Chương 140: 140- Bàn bạc

Cũng chính là giờ phút này, một cỗ cảm giác bất an đồng thời xuất hiện trong lòng toàn bộ sinh linh trên thế giới này.

Chỉ có duy nhất ngoại lệ, chính là một đám yêu thú.

Mặc dù không biết chuyện gì xảy ra, nhưng chúng có thể cảm nhận được, một cỗ khí tức quen thuộc sắp hàng lâm ở thế giới này.

Bản năng khiến chúng đối với cỗ khí tức này cảm giác được thân thiết, như thể đáng lẽ ra chúng nên là một phần tử trong đó.

Đám yêu thú theo bản năng hướng lên trời gào thét, đủ loại thú rống lúc này vang lên lan truyền ra xa.

Những vỏ giả nghe được tiếng thú rống liền nhao nhao cảnh giác, không biết đám yêu thú này lại nổi cái gì điên.

“Hừ”

Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh không biết từ đâu vang lên, vang vọng khắp không gian.

Một đám yêu thú lập tức cảm giác bị một tồn tại đang sợ nhằm vào, hoảng sợ không thôi, có không ít còn không khống chế được bản thân * lung tung, nhao nhao bỏ trốn.

“Toàn bộ trưởng lão đến họp, tông chủ có chuyện cần phân công”

Đúng lúc này, Vương Khải trong đầu xuất hiện một thanh âm.

Trong toàn bộ ngũ hành môn, chỉ có những trưởng lão, hoặc võ giả cấp 7 trở lên mới nghe thấy được thanh âm này.

Lập tức, toàn bộ ngũ hành môn trở nên xao động.

Không ít thân ảnh phi thẳng lên bầu trời biến mất trong ánh mắt ngơ ngác của đám đệ tử, không biết các trưởng lão đây là có chuyện gì.

Kết hợp với cảm giác bất an vừa rồi, có không ít người đã có một số suy đoán.

Không khí ngũ hành môn nhất thời trở nên căng thẳng, dù không hiểu chuyện gì xảy cũng có thể cảm nhận được.

Việc này không chỉ ở ngũ hành môn, mà còn diễn ra ở ngũ đại thế lực, các thế lực nhỏ bé khác.

Vương Khải thân hình hóa thành khói đen biến mất, khi xuất hiện đã ở một căn phòng rộng lớn.

Một đám trưởng lão quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy Vương Khải xuất hiện mí mắt hơi nhấc, có không ít trong đó đi tới chào hỏi.

Vương Khải cùng đám người chào hỏi xong, liền tìm một cái ghế ngồi xuống, nhắm mắt dưỡng thần.

Tiếp sau đó liên tục có trưởng lão chạy tới, sau khi chào hỏi mọi người cũng tìm một chỗ ngồi xuống.

Không khí trong căn phòng có chút ngột ngạt, không có một tiếng động, yên tĩnh đến ngột thở.

Không để đám người chờ đợi quá lâu, thanh âm đẩy cửa lập tức khiến một đám người mở mắt nhìn lại.

Khi nhìn thấy người tới là ai, tất cả mọi người đồng thời đứng dậy, đối với người vừa tới chắp tay vấn an.

“Tông chủ”

“Các vị tốt, tất cả đều ngồi xuống đi”

Diễm Nguyệt gật gật đầu, quét mắt một vòng, sau đó liền bước tới, ngồi xuống vị trí cao nhất.

“Các vị ở đây chắc hẳn cũng đã đoán được nguyên nhân ta kêu mọi người tới đây, ở đây ta có thể khẳng định, suy đoán của các ngươi không sai, sự kiện kia quả thật sắp bắt đầu. Chuyện này là một lão tổ trong tông nói ra, độ tin cậy tuyệt đối đáng tin”

Đám người phía dưới mặc dù đã sớm đoán được, nhưng tin tức này vẫn chưa từng được chứng thực, tất cả đều ôm lấy một tia may mắn.

Hiện tại Diễm Nguyệt lên tiếng khẳng định, hơn nữa còn lôi ra lão tổ, độ chính xác đã không còn bàn cãi.

“Ta biết các ngươi lo lắng, nhưng chuyện này là không thể tránh khỏi, nếu lão tổ dự đoán không sai, sự kiện kia bắt đầu chỉ sợ còn vài tháng, không quá nửa năm. Ta gọi mọi người ngoài thông báo tin tức ra, còn muốn tìm ra các ứng phó với chuyện này, không biết chư vị có gì cao kiến”

Một đám trưởng lão nghe vậy, bắt đầu trầm tư suy nghĩ, có không ít người đã có phương án từ trước, liền bắt đầu nói ra kế hoạch của bản thân.

Đủ các loại thủ đoạn, từ đan dược đến pháp trận, tất cả đều có cao kiến riêng.

Vương Khải một bên nhìn thấy vậy cũng biết, đám người này vì chuẩn bị cho ngày hôm nay, chỉ sợ đã phải tốn không ít công phu.

