Chương 120: 120- Bí cảnh 11

Biết được điều này, Linh Tuyết chủ động ra tay trước.

Một băng tinh khổng lồ dần dần hình thành đứng phía sau nàng, hàn khí tỏa ra khí đám người không khỏi kinh hãi.

Băng điêu hình thành, Linh Tuyết còn không dừng lại.

Trên người nàng dần dần xuất hiện băng sương, một số vụn băng dần dần hình thành, nhanh chóng lan rộng.

Chẳng máy chốc, một bộ băng tinh chiến giáp hình thành, tôn lên càng khiến nàng như băng tuyết nữ hoàng.

Vương Khải thấy thế thì lập tức mỉm cười, thần sắc đầy chờ mong.

“Quả nhiên lần trước ngươi còn không xuất ra toàn lực, hiện tại để ta xem người có thể dẫn đầu thế hệ đệ tử trẻ tuổi Trấn Kinh các mạnh đến đâu”

“Không, ngươi hiểu lầm, lần trước ta quả thật đã là toàn lực, trạng thái này ta cũng chỉ là lợi dụng một số ngoại vật mới có thể hình thành, không thể tính toán làm thực lực của ta”

“Không quan trọng ngươi có dùng ngoại vật hay không, chỉ cần ngươi thể hiện ra loại lực lượng này, nói rõ ngươi có thể đạt tới, chẳng qua hiện tại còn chưa có thể mà thôi”

Linh Tuyết nghe vậy cũng không nói gì, xem như ngầm thừa nhận.

Nàng quay đầu nhìn những người còn lại, chắp tay nói:

“Chư vị, kẻ này hiện tại chính là địch nhân của chúng ta, nếu như không toàn lực ra tay, chỉ sợ sẽ bị hắn từng người đánh tan, hy vọng chư vị có thể lấy lợi ích làm đầu”

Mấy người khác nghe vậy sắc mặt có chút trầm tư, thần sắc bắt đầu biến ảo.

“Tốt, Linh Tuyết sư muội nói cũng không phải không có đạo lý, chúng ta cũng không thể vì chút mặt mũi mà để bảo vật rơi vào tay người khác”

“Không sai, Linh Tuyết cô nương nói chính xác”

“Ta cũng không muốn nghe sư tôn chửi mắng, chỉ có thể để vị huynh đệ kia ăn chút thiệt thòi vậy”

Đám người cuối cùng cũng bị Linh Tuyết thuyết phục, nhao nhao cho mình mượn cớ.

Đám người đem Vương Khải vây lại, khí thế từ từ tăng mạnh.

Vương Khải đem cảnh tượng này thu hết vào mắt, từ đầu đến cuối không có một chút ý định chạy trốn.

Nhìn thấy mấy người đem hắn vây lại, Vương Khải nở một nụ cười.

“Rất tốt, sớm đã nên như vậy, bí cảnh này cũng đã khiến ta tốn không ít thời gian, cũng là lúc nên kết thúc”

Nói rồi, Vương Khải nắm chặt đao, khí thế dần trở nên sắc bén, như một thanh đao ra khỏi vỏ.

Chỉ cần nhìn thôi hai mắt cũng có chút nhói nhói, trói tim siết chặt, cảm giác nguy hiểm tràn ngập.

Biến đổi này lập tức khiến đám người không dám có chút kinh thường, thần sắc đều hết sức ngưng trọng.

Vấn tưởng đã rất xem trọng đối thủ, không nghĩ tới lại còn đánh giá thấp đối phương.

“Loại quái vật này, rốt cuộc là từ chỗ nào chui ra”

Có người không nhịn được mắng nhỏ một câu, thần sắc tràn đầy đắng chát.

Hắn trước đây rất tự phụ, tự cho dù kém những thiên tài khác nhưng cũng kém không nhiều, nếu đối phương không cẩn thận ai thắng ai thua còn chưa xác định.

Nhưng hiện tại gặp phải Vương Khải, chút tự tin đó không khác nào trò cười, những gì hắn kiêu ngạo đối với đối phương đều không đáng một đồng.

Linh Tuyết sắc mặt càng trở nên khó nhìn.

Vốn nàng còn tưởng lúc trước chiến đấu, mặc dù không thể khiến đối phương ra tay toàn lực, nhưng chí ít cũng sử dụng đến 8 thành sức mạnh.

Nhưng không nghĩ tới, đối phương lần trước chỉ sợ 3 thành cũng chưa xài tới, hiện tại mới là toàn lực bộ dáng.

Thở ra một hơi, hàn khí đem hơi nơi đông thành băng tinh, nhưng băng tinh vừa hình thành liền lập tức bị áp lực xung quanh chấn nát thành mảnh vụn.

Vương Khải tùy ý chém ra một đao, một đao hết sức tầm thường, không ẩn chứa một chút kỹ xảo.

Những người bị một đao này chém tới, cả người lông tơ bạo tạc, nguy hiểm trí mạng không ngừng truyền tới, đao chưa chém ra nhưng cả người dưỡng như đã bị chém làm đôi.

Tên này gân xanh bạo khỏi, lĩnh vực toàn lực triển khai, hai mắt đỏ bừng, khí tức tức trên thân lập tức tăng lên gấp đôi.

