bị yếu đi một phần.

Nãy giờ hút bao nhiêu chất dinh dưỡng đều bị bù vào tổn thất vừa rồi,chẳng khác nào hắn nãy giờ làm việc không công.

Nó kém chút không nhịn được mà muốn phá kén,cho tên nhân loại kia một bài học vì dám chọc giận nó.

Nhưng vì thế mà đánh đổi cơ hội để mạnh lên quả thật không đáng,vì thế nó cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Nhìn thấy nhân loại không còn bị những sợi rễ tấn công,Vương Khải cũng ngừng tay lại.

Hắn cũng cảm nhận được mình tiêu diệt những sợi rễ này khí tức con quái vật cũng sẽ giảm đi,nếu có thể hắn cũng không muốn ra tay.

Nhưng ai bảo tên ngu xuẩn này vậy mà muốn chết,không chịu nghe lời hắn khuyên bảo,còn dám ra tay tấn công hắn.

Nhưng hắn cũng không nghĩ lại bản thân,dùng giọng nói như thể ra lệnh như vậy,dù là người thường cũng có không chịu được,huống gì một con quái vật luôn xem thường nhân loại.

Đối với chúng nhân loại cũng chỉ là thức ăn,bị một thức ăn dùng giọng nói ra lệnh như vậy điên nhiên quái vật sẽ nổi khùng.

Nhưng không quản chuyện này ai đúng ai sai,người nắm giữ sức mạnh luôn là người đúng.

Đám người bên dưới nhìn thấy những sợi rễ không tiếp tục tấn công mình cũng thở ra một hơi,dù không bị đặc biệt chiếu cố nhưng chỉ là chống đỡ những sợi rễ này cũng khiến không ít người bỏ mạng.

Tiến hóa giả cấp 2 cùng cấp 3 ngược lại chỉ có chút chật vật,ngoài ra cũng không bị thương tổn.

Bọn hắn cũng chứng kiến khung cảnh chiến đấu vừa rồi,cũng bị thực lực của Vương Khải kinh sợ đến.

Mặc dù đã được nghe tin người này rất mạnh,nhưng trước đó cũng chỉ là vài chữ viết trên giấy,cũng không có quá nhiều giá trị tham khảo.

Nhưng hiện tại chứng kiến cảnh bầu trời bị ngọn lửa nhuộm đỏ,vô số rễ cây to vài mét bị đốt cháy rơi rụng.

Khung cảnh hùng vĩ mà tráng lệ này tất cả vậy mà đều do một người gây ra,thực lực này đã vượt xa những gì bọn họ có thể tưởng tượng.

Lực trùng kích của khung cảnh chiến đấu vừa rồi không thể không nói,quả thật là quá lớn.

Dù đã từng tận mắt chứng kiến cột sáng xuyên thẳng bầu trời như Từ Hoan cũng không nhịn được thất thần,đây là phải mạnh đến mức nào mới có thể làm đến a.

Nhìn thấy một đám người còn ngây ngốc đứng đó,Vương Khải cũng có chút cau mày.

Làm sao còn đứng ngây người đó đâu,sắp tới chiến đấu cũng không phải loại võ giả cấp 3 như đám người này có thể quan sát.

Dù là cấp 4 không thể thận cũng bị dư ba tổn thương đến,không may mắn một chút liền có thể ảnh hưởng đến căn cơ.

“Tất cả các người nhanh chóng rời đi mau,cách xa nơi này càng xa càng tốt,chí ít cũng cách nơi này hơn 1 cây số”Vương Khải vận dụng linh lực khiến âm thanh lan xa,cảnh báo đám người.

Một đám người sống sót lúc này cũng mới bắt đầu lấy lại tinh thần,một số người nhát gan đã nhanh chân rời đi.

Những người còn lại cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần,bắt đầu rời khỏi cái cây quỷ dị này.

Nhưng cũng có một số người đối với Vương Khải khuyên bảo tỏ ra có chút không tin,thậm chí còn hoài nghi hắn là muốn nuốt riêng thu hoạch một mình.

Những người này tui cũng sẽ rời đi,nhưng cũng rời đi không quá xa,ẩn nấp trong những tòa nhà bắt đầu quan sát chiến cuộc.

Vương Khải cũng cảm nhận được còn một số người còn chưa rời đi nơi này,nhưng hắn với tư cách nhân loại đã làm hết những gì có thể làm.

Nếu không phải coi đám này cùng mình là nhân loại,hơn nữa còn có thể giúp hắn thu thập tài nguyên,nếu không hắn cũng để con quái vật kia làm chất dinh dưỡng mà hấp thụ.

Không còn vướng víu,Vương Khải bắt đầu chờ mong trận chiến sắp tới.

Cũng không để hắn chờ quá lâu,sau 1 tiếng điên cuồng săn giết,hấp thụ khí tức con quái vật cũng bắt đầu đạt tới giới hạn.

