Chương 104: 104-Tình cờ gặp phong chủ

Cách thời gian lần nữa chuẩn bị nội môn thi đấu cũng chỉ còn không tới nửa tháng, Vương Khải vừa bế quan xong, cũng cần một quãng thời gian nghỉ ngơi, vi thế hắn quyết định nửa tháng này không tiếp tục tu luyện, đi đạo, tham quan một chút ngũ hành môn.

Nói đến có chút xấu hổ, hắn từ khi gia nhập ngũ hành môn đến giờ, ngoài tu luyện ra cũng chỉ là chạy tới tàng kinh các đọc sách, đến tài nguyên điện bán đan dược mua sắm tài nguyên.

Vương Khải hiện tại muốn dùng nửa tháng thời gian này, bù đắp một chút tiếc nuối.

Đúng lúc này, động phủ vậy mà báo có người tìm đến hắn.

Vương Khải thấy thế có chút bất ngờ, không nghĩ tới hiện tại có người nào có thể tìm đến mình.

Mở ra cửa, người tới không ai khác chính là người mới vừa rồi còn bị hắn nhắc tới, thất hoàng tử Cao Thị.

“Vương Khải sư huynh, đã lâu rồi không gặp”

“Ân, quả thật lâu rồi không gặp, cũng đã hơn 1 năm kể từ lần cuối ta gặp ngươi, nghĩ lại cũng đúng, ngươi hiện tại đã là danh nhân, nếu không chăm chỉ tu luyện sẽ bị những sư huynh đệ khác vượt qua nha”

“Sư huynh nói đùa, chẳng qua là một chút hư danh mà thôi, không đáng nói tới. Nội môn vẫn còn ẩn giấu rất nhiều cao thủ, chẳng qua là những người kia không giống như chúng ta ầm ĩ như vậy thôi”

Cao Thị nghe vậy thì khiêm tốn đáp lại, trong lời nói còn ẩn chứa một chút thâm ý.

“Sư đệ quá khiêm tốn, ngươi dùng 6 năm thời gian từ một tên tiên thiên cảnh thiếu niên đi tới lục địa thần tiên cảnh, thiên phú này khó thấy trên đời”

Vương Khải tỏ ra nghe không hiểu ngươi đáng nói gì, đồng thời chủ động nói sang chuyện khác.

Cao Thị nghe được lời này trong lòng cũng có chút cảm thán, nghĩ tới hắn trước đây dãy dụa, quyết tâm bao nhiêu mới làm ra quyết định đi tới trung châu.

Mười mấy năm đi đường, hắn từ một hoàng tử ngây thơ trở thành một thiếu niên trưởng thành, trải qua không biết bao nhiêu lần ngươi lừa ta gạt.

Nhưng ông trời không phụ người có lòng, hắn cuối cùng không phụ nỗ lực của bản thân, trở thành ngũ hành môn đệ tử ngoại môn.

Có được ngũ hành môn chống đỡ, con đường tu luyện của hắn lập tức trở nên thông thuận, một đường tiến cảnh, tìm được không biết bao nhiêu cơ duyên.

Nương tựa theo một số cơ duyên, tu vi hắn một đường tăng mạnh, không dùng tới mấy năm liên tiếp đột phá hai đại cảnh giới.

Nghĩ tới những chuyện cũ trước đây, Cao Thị nhất thời cảm khái rất nhiều.

“Ngươi hôm nay tới tìm ra cũng không phải chỉ là để ôn lại chuyện cũ thôi đúng không? Có chuyện cũng có thể trực tiếp nói thẳng ta không thích vòng vo tam quốc”

Nghe được lời này, Cao thị lúc này mới kịp phản ứng lại, vội vàng mỉm cười trả lời:

“Ta đương nhiên tìm tới sư huynh không chỉ có việc này, sư huynh, ngươi có hứng thú cùng ta đi cướp đoạt cơ duyên không?”

“A, nói nghe thử”

Vương Khải nghe vậy nhất thời cũng có hứng thú, hắn từ khi tu luyện đến bây giờ, công pháp võ kỹ tất cả đều chính hắn sáng tạo, những công pháp nếu không phải học trộm cũng chính là ra tay cướp đoạt, nếu đoạt không được thì đổi.

Ngoại trừ lần trước tham gia thí luyện ở Bạch hổ vương triều ra, hắn đến giờ quả thật vẫn chưa từng chân chân chính chính đi qua cơ duyên chi địa một lần.

Nhìn thấy Vương Khải có hứng thú, Cao thị cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Hắn đến hiện tại vẫn chưa từng quên được khí tức đáng sợ từ Vương Khải toát ra, mặc dù chỉ là trong chớp mắt ngắn ngủi, nhưng đến hiện tại hắn vẫn còn nhớ rõ.

