Một thân ảnh lẳng lặng đứng phá xa, toàn thân bị áo bào đen bao phủ, chỉ để lộ bên ngoài một cái mặt nạ màu đen.
Hắn lăng không lơ lửng, tay cầm chiến đao, chiến ý dù cách xa như vậy nam tử vẫn có thể dễ dàng cảm nhận được.
Nhưng làm hắn khó tin chính là, đối phương tu vi vậy mà chỉ là võ giả cấp 6.
Mặc dù năng lượng người này tỏa ra so với võ giả cấp 6 mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, nhưng sinh mệnh cấp độ của người này còn chưa hoàn toàn thuế biến, vẫn chỉ là cấp 6 võ giả.
Nam tử có chút ngây người, không biết đối phương dựa vào cái gì mà có dũng khí chọc giận một tên võ giả cấp 7.
Tuy tên tà giáo kia chịu phản phệ, hiện tại cũng không còn quá nhiều thời gian sống sót.
Nhưng tên kia hiện tại vẫn là võ giả cấp 7, không phải một võ giả cấp 6 có thể trêu chọc.
“Mau chạy, hắn không phải là người ngươi hiện tại có thể trêu chọc”
Nam tử cũng không muốn có người vì mình mà hy sinh, vì thế lập tới hét lớn, hy vọng đối phương có thể nhanh chóng rời đi.
Người kia không biết vì cái gì, dù nghe được nam tử cảnh báo vẫn không có ý định rời đi.
Người này không ai khác chính là Vương Khải, hắn cùng một đám phân thân nhân cơ hội chạy trốn.
Nhưng không nghĩ tới, vừa ngoi đầu ra liền gặp phải hai tên võ giả cấp 7 chiến đấu.
Cảm nhận uy năng đáng sợ kia, chiến ý trong người Vương Khải không nhịn được bắt đầu sinh trưởng.
Nhưng Vương Khải biết, lấy trực lực của mình hiện tại chạy ra, chắc chắn chỉ có một kết quả duy nhất, đó là bị một trong hai người tiện tay diệt sát.
Hắn cùng một đám phân thân ẩn nấp dưới lòng đất quan sát hết thảy, Vương Khải lúc này đối với võ giả cấp 7 uy năng có thêm một bước càng thêm hiểu rõ.
Một một cái nhấc tay đều ẩn chứa vô thượng vĩ lực, dư ba chiến đấu hở tí chính là hàng trăm, hàng ngàn mét diện tích bị tác động.
May mắn hai người này đều là chơi cận chiến loại hình, vì thế cũng không tác động quá lớn tới hoàn cảnh xung quanh.
Nếu gặp phải võ giả cấp 7 chuyên đứng từ xa phóng võ kỹ, nơi này chỉ sợ sẽ bị san thành bình địa, mấy chục cây số điện tích sẽ bị phá hủy không còn.
Vương Khải cũng đã hiểu, tại sao võ giả cấp 7 lại được xưng là hình người thiên tai, đơn giản vì khả năng phá hoại của những người này quá lớn.
Chờ đợi mòn con mắt, cuối cùng Vương Khải cũng chờ được hai người lâm vào suy yếu.
Nhìn dáng vẻ điên cuồng của tên tà giáo kia, quân đội nam tử chỉ sợ xuất hiện một số vấn đề, cần nhanh chóng chữa trị.
Vừa đúng lúc, Vương Khải hắn cũng đang muốn thử xem chênh lệch của hắn cùng võ giả cấp 7 lớn bao nhiêu, vì thế mới xuất hiện tình cảnh vừa rồi.
Cảm nhận chiến ý đã khổng lồ đã khó có thể không chế, Vương Khải không nhịn được nở một nụ cười.
Từ khi đến chủ thế giới, Vương Khải trước giờ vẫn không dám làm ra cái gì động tác quá lớn, trước giờ đều thành thật ẩn nhẫn.
Nhưng ở các thế giới khác, hắn đều là khinh thường hết thảy, hiện tại phải ẩn nhẫn như vậy đương nhiên sẽ không dễ chịu gì.
Hôm nay Vương Khải đột nhiên chợt ngộ ra, hắn hình như cũng không cần khiêm tốn như vậy, chí ít nếu không để người tra được là bản thân hắn làm là được.
Nếu như chiến ý đã không thể khống chế, vậy thì cũng không cần khống chế.
