Hắn lao xe phi thật nhanh vào màn đêm, tiếng động cơ xe hòa vào tiếng gió rít như xé rách màn đêm…Xe lăn bánh đến trước cửa Thiên Thượng Nhân Gian thì dừng lại, hôm nay tâm trạng hắn không mấy tốt đẹp nên muốn đi uống ít rượu để giải sầu.
Thiên Thượng Nhân Gian có thể nói là thiên đường vui chơi giải trí lớn nhất Đông Hải này, ở đây có Khách sạn, Nhà Hàng đều đạt tiêu chuẩn 5*, có khu vui chơi giải trí, Có sòng bạc…..Đến đây cũng không hiếm gặp những loại xe hạng sang có tiếng như BMW, Rolls-Royce, Audi A8, Posche, Aston Martin……Vì Thiên Thượng Nhân Gian này thành lập cho những thành phần tầm trung đến thượng lưu của Đông Hải….
Hắn vứt xe ở cửa là có nhân viên lái xe đi đỗ cho, tự vô quán bar rồi kiếm một góc nào đó ngồi. Nhân viên ở đây cũng rất hiểu ý, thấy hắn vô ngồi nên cầm menu lại hỏi.
– Chào ngài, ngài đi một mình hay đợi bạn ạ…Ngài có muộn dùng gì không?
– Quấn bar có rượu Whishy nào mạnh mang tôi mấy chai ra đây là được….
– Thưa ngài…quán tôi vừa nhập được 3 chai Chivas Regal Salute 50 năm….
– Trước tiên đem cho tôi 3 chai Chivas đó và một cái ly….à mang tôi 5 chai Chivas Regal 38 nữa…
– Xin lỗi ngài, rượu Chivas Regal 38 quán bar hiện tại chỉ còn 2 chai thôi ạ…
– Mang 2 chai lên cũng được….
– Vâng ạ….- Nhân viên phục vụ đi ra, cô cũng hơi ngạc nhiên khi khách gọi đồ như vậy nhưng không dám nói nhiều…khách hàng là thượng đế…người ta có tiền, mgười ta có mua để đổ đi cũng không phải việc của cô.
Một luac sau có 2 thanh niên phục vụ bê 8 chai rượu ra đặt trên bàn. Hắn rút túi ra 500 tip cho họ (500 tiền tàu gần 2tr tiền ta). Hai người vui mừng mhậm rồi đi ra.
Trần Lâm ngồi đó với lấy chai rượu mỏ lắp rồi rót ra ly một hơi uống cạn. Hắn đã lâu rồi không uống rượu…cảm giác quen thuộc của rượu nó đi qua cổ họng làm người nóng lên. Trần Lâm cởi áo khoắc ra, cầm chai rượu lên tu luôn một hơi hết một chai Chivas Regal Salute 50 năm.
Trong lúc hắn đang uống rượu thì tại một bàn khác có một cô gái đi một mình từ cửa đi vào hấp dẫn ánh mắt của bao người trừ hắn. Cô gái tiến đến một cái bàn rồi ngồi xuống, nhân viên phục vụ thấy vậy chạy lại hỏi.
– Chào tiểu thư, xin hỏi tiểu thư muốn dùng gì ạ?
– Cho tôi vài chai Chivas, một ít đồ ăn là được ạ…
– Dạ, xin hỏi tiểu thư muốn uống ChiVas loại nào ạ?….
– Chivas 38, Salute 50 năm hay 60 năm cũng được….
– Xin lỗi tiểu thư, lúc nãy còn 3 chai Chivas Regal Salute 50 năm và 2 chai Chivas Regal 38 năm có vị khách nam bên kia gọi mất rồi ạ….
– Dẫn ta sang đó xem…
Cô gái mất hứng, nàng hay uống chivas quen rồi, uống rượu nhẹ khôgn có vị gì. Nàng muốn dùng nhan sắc trời cho này đi câu dẫn tên nam nhân kia để hắn nhường cho nàng chai rượu, à phải nói là tặng mỹ nhân như nàng mới đúng.
Khi cô nàng này đến thì nhìn thấy hắn đang ngửa cổ uống một chai Chivas 50 kia một hơi thì không khỏi ngạc nhiên chút, nhưng không lớn lắm.
– Này anh đẹp trai, có thể nhường cho tôi một chai rượu không?