Dù cho là hắn tu vi hiện tại, khi nhớ tới cổ khí tức kia cũng sinh ra cảm giác vô lực, không thể đối kháng.

Nếu mời được tôn đại phật này cùng đi, an toàn của hắn chắc chắn sẽ không thành vấn đề, đến lúc đó cái gì thiên kiêu chi tử, cái gì nội môn thiên tài đều sẽ chỉ là gà đất cho sảnh.

“Cơ duyên cách ngũ hành môn mấy vạn cây số, nằm tại Việt quốc địa phận, nghe nói nơi đó từng là tiểu thế giới của một vị kim tiền cường giả, ẩn chứa rất nhiều cơ duyên, nhưng nơi này giới hạn lục địa thần tiên trở xuống mới có thể đi vào, vì thế đến hiện tại mới chưa có người nào lấy được.

Chỉ cần chúng ta từ nói này kiếm được một ít tài nguyên liền cũng đủ tu vi đột phá, đại thế chi tranh sắp mở ra, nếu không tranh thủ đi tranh giành, nhanh chóng biến cường sẽ chỉ bị người khác vượt qua.

Sư huynh, ngươi suy tính thế nào?”

Nghe được Cao thị lời nói, Vương Khải nhất thời cũng có chút tâm động.

Cấp 8 cường giả, không nghi ngờ gì chính là một đại cơ duyên, dù là Vương Khải cũng không có cách nào coi nhẹ.

Hơn nữa Cao Thị nói không sai, đại thế chi tranh mở ra, cơ duyên như vậy sẽ dần dần xuất hiện ngày một nhiều, nếu không muốn bị người phía sau siêu việt, vậy chỉ có thể một mực tiến lên trước, cho đến khi đứng tại vị trí cao nhất, nhìn xuống hết thảy.

Suy nghĩ trong chốc lát, dưới ánh mắt tràn đầy mong chờ của Cao Thị, Vương Khải gật đầu đồng ý.

“Tốt, xem như đi ra bên ngoài hít thở một chút không khí đi”

“Hahaha, có sư huynh trở giúp, chúng ta chắc chắn sẽ lấy được không ít tài nguyên, đúng rồi sư huynh, lần này có hết thảy 5 người, ngoài ngươi và ta ra còn có 3 người khác nữa, sư huynh không thành vấn đề chứ?”

“Chút chuyện nhỏ này tùy ngươi, ta không quá để ý, chỉ là đừng trêu chọc ta là được”

Vương Khải lạnh nhạt gật đầu, hắn mặc dù không thích ồn ào, nhưng cũng không ngại cùng người trò chuyện, chỉ cần không đụng phải loại ngu xuẩn thường gặp trong tiểu thuyết là được.

“Tốt, quyết định như vậy, như vậy sư huynh, ngày mai gặp tại nhiệm vụ điện, không gặp không về”

Cao Thị nghe vậy cũng liền yên tâm, sau đó lần vẫy vẫy tay cáo từ rời đi.

Vương Khải nhìn thân ảnh đang đi xa, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì.

Sau đó hắn đi xung quanh hỏa phong một vòng, bắt đầu tham quan cảnh vật xung quanh.

Hỏa phong nằm trên một ngọn núi lên, không cảnh cái gì đều là đỉnh cấp, Vương Khải đi dạo cảm giác linh hồn cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Đi đi mãi, Vương Khải trong bất tri bất giác đi vào một khu rừng, hơn nữa xung quanh động phủ của các đệ tử cũng đã không còn nhìn thấy.

Vương Khải lục soát một chút ký ức, không phát hiện ra có liên quan tới khu rừng này bất kỳ tin tức nào.

Không từ nơi này cảm giác được nguy hiểm, Vương Khải tò mò bước vào.

Sờ một chút thân cây, Vương Khải đột nhiên phát hiện những cây này vậy mà đều là linh thực, thân cây này rất thích hợp dùng để luyện chế phân thân.

Chỉ đáng tiếc ngoại vi những cây này có chút kém, nếu dùng để luyện chế phân thân mạnh nhất cũng chỉ đạt tới tông sư cảnh.

Tông sư cảnh đối với Vương Khải hiện tại mà nói, đã không tạo nên bất cứ tác dụng nào.

Vương Khải càng đi vào trong, phẩm chất những cây này càng tốt, chất liệu ngày càng cứng rắn.

Đi đi tới, Vương Khải đột nhiên phát hiện một ngôi nhà gỗ.

Ánh mắt quét hình, xác nhận không có người về sau hắn mời an tâm trở lại.

Ai biết được người sống tại nơi này chính là người nào, nếu bị người hiểu lầm là kẻ gian, hắn có mười mấy cái miệng cũng không thể giải thích được.

