Chương 163: 163- Xuất hiện mới biến cố

Mặc dù không biết những yêu thú này đang âm mưu gì, nhưng Vương Khải biết, chúng đối với nhân loại đã không còn đủ kiên nhẫn.

Sắp tới, yêu thú một phe rất có thể sẽ toàn lực tấn công.

Vương Khải có được suy đoán này cũng không phải tự mình suy đoán lung tung, đây đều là do hắn từ một số phản đồ âm thầm hành động nhìn ra.

….

Một bên khác, Diễm Nguyệt cùng Việt vương vừa đem hai đầu yêu thú cấp 9 còn lại giết chết.

Đang lúc hai người thở ra một hơi, định tìm một chỗ khôi phục thương thế thời điểm.

Một đạo quang mang từ đâu xuất hiện, vừa xuất hiện liền nhắm ngay đầu Diễm Nguyệt.

Tốc độ của quang mang cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa còn bất ngờ đánh lén lúc Diễm Nguyệt vừa buông lỏng cảnh giác.

Có thể nói, người ra tay lựa chọn thời cơ rất chính xác.

Phốc!

Đầu Diễm Nguyệt xuất hiện một trận huyết hoa, cả người nhất thời không cử động đứng trên không trung.

Một nhân ảnh từ từ xuất hiện, khóe miệng nhếch lên, trong cực kỳ tự đắc.

“Haha, không nghĩ tới đi, các ngươi thật sự tưởng chúng ta chỉ có chút thực đó thôi sao? Nói cho các ngươi biết, các ngươi giết mấy tên vừa rồi cũng chỉ là chúng ta một chút mồi nhử mà thôi”

Có lẽ là cảm thấy nắm chắc chiến thắng trong lòng bàn tay, vì thế đối phương không tiếp tục tấn công mà ở đó lên tiếng chế giễu.

Phốc!

Nhưng không chờ hắn kịp đắc ý bao lâu, một đạo hỏa tuyến xuất hiện, thực tiếp xuyên thủng cơ thể hắn.

“A aaaa”

Một trên kêu la thảm thiết, nhưng hỏa tuyến cũng không thèm để ý, xỏ qua xỏ lại trên người hắn vài lần, trực tiếp đem hắn không chế.

Diễm Nguyệt nãy giờ đang đứng lúc này mới quay đầu lại.

Chỉ thấy nàng hiện tại một bên mặt xuất hiện một đạo vết thương cực kỳ dỡ tợn, có thể nhìn thấy xương cốt thắng hếu.

Thương thế đang dùng tốc độ nhanh chóng phục hồi, chỉ thấy các vết thương như có lấy sinh mệnh, không ngừng nhúc nhích, mọc ra, trông qua cực kỳ kinh dị.

Cảm nhận đau đớn trên khuôn mặt mình, DIễm Nguyệt vừa giận vừa sợ.

Giận là mặc dù đã có đề phòng, nhưng nàng vẫn kém chết bị đối phương một chiêu mang đi.

Mặc dù võ giả cấp 9 mất đầu hay không có trái tim gì gì đó cũng không tính quá nặng thương thế, nhưng một chiêu vừa rồi ẩn chứa đối phương áo nghĩa cùng đặc biệt năng lượng.

Muốn khôi phục thương thế, trước hết phải đem những thứ kia loại bỏ ra mới có thể.

Chờ nàng loại bỏ được đối phương thủ đoạn, chỉ sợ đã phải chết mấy lần.

May mắn trên thân nàng lưu lại một chút thủ đoạn bảo mệnh, kèm theo sớm có cảnh giác mới may mắn thoát khỏi một mạng.

Nhưng cảm giác tử vọng tiếp cận, tuyệt đối không dễ chịu gì, Diễm Nguyệt đương nhiên cũng không phải ngoại lệ.

Nhìn thấy DIễm Nguyệt chỉ chút đấy thương thế, đối phương có chút không thể tin tưởng hét lớn.

“Không thể nào, một đòn kia ngươi làm sao lại có thể tránh được, dù là trực diện công kích lấy ngươi tốc độ cũng không thể nào tránh thoát”

Nhìn thấy đối phương một mặt không thể tin, vốn tâm tình đang rất không tốt DIễm Nguyệt đương nhiên sẽ không lòng tốt giải đáp.

Tâm niệm khẽ động, hỏa tuyến quấn quanh người đối phương bắt đầu thắt chặt, muốn siết chặt đối phương thành mấy mảnh.

Hỏa tuyển siết lại, đau đớn cùng nóng rát song trọng đả kích khiến đối phương đau đớn không thôi.

Đúng lúc này, một đạo công kích đánh tới, đem hỏa tuyến chém đứt.

Một người không biết từ đâu xuất hiện, hai cánh tay là hai cái liêm đao sắc bén.

Đường như biết tiếp tục ẩn nấp không còn ý nghĩa, một số thân ảnh trong bóng tối cũng bắt đầu hiện thận.

Cẩn thận quan sát một cái, vậy mà có tận 13 người, nói vậy không đúng, là 13 đầu hóa hình yêu thú.

Diễm Nguyệt cùng Việt vương lúc này cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, số lượng này không khỏi có chút quá mức a.

Dù tự tin như DIễm Nguyệt cũng biết, một trận này đánh là thua không thể nghi ngờ.

Hơn nữa nhìn đối phương loại này khí thế, cũng không phải loại mặt hàng mà hai người vừa rồi chiến đấu.