Hắn uống xong thì nhìn ra phía trước thấy nhân viên phục vụ dẫn một cô gái..nhìn qua chắc chắn là mỹ nữ rồi.
– Xin lỗi ngài, vị tiểu thư này muốn uống Chivas 38 ,mà quán lại hết nên muốn mua lại của ngài…
– Xin lỗi…tôi không thiếu tiền….-Hắn nói xong không để ý đến Cô gái kia mà cúi xuống bật chai Chivas 50 kia ra và uống tiếp.
– Này anh đẹp trai chẳng ga lăng gì cả, người đẹp đã đến tận nơi thế mà anh còn phũ được?…- Cô nàng này ngồi xuống giở giọng nói yêu tinh ra.
– Tôi không thích trẻ con…..- Hắn nói rồi lại uống.
– Anh bảo ai trẻ con…tôi ít nhiều cũng 30t rồi…trẻ con chỗ nào…..- Hắn nói vậy làm nàng có chút tức giận liền quát to lên.
– Thế cô già quá tôi càng không thích???….
-Anh……..- Cô nàng này tức quá, dm con gái ai cũng ghét bị chê là già….Cô với cái vỏ chai Chivas dưới bàn vung lên đập thật mạnh vào đầu hắn. Không biết là mang mắn hay sao, hắn bỗng nhiên say ngả người nằm ra ghế và tránh trước cái đập đó của cô . Còn cô thì nghĩ hắn may mắn thôi. Cô tính vung tay đập tiếp nhưng hắn mở mắt nhìn cô.
– Cô gái…cái gì cũng phải có giới hạn. .
Chẳng hiểu sao bắt gặp ánh mắt đó của hắn, cả người cô như đờ lại….không dám đập tiếp..chai rượu rơi xuống đất……
Hắn uống hết chai Chivas cuối cùng rồi đứng dậy đi ra, vì đường bé bị cô gái kia trên ngang nên hắn chạm vai vào vai cô và làm cô ngã ra ghế. Vai cô có cảm giác đau nhẹ làm mặt cô nghệt ra…Cô đang suy nghĩ điều gì đó( tí sẽ nói)…Hắn cứ thế đi tiếp bỏ mặc cô đang nhìn hắn từ phía sau.
Cô gái này là Lý Nhã Kỳ, con cháu họ Lý ở Yến Kinh…dòng họ Lý hiện tại đang Vượng nhất trong tứ đại gia ttộc hàng đầu ở Yến Kinh vì có lão Lý Nhân Kiệt năm này đã ngoài 80t chấn trụ…Lý Nhân Kiệt xưa còn trẻ là anh hùng dân tộc, là một người quân nhân suất sắc nhất Trung quốc bấy giờ…cũng như Võ Nguyên Giáp với Việt Nam vậy…..Tuy lão ta đã già nhưng ảnh hưởng của lão ta còn rất lớn, biết bao nhiêu học trò của lão đang làm tướng , làm tá ở khắp cả nước…..Chính vì thế đã làm Lý gia trở nên hùng mạnh….Còn Lý Nhã Kỳ là đứa con gái út của ông, năm nay cô ta đã hơn 30t, sở hữu một thân hình hoàn mỹ…cô được coi là tứ đại mỹ nhân ở yến kinh, sánh vai cùng với tứ đại côn tử ở Yến kinh….Với cái xuất thân như vậy làm tính tình cô gái này rất kiêu căng, hống hách vô cùng, tính bạo lực dã man..cha nàng cũng các anh nàng cũng nhiều lần làm mối cho nàng xem mắt nhưng đều bị àng đánh cho nhập viện….Mấy thanh niên kia khôgn muốn đánh trả, mà có muốn cũng không được….Vì nàng còn một xuất thân khác đó là một thành viên trong tổ chức Long nhất.(Các bạn hay đọc truyện ngôn tình thể loại đô thị- dị năng chắc sẽ biết tổ chức này). Long Nhất là một tổ chức thần bí của trung quốc, nó như kiểu đặc côn nhưng người của Long nhất sẽ là những người tinh nhệu nhất, là người giỏi nhất…Được vào Long nhất là vinh dự lớn nhất của quân nhân Trung Quốc….Mà nàng chính là 1 trong hai nữ Long Nha của trung quốc….