Vương Khải đang muốn nhanh chóng chuồn đi thời điểm, một thân hình đột ngột xuất hiện, dọa hắn kém chút dùng toàn lực công kích.

Nhưng may mắn hắn kịp thời phản ứng lại, kiềm chế lại bản năng, nếu không chỉ sợ có miệng cũng khó cãi.

“Ngươi là người nào, làm sao lại xuất hiện ở đây?”

Một âm thanh lanh lảnh vâng lên, thanh tràn đầy lạnh nhạt cùng cao quý.

Vương Khải lúc này mới kịp thời phản ứng, đánh giá người vừa xuất hiện.

Vừa nhìn thấy mặt của đối phương, Vương Khải lập tức chính là hoảng sợ không thôi, mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra.

Hắn có đánh chết cũng không ngờ tới, tại nơi này có thể gặp được người này, dù sao nơi này nhìn qua cũng không có gì đặc biệt.

Người tới không ai khác chính là hỏa phong phong chủ, Diễm Nguyệt.

“Bẩm phong chủ, đệ tử chẳng qua vừa mới bế quan, muốn đi dạo xung quanh ngắm cảnh thư giãn một chút, vô ý mạo phạm phong chủ, mong phong chủ tha tội”

Nói xong Vương Khải còn quỳ xuống, cúi đầu nhận tội, thần sắc cùng biểu cảm đều tỏ ra đầy hối lỗi.

Vương Khải lập tức ngoan ngoãn nhận sai, mặc dù trên thực tế hắn cũng không làm sai cái gì.

Đây chính là mạnh được yếu thua, kẻ yếu không có quyền giải thích, quyền giải thích hết thảy thuộc về kẻ mạnh.

Ai biết vị phong chủ này tính tình như thế nào, có vì chuyện nhỏ này mà đối với hắn chán ghét hắn hay không? Có tiện tay một tát chụp chết hắn không?

Những thứ này Vương Khải đều không biết, nhưng hắn biết chủ động nhận sai là điều sáng suốt nhất hắn hiện tại có thể làm.

Hy vọng vị phong chủ này nể tình hắn chủ động xin lỗi trước, lại là đệ tử nội môn của nàng mà nương tay với mình.

Diễm Nguyệt bị một chiêu này của Vương Khải không chế cứng mất 3 giây, không phải, nàng còn chưa nói gì đâu, làm sao tên đệ tử này vừa gặt nàng liền quỳ xuống, cầu xin tha thứ, cái này khiến nàng như ma đầu không biết phải trái, vừa gặp liền muốn giết người đồng dạng.

Nàng cảm giác thanh danh mình trong phong hình như có chút không ổn, chuyện này tuyệt đối cần phải điều tra kỹ càng.

“Đứng lên đi, ngươi cũng không làm gì sai, ta tại sao phải trách tội ngươi”

Vương Khải nghe được lời này trong lòng cũng thở ra một hơi, ngoan ngoãn nghe lời đứng dậy, chờ đợi Diễm Nguyệt tiếp tục nói.

“Nơi này là nơi ta khi nhàm chán thường đến, cũng không phải tông môn trọng địa, ngươi đến nơi này đi dạo là chuyện được cho phép, không cần cảm thấy bản thân có lỗi”

Nói đến đây, Diễm Nguyệt đột nhiên nhớ tới, xung quanh nơi này nàng rõ ràng bố trí trận pháp, tên đệ tử này làm sao đi vào được.

Ngưng mắt nhìn tên đệ tử này, Diễm Nguyệt cũng không lên tiếng hỏi thăm, chuyện này cũng không phải vấn đề gì quá lớn, cùng lắm nàng lần nữa bố trí, đối với nàng cũng không phải chuyện khó khăn gì, nhưng lần sau xem ra phải bố trí trận pháp cấp cao một chút, để tránh chuyện hôm nay tiếp tục phát sinh, làm xấu danh tiếng của nàng.

Sau khi được cho phép rời đi, Vương Khải lập tức chạy đường, còn vấn đề trận pháp Vương Khải cũng không biết đến.

Động phủ của hắn bố trí rất nhiều trận pháp đề phòng, vì không muốn phiền phức, Vương Khải tự chế một bộ trận pháp mang trong người, một số cấp thấp trận pháp vừa gặp liền sẽ bị trận pháp này phá giải.

Ân, cấp thấp trận pháp Vương Khải nhắc tới ở đây là từ cấp 5 trở xuống.

Diễm Nguyệt thiên phú trận phú không quá cao, lại thêm nàng cũng chỉ học hỏi cho biết, vì thế cũng chỉ bố trí một bộ che giấu trận pháp cấp 4, Vương Khải không bị ảnh hưởng cũng là điều có thể hiểu được.