Có không ít người đưa ra ý kiến, dù là hắn cũng không khỏi ngạc nhiên, thán phục.

Mặc dù đám người này là lần đầu tiên cùng yêu thú xâm chiếm đối kháng, nhưng một số ý kiến dù là chủ thế giới cũng mới gần đây áp dụng.

Diễm Nguyệt lắng nghe các vị trưởng lão đưa ra ý kiến, đem một số cao kiến khắc ghi vào trong não hải, chờ đợi thảo luận kết thúc cùng các thế lực khác thảo luận.

Sau hai ngày không ngủ không nghỉ thảo luận, sự tình tạm thời có một kết thúc.

Đúng lúc này, Diễm Nguyệt quét mắt liền chú ý tới Vương Khải đang ngồi ở một nơi hẻo lánh, từ đầu đến hiện tại vẫn luôn điệu thấp.

Nếu không phải tình cờ quét mắt, nàng còn tưởng đối phương không tới đây.

Ánh mắt co rụt, Diễm Nguyệt lập tức phát hiện có gì không đúng, Vương Khải một người nổi bật, thực lực mạnh mẽ nàng làm sao lại không chú ý tới được.

Điều này cũng chỉ có một khả năng, nhận thức của nàng bị ảnh hưởng, vô tình bỏ qua sự tồn tại của Vương Khải.

“Thật đáng sợ thiên phú, chỉ mới mấy tháng ngươi lại có thể thuần thực điều khiển sức mạnh của bản thân, thậm chí sáng tạo ra một loại đáng sợ như vậy thủ đoạn.”

Diễm Nguyệt âm thần kinh thán, nghĩ nghĩ, nàng liền nhìn về phía Vương Khải mở miệng hỏi:

“Vương Khải trưởng lão, không biết ngươi có cao kiến gì hay không?”

Diễm Nguyệt hỏi như vậy, lập tức khiến mọi người đồng loạt sững sờ, ngạc nhiên, chấn kinh.

Không hiểu rõ, Vương Khải làm sao lại được vị tông chủ này chú ý tới như vậy.

Nhưng đám người sau vài giây kinh ngạc, đồng loạt ánh mắt co rụt lại, hoảng sợ theo ánh mắt của Diễm Nguyệt nhìn tới.

Vương Khải đang âm thầm cắn hạt dưa cũng bị biến đổi này làm cho sững sờ, khóe miệng còn dính một chút vỏ dưa.

A! Không phải, tông chủ ngươi có bệnh sao? Không thấy từ đầu tới cuối ta đều đang ăn dưa sao? Làm sao lại hỏi ta? Ta không biết a?

Không đúng, nữ nhân này lại chú ý tới ta, đây là ý gì, chẳng lẽ thủ đoạn mới nhất lại còn chỗ thiếu sót, không được, phải lập tức sửa chữa lại.

Nhất là khi một đám người chấn kinh nhìn về phía mình, Vương Khải càng không biết nên phản ứng ra sao.

Đem chút hạt dưa còn lại nuốt xuống, Vương Khải đứng dậy ngượng ngùng gãi gãi đầu.

“Tông chủ, ta đầu óc có chút khó dùng, đối với chuyện này cũng không có cao kiến gì, các vị trưởng lão ở đây quyết định liền tốt”

Đám người nghe lời này ánh mắt có chút trợn trắng, không biết nên nói cái gì, trong lòng điên cuồng đậu đen rau muống.

Đầu óc ngươi không tốt, như vậy chẳng phải trong căn phòng này đầu óc đầu là toàn phân.

Có thể tu luyện đến được cấp bậc này, thiên phú không kể đến, nhưng ngộ tính tuyệt đối phải online, đầu óc cũng phải dễ dùng.

Vương Khải một người đem toàn bộ ngũ hành môn lợi dụng, mượn nhờ ngũ hành bước vào bán tiên cảnh giới, hiện tại lại bảo hắn đầu óc không dễ dùng, thật sự buồn cười.

Vương Khải thấy thế không nói gì, cũng biết đám người không tin bản thân nói lời.

Nhưng hắn quả thật là đang nói thật, ngộ tính tốt cũng không phải đầu óc thông minh a, các ngươi làm sao lại đem hai chuyện này nói lại làm một được đâu.

Còn chuyện các ngươi bị ta lợi dụng, đều là do thủ đoạn các ngươi quá kém, có thể trách ai.

Diễm Nguyệt thấy thế cũng không tiếp tục làm khó Vương Khải, tuyên bố kết thúc.

Vương Khải thấy thế liền không chút do dự, quay người rời đi, hắn cần lập tức trở về, nâng cấp thủ đoạn của bản thân.

Hắn phát hiện, thủ đoạn trước đây quả thật đã không theo kịp hắn cấp độ này.

Nếu không phải tốn quá nhiều thời gian để tìm hiểu, khống chế lại sức mạnh bản thân, Vương Khải sớm đã bắt đầu nghiên cứu, nâng cấp thủ đoạn của bản thân.

**