Rời đi bí cảnh, Vương Khải nhanh chóng trở lại tòa thành.
Lúc này Cao Thị bốn người sớm đã trở lại, đang cùng Vương Khải phân thân trò chuyện.
Phải, trước khi cùng một đám người chiến đấu, Vương Khải đã sớm thả ra một bộ phân thân, đóng giả làm hắn chạy đi khắp nơi.
Thậm chí, trận chiến đấu kia phân thân của hắn cũng tham dự trong đó.
Ai có thể ngờ tới, một tên đệ tử nội môn vừa bị đánh bay chẳng qua là một bộ phân thân, còn bản thể hắn lại chính là hung thủ vừa hành hung kia.
Chỉ thấy lúc này, Cao Thị đám người đang hưng phấn thảo luận trận chiến kia.
Khi nhắc tới chuyện Vương Khải một mình độc chiến đám người, Cao Thị ánh mắt có thể thả ra quang, nước bọt càng là bay tứ tung, khuôn mặt đỏ rần vì hưng phấn.
Mặc dù hai bên lập trường khác nhau, nhưng Vương Khải hành động một mình đánh bại tất cả mọi người đều lưu lại ấn tượng vô cùng khắc sâu.
Chỉ cần là chứng kiến qua cảnh tượng kia, tất cả đều đối Vương Khải vô cùng ấn tượng, có thể xưng là ác mộng.
Mộ mạnh là tâm lý của con người, võ giả càng là như thế, Vương Khải không nghi ngờ gì đã trở thành thần tượng của một đám võ giả.
“Đáng tiếc, tên kia mạnh thì mạnh, nhưng dáng dấp có chút xấu, nếu không quả thật là hoàn mỹ, sẽ là tính nhân trong mộng của không biết bao nhiêu nữ tử”
Cao Thị có chút chậc chậc lắc đầu, vẻ mặt có chút trêu tức.
Mặc dù khâm phục thực lực đối phương, nhưng người nào bị người một quyền đánh ngất, Cao Thị đương nhiên sẽ không có nói tốt cho đối phương.
Vương Khải phân thân nhận ra Vương Khải xuất hiện, vội vàng tìm một cái cớ rời đi, sau đó cùng Vương Khải hoán đổi thân phận.
Sau đó, Vương Khải cùng Cao thị mấy người thuận lời trở về ngũ hành môn, trên đường trở về, Vương Khải có thể nghe được rất nhiều người đang bàn luận sự tích của hắn.
“Đúng rồi, sư huynh, tên kia vậy mà cùng ngươi trùng tên, sau này ngươi ra đường, có kẻ nào dám phách lối, chỉ cần xưng tên ra chỉ sợ sẽ dọa lui một đám người”
Cao Thị lúc này có chút đùa giỡn đối với Vương Khải nói một câu, Vương Khải nghe vậy cũng chỉ cười cười.
Mặc dù cùng tên, nhưng thủ đoạn của hắn biểu hiện ra cùng “Vương Khải” kia hoàn toàn không cùng một cấp bậc, sẽ không có người nào tin tưởng hắn là cái kia ma đầu.
Vương Khải lúc này cũng hiểu, vì sao có nhiều như vậy lão lục, thích giả trang đi gây chuyện thị phi, cảm giác này quả thật hưng phấn, kích thích a.
Làm xong chuyện phủi mông liền đi, để lại đám người phẫn nộ mà không thể làm gì, dùng mọi thủ đoạn cũng không tìm được hung thủ.
Mà hung thủ thật sự, lại đang thảnh thơi xem kịch, cùng một đám ăn dưa bàn luận chuyện này.
Trở về Ngũ hành môn, mấy người mới phát hiện, ngày mai chính là ngày nội môn khảo hạch bắt đầu.
Một đám lúc này mới may mắn không thôi, vội vang ai về nhà nấy, điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị cho ngày mai.
Vì tiểu thế giới thời gian cùng thời gian bên ngoài có sự chênh lệch, có thể nhanh hơn, cũng có thể chậm hơn, vì thế Vương Khải cũng không thể xác định được thời gian bên ngoài trải qua mấy ngày.
Mai mắn, hắn cũng trở về kịp thời.
Không đúng, chuyện này có phải là nhờ vào may mắn hay không còn chưa biết được, dù sao phía sau hắn hiện tại đang có một cái thế giới ý chí bảo kê.
Chỉ cần hắn không quá phận, mọi chuyện đều sẽ được thế giới ý chí bật đèn xanh.
Dù sao, nó còn đang trông chờ Vương Khải trợ giúp thế giới này ngăn chặn yêu thú xâm lấn đâu.
Trở về động phủ, Vương Khải lúc này mới lấy ra nhẫn trữ vật, bắt đầu kiểm tra thu hoạch.
