Một số mộc nhân đang tấn công bỗng nhiên dừng lại, không thể động đậy.
Nhìn kỹ lại, thì ra đã có vô số dây leo quấn quanh, khống chế khiến mộc nhân không thể cử động.
Nữ tử âm thầm vuốt mồ hôi, một lúc khống chế nhiều như vậy mộc nhân, áp lực cũng rất lớn a.
Nhưng đệ tử còn lại cũng chớp thời cơ này, bắt đầu sử dụng ra thủ đoạn của bản thân.
Những cây cối xung quanh bỗng nhiên duỗi dài, quấn quanh lấy mộc nhân.
Vố số dây leo từ dưới mặt đất mọc lên, đâm thẳng vào vào mộc nhân, bắt đầu điên cuồng tàn phá chúng.
Một mộc nhân khổng lồ hình, tay cầm vũ khí hướng nhưng mộc nhân khác chào hỏi, động tĩnh chiến đấu cực kỳ to lớn.
Động tính rất to lớn, nhưng hiệu quả lại không quá lý tưởng.
Mộc thuộc tính sức chiến đấu so với những thuộc tính yếu hơn, điều này đã là thường thức.
Nhất là phương diện phá hư cùng nhanh chóng kết liễu đối thủ này, càng là nhược điểm.
Những công kích này đã số cũng chỉ khống chế được mộc nhân động đậy, còn nói phá hư chỉ có vài người làm tới.
Nữ tử cũng nhìn thấy cảnh này, cau mày, nhưng nàng cũng không có cách nào.
Vương Khải trong bóng tối quan sát cũng không khỏi nhíu mày lại, hắn lại quên mất vấn đề này.
Dù sao trong mắt hắn, những mộc nhân này đều rất yếu ớt, bất luận dùng thủ đoạn gì cũng có thể dễ dàng phá hủy.
Nếu tiếp tục như vậy, chí ít hơn mười mấy tiếng mới có thể kết thúc trận chiến này.
Gãi gãi đầu, lúc đầu hắn còn muốn đem những người này làm đá dò đường, không nghĩ tới tính toán sai.
Vương Khải thời gian hiện tại rất gấp gáp, nếu bình thường hắn còn có kiên nhẫn chờ đợi, nhưng hiện tại lại không có khả năng.
Hai tay chắp lại, cây cối xung quanh điên cuồng sinh trưởng, cuối cùng hình thành một cái mộc nhân to cao vạm vỡ, sừng sững giữa thiên địa.
Động tính này khiến mấy người mộc phong đang chiến đấu chú ý, nhao nhao dừng tay, đề phòng nhìn lại.
Khi nhìn thấy mộc nhân, đám người mới đầu còn vui mừng, tưởng là đệ tử khác chạy tới trợ giúp.
Đúng lúc này, bọn hắn bỗng nghe tiếng đại sư tỷ lớn tiến nhắc nhở:
“Tất cả cẩn thận, đối phương chưa chắc đã có ý tốt”
Nữ tử có chút hưng phấn nhìn về hướng Vương Khải, trong ánh mắt xuất hiện hừng hừng lửa giận.
Nàng có chín phần nắm chắc, mộc nhân kia chính là thủ đoạn của người kia.
Vương Khải cũng không biết đám người tâm lý hoạt động, mộc nhân vừa hình thành liền bắt đầu quét ngang.
Một bàn tay vỗ tới, một mộc nhân bị đánh thành mấy mảnh, cây cối ầm ầm ngã gục.
Một đấm đập tới, lại một mộc nhân bị đánh nát.
Mộc nhân của Vương Khải như mở vô song, quét ngang tất cả, không một mộc nhân nào có thể sống sót.
Đám người nhìn thấy cảnh này con mắt trợn tròn, có chút khó tin.
Từ lúc nào, mộc nhân sức chiến đấu lại cao như vậy? Bọn hắn tại sao lại không biết?
Liếc qua một đám mộc phong đệ tử đang trợn mắt há hốc mồm, Vương Khải đem những người này coi làm không khí tổ.
Mất chưa tới nửa giờ, toàn bộ mộc nhân đều bị Vương Khải đánh giết.
Sử dụng dây leo đem toàn bộ mộc chi thạch móc ra, dù là những mộc chi thạch bị những người khác đánh giết hắn cũng không bỗng tha.
Đúng lúc này, một cánh tay đem một dây leo của Vương Khải nắm lấy, từ đó cướp lấy mộc chi thạch.
“Ừm?”
Vương Khải có chút nghi hoặc nhìn lại, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc.
“Nhưng mộc nhân này đều là do ta đánh giết, sở dĩ chúng thuộc về ta”
Nữ tử chỉ để lại một câu sau đó không thèm nhìn Vương Khải thái độ, bắt đầu đem nhưng mộc chi thạch khác đoạt tới.
Thậm chí dù không phải là của nàng đánh giết, nữ tử cũng không ngần ngại ra tay.
Vương Khải thấy thế không tức giận ngược lại còn cười, tiếng cười lập tức khiến nữ tử chú ý.
Quay đầu nhìn lại, nữ tử lạnh lùng hỏi:
“Ngươi cười cái gì? Có gì buồn cười sao?”
“Không, không có gì. Chẳng qua nhìn ngươi tìm cớ dáng vẻ, có chút ngây thơ, ta không nhịn được mà thôi”
“Ngươi,…Ngươi muốn chết. Tên khốn, đi chết cho ta”
Nữ tử bị Vương Khải một câu nói toạc ý đồ, sắc mặt có chút đỏ, tức giận xuất thủ.