Một chỉ đâm ra, không gian xung quanh lập tức trở nên vặn vẹo, một cỗ bá đạo chí ý ẩn chứa trong đó, dùng thế không thể đỡ đâm tới.

Một đao cùng một chỉ này dụng nhau, nhất thời không gian xung quanh trở nên yên tính, thời gian có trong nháy mắt dừng lại.

Sau đó là kinh khủng năng lượng bộc phát, dư ba nhanh chóng lan rộng ra xung quanh, chỉ chưa tới một giây đã lan ra phạm vị mấy cây số, hơn nữa còn không tiếp tục dừng lại.

Người kia cả người lui về phía sau vài cây số mới dừng lại được, cảm nhận bản thân còn sống, hắn lúc này mới thở ra một hơi.

Cảm nhận ngón tay đau nhức, hắn lúc này mới vội vàng nhìn lại.

Mặc dù đã được bao bọc bởi một lớp năng lượng cực kỳ chắc chắn, nhưng ngón tay vẫn xuất hiện một vết thương nhỏ, một cỗ đao khí ẩn chứa bên trong không ngừng tác quái, muốn mở rộng thương thế.

Phát giác được điều này, hắn liền vội dùng năng lượng đem những đao khí này bức ra bên ngoài, lúc này mới thở ra một hơi.

Vương Khải thấy thế cũng hơi bất ngờ, không nghĩ tới đối phương có thể đỡ được một đao này mà lông tóc không thương.

Hắn vừa rồi mặc dù lộ ra đao ý khiến đám người kiêng kỵ không thôi, nhưng suy cho cùng đây cũng chỉ là khí thế.

Uy lực như thế nào, phải thử qua mới có thể biết được.

Biết được những người này nghĩ gì, vì thế Vương Khải cũng thuận theo, tiện tay lựa chọn một kẻ xui xẻo, bắt đầu tiến hành giết gà dọa khỉ.

Không nghĩ tới con gà này thực lực xem như còn có thể, tuy nhiên mục đích của hắn cũng xem như thành công.

Cự chưởng to lớn hình thành trên không trung, một cỗ khí thế nặng nề mà bá đạo từ cự chưởng tỏa, đánh úp về phía Vương Khải.

Một thanh kiếm dần dần hình thành, một cố sắc bén, đâm xuyên hết thảy khí thế từ thành kiếm tỏa ra, đâm tới Vương Khải.

Vố số thủ đoạn hình thành, hướng về Vương Khải tấn công.

Vương Khải thấy thế không tránh không né, một bộ áo giáp dần dần hình thành, uy vũ mà bá khí.

Ầm Ầm Ầm

Khí tức cuồng bạo tàn phá xung quanh hết thảy, đám người chăm chú nhìn về trung tâm phong bạo, thần sắc đều hết sức chăm chú.

Chờ cho năng lượng dần lắng lại, đám người lúc này mới có thể nhìn rõ tình hình bên trong.

Một thân ảnh vẫn đứng thẳng, cao ngạo mà bá đạo.

Bộ áo giáp nhiều nơi xuất hiện vết nứt, tuy nhiên vẫn không bể nát, Vương Khải càng là không có lấy một tia thương thế.

Thấy được cảnh này, đám người đều co rụt lại, thần sắc có chút kinh hãi.

“Làm sao có thể? Dù là võ giả cấp 7 cũng không dám đón đỡ nhiều như vậy công kích, kẻ này rốt cuộc là ai?”

Có một tên trong đó không nhịn được hét lớn, thần sắc đều là khó tin cùng tuyệt vọng.

Tuy vừa rồi không phải toàn bộ bọn hắn thủ đoạn, nhưng cũng có thể xem là một cường lực công kích.

Hiện tại nhìn dáng vẻ này của đối phương, chỉ sợ dù xuất ra toàn bộ thủ đoạn cùng lắm cũng chỉ khiến đối phương bị thương, đả kích này không phải ai cũng có thể tiếp nhận.

Vương Khải thấy cảnh này thì nhếch mép cười, không có chút nào cảm giác có lỗi.

Thân ảnh hắn biến mất, khi xuất hiện đã tới trước mặt một người.

“Công kích của ngươi không tệ, đáng tiếc năng lượng quá mỏng mạnh, nếu như có thể càng thêm tinh tế điều khiển, công kích chí ít sẽ tăng gấp đôi”

Đối với đối phương đưa ra đánh giá, sau đó Vương Khải một quyền đánh ra, lập tức đem đối phương đánh bay xuống mặt đất.

Sau đó thân ảnh của hắn lần nữa biến mất, khi xuất hiện lại tới trước một người bắt đầu đưa ra đánh giá:

“Ngươi thì ngược lại, năng lượng điều khiển đã rất tốt, đáng tiếc ngươi đối với kiếm đạo lĩnh ngộ quá ít, chỉ lo tập trung vào hình mà không quan tâm tới ý, nếu hiện tại có thể kịp thời tỉnh ngộ còn không chậm”

Nói xong, Vương Khải tung ra một cước, đem đối phương đá bay vào đại thụ, cả người cắm trong đó ngất đi.