Nhất thời, một cổ khí tức khổng lồ đột nhiên xuất hiện, năng lượng cột sáng chiếu sáng một mảnh trời không.
Nam tử có chút kinh hãi chứng kiến cảnh này, hắn không thể nào nghĩ tới, chỉ là một võ giả cấp 6 mà thôi, năng lượng ẩn chứa làm sao có thể cường đại đến mức này.
Oanh long
Khí tức cường hãn xuất hiện, khiến cảnh vật xung quanh lần nữa chịu đựng một lần tàn phá.
“Tiểu tử đáng chết, dám phá hủy chuyện tốt của lão tử”
Đúng lúc này, một âm thanh tràn đầy sát ý từ phía dưới vang lên.
Tà giáo nam tử bị đánh bay lúc này từ trong đống phế tích xuất hiện, vết nứt trên thân càng mở rộng thêm mấy phần.
Hắn lúc này hai mắt tràn đầy sát ý không chút nào che giấu, khí tức cường đại của võ giả cấp 7 điên cuồng tỏa ra.
Hai cỗ khí thế va chạm nhau, mặt đất lần nữa chịu phải tác động, bắt đầu xuất hiện vô số vết nứt.
Hai bên va chạm không lâu, rất nhanh khí thế của Vương Khải bị chèn ép, thu hẹp lại, cuối cùng chỉ còn mấy chục mét đau khổ chống đỡ.
Vương Khải thấy thế cũng không cảm thán võ giả cấp 7 đáng sợ, đối phương dù đã trọng thương tới mức này vẫn có thể đem khí thế ép lui.
Không cho hắn cảm thán thời gian, phía sau lưng hắn đã xuất hiện một tiếng nói khàn khàn.
“Tiểu tử, thiên phú không tệ, giết chết ngươi xem như kiếm chút lợi tức đi”
Vương Khải lông tơ lập tức dựng đứng, một cùi chỏ nhanh như chớp đánh về phía sau.
Bộp!
Nhưng rất nhanh cùi chỏ này bị dừng lại, một cánh tay rắn chắc chặn đứng phía trước, dễ dàng cản Vương Khải một đòn.
Tiếp theo, tà giáo đồ cười gằn tung ra một quyền.
Một quyền này không ẩn chứa chút năng lượng nào, nó có chỉ là đơn thuần sức mạnh nhục thể, đáng sợ lực lượng cùng đáng sợ tốc độ.
Vương Khải lập tức cảm giác được nguy hiểm, thân hình trong nháy mắt biến mất.
Đùng!
Một quyền đánh không trúng một tiêu, tuy nhiên đáng sợ lực lượng cùng tốc độ khiến không khí mấy trăm mét đường thẳng bị đánh bạo.
Ừm?
Tà giáo đồ có chút kinh ngạc ngẩng đầu, không nghĩ tới chỉ là một võ giả cấp 6 có thể tránh hắn một quyền.
Vương Khải lúc này cách vị trí vừa rồi mấy trăm mét, sau lưng đã không nhịn được đổ một lớp mồ hôi.
Nhưng hắn cũng không phải loại người ưu thích bị động, nắm chặt đao trong tay, chiến ý của Vương Khải không giảm ngược lại còn tăng.
Tinh ý thần ba cái hợp nhất, thời gian trong nháy mắt như dừng lại, không, nói đúng hơn là Vương Khải hắn biến nhanh, dòng thời gian của hắn như tác rời khỏi dòng thời gian thực tế.
Mặc dù chỉ là trong nháy mắt, nhưng nhiêu đó cũng đã đủ.
Một đao chém ra, hơn phân nửa năng lượng trong cơ thể Vương Khải biến mất, tinh thần cũng bị hao tổn nghiêm trọng.
Một đạo đao quang chém ra, vừa xuất hiện đã biến mất.
Tên tà giáo đồ bỗng nhiên cảm giác được nguy hiểm dự báo, lông tơ trên người nháy mắt dựng đứng lên.
Nhưng chưa chờ hắn kịp làm ra phản ứng gì, cảm giác ấy rất nhanh biến mất.
Không khí nhất thời trở nên yên tĩnh lại, Vương Khải khí tức suy yếu ngưng trọng nhìn về phía trước.