Một chưởng đánh tới, hư ảnh bàn tay xuất hiện đánh tới Vương Khải.
Vương Khải cũng tương tự một chiêu đánh tới, chiêu thức hoàn toàn bắt chước đối phương võ kỹ.
Nữ tử thấy thế ánh mắt co rụt lại, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần, đồng thời an ủi bản thân:
“Không có gì, võ kỹ kia cũng không phải rất hiếm có, có người tình cờ học được cũng không phải không được”
Nhưng tiếp đó, hiện thực đã cho nàng một bạt tay.
Bất kể nàng dùng thủ đoạn gì, Vương Khải đều sử dụng thủ đoạn tương thụ đánh trả, trình độ bắt chước 100%.
Đánh đánh, nữ tử không cảm giác được trả thù khoái cảm, ngược lại càng thêm uất ức.
“Không đánh, tên khốn ngươi quá vô lại, chẳng lẽ ngươi chỉ có thể bắt chước người khác thủ đoạn thôi sao?”
“Nếu như ngươi muốn biết, ta cũng không ngại dùng tới”
Vương Khải nghe vậy thì cười khẽ, một tay đưa ra phía trước, sau đó nắm chặt.
Lập tức, nữ tử cảm giác được cơ thể không thể động đậy, một cỗ nguy hiểm cảnh báo không ngừng réo vang.
Nhưng mặc kệ nàng dùng thủ đoạn gì cũng không thể phát hiện, đối phương rốt cuộc sử dụng thủ đoạn gì để tấn công.
Vương Khải thấy thế thì cười khẽ, nhẹ nhàng nhắc nhở:
“Chú ý bên trong cơ thể ngươi”
“Bên trong cơ thể ta?”
Nữ tử nghe vậy có chút nghi hoặc, nhưng đến tình trạng này, cũng không còn có gì có thể mất.
Dùng tinh thần nội thị cơ thể, lập tức khuôn mặt tràn đầy khiếp sợ cùng khó có thể tin.
Nàng nhìn thấy, bên trong cơ thể mình xuất hiện vô số mầm non, một số đã mọc mầm, khống chế cơ thể nàng.
Nếu đối phương nguyện ý, chỉ trong nháy mắt liền có thể đem nàng giết chết.
“Đây là cái gì thủ đoạn, ngươi rốt cuộc là kẻ nào?”
Nữ tử có chút thất thố lớn tiếng hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Vương Khải.
“Đây chẳng qua là một số thủ đoạn nhỏ, trong lúc rảnh rỗi bị ta sáng tạo ra mà thôi, không cần quá kinh ngạc”
Vương Khải có chút ngả ngớn lên tiếng, nghe quan liền muốn đem người này đánh một trận.
“Còn về ta thân phận, chuyện này tạm thời giữ bí mật, tin chắc không cần quá nhiều thời gian, tên ta sẽ vang danh khắp toàn bộ tông môn”
“Được rồi, không cùng các ngươi chơi đùa, thời gian của ta hiện tại rất gấp, có gì lần sau rồi tính đi”
Vương Khải nói xong, đem toàn bộ mộc chi thạch thu hết vào tinh giới, sau đó phát tay rời đi.
Đồng thời, nữ tử lúc này cũng bị hóa giải không chế, có thể cử động.
Nhưng nàng chỉ dương mắt nhìn Vương Khải rời đi, không cam lòng nắm chặt hai tay.
Ánh mắt nàng sáng rực, tràn đầy đấu chí.
Mặc dù đối phương đối với nàng có thể xem như nhục nhã, nhưng thủ đoạn của đối phương quả thật cao minh.
Chỉ cần học được một chiêu này, sức chiến đấu của nàng sẽ không thua kém hơn bất kỳ đệ tử chân truyền nào.
Lúc đó, nếu kẻ nào còn đám nói mộc phong sức chiến đấu yếu, nàng liền đem tên kia treo lên đánh, phơi hắn 7 ngày 7 đêm.
Kiểm tra lại toàn bộ lần này thu hoạch, Vương Khải hài lòng gật đầu.
Vừa rồi hắn cũng không chỉ cùng nữ tử kia nói chuyện đơn giản như vậy, một bên nói chuyện, một bên hắn dùng tinh thần lực đem nơi kia tra một cái úp sấp.
Vương Khải phát hiện phía dưới mặt đất có một mộc tí hon đang ngủ say, nếu như chỉ là như vậy cũng không có gì.
Nhưng Vương Khải nhận ra, trên người mộc nhân kia xuất hiện một số đường vân huyền ảo.
Tinh tế cảm nhận, hắn liền phát hiện đây chính là đạo văn trong truyền thuyết.
Mặc dù chỉ là một vài đạo, hơn nữa còn rất mờ nhạt, nhưng giá trị của nó cũng không thể khinh thường.
Dù là Vương Khải cũng đối với những đạo văn kia cảm giác hứng thú, chỉ cần cho hắn thời gian, hắn có thể từ những đạo văn này lĩnh ngộ được mộc pháp tắc.
Đáng tiếc thời gian hiện tại gấp gáp, chỉ có thể đem chuyện này gác lại phía sau.
Vương Khải cũng không động đến mộc nhân, chờ đợi một thời gian nó trưởng thành, có xuất hiện thêm dị biến nào nữa hay không.