Nhưng cuối cùng vẫn kém một chút năng lượng mới có thể đạt tới trạng thái hoàn mỹ nhất,đang lúc Vương Khải còn tưởng nó là đây là thất bại thời điểm,cái cây khổng lồ bắt đầu khô héo.

Từ một cái cây xanh tươi tràn đầy sức sống nhanh chóng hóa thành một cái cây khô,sinh cơ tất cả đều bị con quái vật hấp thụ.

Oanh!

Khí tức cường đại không chút kìm nén tỏa ra,một số tòa nhà cách đó hơi gần cũng bị chấn cho run rẩy,bắt đầu xuất hiện đổ nát.

Cuối cùng,chúng vẫn không chịu nổi áp lực mà bắt đầu sụp đổ,bụi mù từ mặt đất bốc lên cao cả trăm mét.

Vương Khải khoang tay ngóng nhìn về phía trước,nơi đó có một luồng khí tức cường đại không chút che giấu đang điên cuồng phóng thích.

Bỗng như có cảm ứng,Vương Khải lập tức xoay người đấm ra một quyền.

ẦM!

Hai quyền đụng nhau xuất hiện dư ba,thổi bay đống bụi mù để lộ ra hai thân ảnh đang đứng trên không trung đối quyền.

Nhưng không được bao lâu Vương Khải cuối cùng vẫn không chịu nổi là thối lui ra sao gần chục mét mới có thể dừng lại,ảnh mắt chăm chú quan sát đối thủ.

Lúc này con quái vật cũng đã hoàn toàn không chút che giấu,nó cũng không tiếp tục tấn công mà cũng quan sát đối thủ của mình.

Nhìn thấy hình dạng của quái vật,Vương Khải có chút sứng sờ.

Không như tưởng tượng của hắn,con quái vật này bên ngoài bộ dáng không khác gì một nhân loại bình thường,hơn nữa còn là một cái nữ.

Trên người khoác bộ giáp màu xanh,dáng người có lồi có lõm,tóc dài ngang eo vẻ ngoài lại là một mỹ nhân.

Nếu nói có gì khác nhân loại liền chỉ có thể là cặp mắt cùng chiếc sừng ở trên trán,nếu không có hai thứ này hắn còn tưởng kẻ trước mắt này thật sự là một cái nhân loại.

Cặp mắt màu đen tuyền không có tròng mắt,cùng chiếc sừng dài mười mấy centimet ở ngay giữa trán.

“Ngươi rốt cuộc là thứ gì?”Vương Khải có chút tò mò không nhịn được lên tiếng hỏi,nhưng câu hỏi này nghe qua làm sao lại chó chút là lạ,nghe qua như đang vũ nhục người.

“Ta chính là thiên nhiên hóa thân,có trách nhiệm diệt trừ những sâu bọ đã tổn hại đến tự nhiên,mà nhân loại các người chính là loài sâu bọ lớn nhất cần phải diệt trừ”Quái vật dùng giọng không chút tình cảm nào trả lời.

Vương Khải nghe vậy cũng liền hiểu,hắn còn bảo làm sao ở giai đoạn này xuất hiện một tồn tại mạnh mẽ như vậy đâu,thì ra là thiên nhiên hóa thân.

Nếu như thiên nhiên hóa thân chuyện này cũng dễ hiểu,dù sao trong các lực lượng ở thế giới này,lực lượng tự nhiên cũng thuộc loại cao cấp nhất,có thể tạo ra tồn tại mạnh như vậy cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Đối với lời quái vật nói hắn cũng không phản bác,bởi vì điều đó chính là sự thật,dù là một đứa con nít cấp 1 cũng biết thiên nhiên chính là bị con người phá hủy.

Kèm theo xe hội phát triển,thiên nhiên ngày một bị tàn phá,dù là ở những vùng ít người sinh sống không thể thoát khỏi.

Con quái vật cũng không chờ Vương Khải đáp lại,mà nó cũng không cần có người đáp lại.

Nó liền nữa biến mất,khi xuất hiện đã đến trước mặt Vương Khải tung ra một quyền.

Ăn phải thiệt thòi vừa rồi,hắn cũng biết lực lượng của mình và cấp 5 chênh lệch không chỉ một điểm,vì thế hắn cũng lập tức sử dụng võ kỹ.

Oanh!

Ầm!

Oanh!

Trong chớp mắt hai bên đã va chạm gần chục lần,dư ba chiến đấu cũng nhanh chóng khuếch tán khiến các tòa nhà đổ sập.

Một số người ngoan cố ở lại nếu không bị dư ba chấn cho xương cốt bể nát thì cũng bị tòa nhà đổ sập mà đè chết,rất ít người có khả năng có thể bình an rút khỏi.

Nhưng theo chiến trường biến hóa,những người kia rất nhanh cũng bị dư ba giết chết.