Tên tà giáo đồ thần sắc có chút nghi hoặc, không biết chuyện gì vừa xảy ra, đến cấp độ này của hắn đáng lý ra không nên xuất hiện chuyện sai lầm nhỏ bé này nha.
Hắn bắt đầu kiểm tra kỹ xung quanh, ý đồ tìm ra nguyên nhân khiến bản thân xuất hiện nguy hiểm dự cảnh.
Nhưng tìm mãi hắn vẫn không thể nào phát hiện, đúng lúc này, hắn đầu phát giác có gì đó không ổn.
Hắn làm sao cảm giác cơ thể có chút kỳ lạ, ý thức của hắn lại có chút mơ hồ.
Ý thức của tên tà giáo đồ dần dần tiêu tán, đến chết hắn vẫn không hiểu bản thân vì sao mà chết.
Nhìn cơ thể bị mình một đao chém thành hai nửa, Vương Khải mặc dù suy yếu nhưng cũng không nhịn được nở một nụ cười.
Hắn thắng! Vương Khải hắn đem một vị võ giả cấp 7 giết chết, mặc dù là một tên sắp chết cấp 7 cường giả, nhưng nhiêu đó cũng đã đủ.
Một đao này chính là tập hợp bao nhiêu năm tháng cố gắng của hắn, là thành quả sau biết bao nhiêu năm tháng ngày đêm tu luyện.
Khác với Vương Khải đang chúc mừng bên này, nam tử bên này thần sắc đã có chút ngốc trệ.
Chết! Một tên võ giả cấp 7 vậy mà chết.
Không phải hắn kinh hãi vì chết một tên võ giả cấp 7, dù sao võ giả cấp 7 chết trong tay của hắn cũng đã không ít.
Hắn khó tinh chính là, một võ giả cấp 6 lại có thể giết chết một tên võ giả cấp 7, mặc dù chỉ là một tên trọng thương sắp chết võ giả cấp 7, nhưng đây là võ giả cấp 7 a.
Hơn nữa người này không đơn giản chỉ là một đao chém đứt thân thể cùng linh hồn của đối phương, mà ngay cả tiểu thế giới cũng đem chém thành hai nửa.
Mặc dù tiểu thế giới tên kia trải qua hắn dày vò, đã sớm tàn phế không chịu nổi, nhưng cũng không phải ai có thể va chạm.
Chí ít dù cho một trăm tên, một ngàn tên võ giả cấp 6 đồng thời ra tay cũng không thể phá hủy, vậy mà hiện tại bị một tên võ giả cấp 6 khác làm được.
Loại này chấn kinh nam tử đã không thể dùng từ ngữ để diễn tả, trong nhất thời hắn chỉ biết ngây ngốc đứng đó.
Chờ hắn khôi phục lại tinh thần, Vương Khải sớm đã cuốn gói chạy trốn.
Nam tử lúc này mới đám ngực thở dài, hận không thể quất cho mình một bàn tay.
Hắn vậy mà để một người mạnh như vậy dưới mí mắt rời đi, vậy mà không tranh thủ thời gian thời gian chạy tới mời chào, nếu không được cũng có thể bắt chuyện làm quen một đợt.
Nhớ tới một đao vừa rồi, nam tử trong mắt không nhịn được xuất hiện một tia khát vọng cùng kinh hãi.
Mạnh! Mạnh đáng sợ! Một đao kia, dù là hắn thời kỳ toàn thịnh cũng sẽ phải bị thương.
Đó là dưới điều kiện đối phương không còn thủ đoạn liều mạng nào, nếu không hắn cũng không dám chắc chắn.
Nghĩ tới chuyện hôm nay, hắn có chút cười khổ lắc đầu.
Ai có thể nghĩ, vốn một tên có thể dễ dàng bị mình đánh bại, một khi liều mạng có thể bức hắn tới trình độ này, căn cớ của hắn kém chút cũng vì chuyện này mà xuất hiện vấn đề.
Hôm nay cũng xem như dạy cho hắn một bài học, không được khinh thường bất kỳ kẻ nào, ai biết được đối phương có lá bài tẩy gì trong tay.
Không tiếp tục suy nghĩ những vấn đề này, nam tử bắt đầu chú tâm khôi phục thương thế trong tiểu thế giới.
Trong nhất thời, trong bãi chiến trường khổng lồ chỉ còn lại một thân ảnh đang chữa thương.