Dược liệu, linh khoáng, linh khí,… số lượng đều không nhỏ, phẩm giai càng là giao động từ cấp 5 đến cấp 7.
Những cái này không quá quan trọng, quan trọng là bên trong còn cất chứa vài môn công pháp, võ kỹ.
Tất cả đều là cấp 7, trong đó còn có một môn công pháp cấp 8.
Điều này đối với Vương Khải quả thật quá quan trọng, như vậy hắn cũng có có bắt đầu tiến hành thôi diễn Cửu linh quyết đến cấp 7.
Vương Khải dự định, sau khi đột phá tới cấp 7, không còn sợ dụng cái tên Cửu linh quyết nữa, dù sao Cửu linh quyết hiện tại so sánh với ban đầu, ngoài cái tên ra, hoàn toàn khác nhau một trời một vực, đã trở thành hình dáng Vương Khải.
Nếu đã như vậy, Vương Khải cũng không có ý định tiếp tục sử dụng cái tên được người khác đặt.
Còn đổi tên thành cái gì, Vương Khải đến hiện tại còn chưa nghĩ ra.
Nhưng tuyệt đối phải bá khí, nghe qua liền không biết tầm thường.
Kiềm chế lại xúc động, Vương Khải quyết tâm không động tới những công pháp, võ kỹ này, đem chúng bỏ vào tinh giới.
So với nhẫn trữ vật, Vương Khải càng thêm tin tưởng sản phẩm của bản thân.
Trải qua Vương Khải cải tạo, không gian tinh giới đã cực kỳ vững chắc, dù tinh giới hiện tại bị phá hủy, nhưng chỉ cần Vương Khải lần nữa chế tạo một cái mới, dùng một số thủ đoạn liền có thể lần nữa cùng không gian của tinh giới cũ kết nối.
Như vậy, dù cho tinh giới bị hủy, đồ vật ở trong đó vẫn có cơ hội lần nữa trở về trong tay Vương Khải.
Sở dĩ không dám động những công pháp này, là vì hắn sợ hãi, sợ không kìm chế được đầu nhập vào trong đó, bỏ qua nội môn khảo thí.
Việc quan trọng nhất đối với hắn hiện tại, chính là đi vào ngũ hành bí cảnh, thu thập đủ ngũ hành thạch, đột phá cấp 7 võ giả.
Một khi đột phá, hắn sẽ không còn phải e ngại quá nhiều, lúc đó chìm đắm trong công pháp cũng không muộn.
Nhắm mắt dưỡng thần, Vương Khải bắt đầu chờ đợi thời gian trôi qua.
…
Quảng trường nội môn, Vương Khải thân ảnh từ từ xuất hiện, vô thanh vô thức, không một tiếng động.
Một lão già râu tóc bạc phơ đang xếp bằng bỗng nhiên mở mắt, nhìn về phía này.
Khi nhìn thấy Vương Khải xuất hiện, xác nhận là đệ tử ngũ hành môn, sau đó lần nữa nhắm mắt.
Nhưng trong lòng không khỏi kinh ngạc, đồng thời có chút cảm thán, đệ tử hiện tại ngày một biến thái, thủ đoạn càng là tầng tầng lớp lớp.
Những nghĩ tới nguyên nhân xuất hiện những điều này, lão giả trong lòng lại trầm xuống, chỉ hy vọng những thế hệ trẻ tuổi này càng nhanh trưởng thành, sự tình kia cũng có thể chậm hơn một chút bắt đầu.
Thời gian kéo càng dài, phần thắng của bọn hắn sẽ càng lớn.
Vương Khải cũng phát hiện lão giả vừa rồi hướng hắn nhìn qua, nhưng khuôn mặt hắn vẫn lạnh nhạt, giả vờ không phát hiện ra đối phương.
Hắn hôm nay buộc phải sử dụng ra một số thủ đoạn mới có thể vào được mười trí đầu, vì thế hiện tại bị người sớm phát hiện cũng không có gì quá to tát.
Một khi hắn đột phá cấp 7, những chuyện này cũng sẽ không tính vào đâu, cũng sẽ không còn ai thèm để ý tới.
Sau mấy chục phút chờ đợi, cuối cùng thời gian khảo hạch cũng đã đến giờ.
Lão giả phần áo phấp phới bỗng xuất hiện đứng trên không trung, một tia uy áp thả ra.
Lập tức, một đám đệ tử ngoan ngoãn im lặng, quảng trường nháy mắt rơi vào yên tĩnh, tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy được.
Lão giả cũng không dài dòng, theo quy củ phổ biến quy chế, sau đó liền ngắn gọn lên tiếng:
“Tốt, khảo hạch bắt đầu”
Nói xong, lão giả thu lại uy áp, trở về vị trí ban đầu tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần.
Đám đệ tử thấy thế, liền ngoan ngoãn xếp hàng, không dám làm ra trò yêu thiêu thân gì.