Chất lượng cùng số lượng song trọng tăng mạnh, bảo hai người lấy cái gì chiến thắng.

Diễn Nguyệt hơi cắn răng, ánh mắt có chút quyết tuyệt.

Mặc dù bị dồn đến tuyệt lộ, nhưng nhân tộc cũng không phải không có thủ đoạn lưu lại.

Nhưng dường như biết Diễm Nguyệt suy nghĩ, một tên nam tử bước lên nhạo báng:

“Ngươi còn nghĩ tới đám lão già sắp chết kia sẽ chạy tới trợ giúp, hay là tứ đại hư ảnh thần thú kia sao?

Nếu là như vậy, chỉ sợ khiến ngươi thất vọng. Đối với các ngươi lưu lại thủ đoạn, chúng ta sớm đã nắm rõ trong lòng bàn tay, hiện tại chúng ta có thể còn ung dung cùng ngươi nói chuyện, điều này chứng tỏ điều gì ngươi chắc hẳn cũng phải hiểu đi?”

Nghe được lời này, Diễm Nguyệt trong ánh mắt thoáng lóe lên một tia kinh hoảng cùng khó có thể tin.

Mặc dù chỉ là một chớp mắt xuất hiện cảm xúc, nhưng ở đây mọi người đều có thể đem biểu hiện của nàng xem vào trong mắt.

“Hahaha, nhân tộc mỹ nhân, nếu ngươi hiện tại khoanh tay chịu trói, có thể miễn một trận đau khổ, chúng ta cũng có thể hướng đại nhân cầu ngươi một mạng, ngươi thấy như thế nào?”

Nghe lời này, DIễm Nguyệt vẫn không chút dao động, chỉ là tay nắm kiếm càng thêm siết chặt.

“Muốn ta đầu hàng, năm mơ đi, hôm nay nếu không phải các ngươi chết thì chính là ta vong, ngoài ra không còn bất kỳ lựa chọn nào khác”

“Aizz, ngươi làm sao cứng đầu như vậy đâu, sống sót không tốt sao”

Nghe được lời này, một thiếu niên trong đó không nhịn được lắc đầu thở dài, cảm thấy đối phương có chút không biết điều.

“Hừ”

DIễm Nguyệt cũng không cùng đối phương tiếp tục nhiều lời, một kiếm liền chém ra.

To lớn kiếm khí chém mạnh về phía 13 người, khiến mấy người không thể không tác ra tránh né.

“Uy lực không tệ, so vừa rồi còn mạnh hơn vài phần, xem ra một trận chiến vừa rồi ngươi còn ẩn giấu không ít thực lực đâu”

Cảm nhận uy lực của một kiếm này, có người không nhịn được kinh ngạc lên tiếng.

DIễm nguyệt không để ý đối phương, cả người như hóa thành một vầng mặt trời bao phủ mấy trăm cây số phạm vị.

Tiểu thế giới gia trì trạng thái, thực lực nháy mắt tăng lên mấy cấp độ, nhiệt độ so với trước càng đáng sợ hơn mấy phần.

Loại này nhiệt độ, dù là cùng giai cũng cảm nhận một trận khô nóng, cả người khó chịu.

Diễm Nguyệt hiện tại thật sự hóa thành hỏa diễm nữ vương, mỗi một kích đều ẩn chứa uy năng cùng kinh khủng nhiệt độ.

Trong nhất thời, DIễm Nguyệt vậy mà đem 13 người treo lên đánh.

Nhìn qua cực kỳ uy phong, nhưng mọi người đều hiểu rõ, nếu như không xuất hiện biến cố gì, DIễm Nguyệt tất thua không thể nghi ngờ.

Việt vương bên cạnh thấy thế, cũng không tiếp tục dưỡng thương.

Đến loại này cấp độ, một chút thương thế kia đã không còn quan trọng.

Tiện tay đem bộ áo đã rách tả tơi trên người vứt sang một bên, để lộ cơ thể săn chắc tràn đầy lực lượng.

Một tiểu thế giới sau lưng hắn xuất hiện, không chờ hoàn toàn hiện hóa liền hóa thành áo sáng chui vào Việt vương cơ thể.

Lập tức, gân xanh trên người hắn bắt đầu vặn vẹo, cơ bắp bắt đầu tăng trưởng phát lớn.

Gân cốt một trận tề minh, huyết dịch như giang hà ầm ầm chảy.

Việt vương cơ thể vốn to lớn hiện tại lập tức lại biến lớn thêm một vòng, trực tiếp hóa thành một tiểu cự nhân.

To lớn 5 mét hình thể, nếu so với yêu thú hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Nhưng nếu so với nhân loại, đây quả thật là to lớn quái vật.

Kinh khủng khí tức từ trên người hắn phát ra, không nóng bỏng như Diễm Nguyệt, nhưng tràn đầy cuồng bạo cùng sức mạnh.

Thân thể khẽ động liền biến mất, khi xuất hiện liền tới sau một đầu yêu thú.

Cánh tay phải siết chặt, gân cốt tề minh, toàn bộ sức mạnh của cơ thể bị điều động, bắt đầu hướng một quyền này hội tụ.

Kinh khủng quyền ý xuất hiện, một trận to lớn áp lực xuất hiện đè ép lấy đổi thủ, khiến hắn không thể nào tránh thoát.

“Chết đi”