Với tính cách đó đi đâu ai cũng sợ nàng, ngay cả lão gia kia và anh chị em của nàng cũng không khuyên nổi…Nàng tò mò với Trần Lâm, nàng không hiểu tại sau mới tiếp xúc một chút mà Hắn đã khơi dậy tính tò mò của nàng. Có thể là từ cách hắn uống rượu, hay cách hắm nói chuyện với nàng,làm nàng tò mò hơn là với thân thể rèn luyện này của nàng không thể vì cái huých vai nhẹ nhàng đó của hắn mà cảm thấy đau đớn được….Nàng hiểu đó là lời cảnh cáo dành cho nàng…Nhưng cũng làm cho nàng tò mò hơn về hắn.
Hắn đang đi lẹo sẹo vì có chút men vào người , ra gần đến cửa quán bar thì bỗng có một cô gái chạy thật nhanh đến chỗ hắn, trông cô bé này mới tầm 20t, mặc quần áo cũng bình thương không có hàng hiệu gì. Nhìn dáng vẻ cô bé trong rất sợ sệt, cô chạy nhanh ra cửa thì va vào hắn rồi ngã ra…Có 3-4 thanh niên theo sau đuổi tới, một thằng trong đẹp trai tuổi tầm 25-26t mặc thân đồ hiệu đứng lên nói.
– Cô bé, em có chạy đường trời cũng không thoát khỏi tay anh đâu…hâhhâh…
Cô bé kia sợ sệt nhìn tên kia, Hắn thấy vậy không nói gì liền quay lưng đi tiếp thì cô bé kia bỗng ôm chân hắn và khóc thét.
– Chú ơi, chú làm ơn cứu cháu với…….cháu xin chú…….làm ơn cứu cháu với…..huhu….
Trần Lâm nhìn đứa bé khóc lóc ôm chân hắn, nhìn tuổi cô bé thoạt nhìn bằng tuổi con gái mình, nhìn nó khóc lại nhớ đến cảnh lúc nãy con gái khóc mà thương tâm, nảy sinh lòng trắc ẩn. Hắn chưa kịp nói gì thì tên thanh niên kia đã nói.
– Em đừng cầu xin ông ta…hãy để sức tối nay mà cầu xin anh đi….- Hắn nói xong đứng dậy chỉ tay vào Trần Lâm.
– Ông chú, đây không phải việc của chú…không hồn thì cút đi…tránh mọi người lại nói chúng tôi thanh niên bắt nạt một ông chú….- Hắn nói xong cả đám phái sau thi nhau cười.
Trần Lâm không nói gì, ngồi xuống lấy tay lau nước mắt cho con bé và hỏi:
– Nói cho ta biết có chuyện gì xảy ra?
– Dạ…mẹ cháu bị bệnh phải phẫu thuật, tiền phí nên tới 5 vạn, nhà cháu không có tiền….Cháu định bán lần đầu lấy 5 vạn để phẫu thuật cho mẹ…nhưng họ nói dù cháu xinh đẹp nhưng lần đầu cũng chỉ được 2 vạn thôi…họ bắt cháu lần đầu với 3 người kia họ sẽ trả 5 vạn…cháu không chịu không bán nữa nhưng họ lại định cưỡng hiếp cháu…..- Cô bé nói xong sụt sịt.
Trần Lâm ánh mắt lạnh lẽo nhìn mấy tên thanh niên kia, sau đó lại ôn nhu nhìn cô bé nói.
– Ta sẽ cho cháu tiền chữa bệnh cho mẹ, cháu không cần làm gì cả…..
Hắn nói xong cô bé vui mừng hẳn, chỉ có mấy thanh niên kia mặt sầm lại. Tên thanh niên lúc mãy chỉ Trần Lâm nói.
– Này ông chú, cô bé này chúng tôi nhắm trước, chú có muốn hãy đợi chúng tôi chơi trước đã….
Trần Lâm không nói gì, hắn đứng lên tiến gần lại tên đó. Hắn nhìn tên đó với ánh mắt Lãnh khốc, bỗng nhiên không ai nhìn thấy gì cả, chỉ nghe tiếng ” bốp” một cái tên đó đã ngã lăn ra đất lăn xa 2-3m…khi ngã xuốngặt in một lằn bàn tay , mồm hắn không ngừng chảy máu…răng đã rơi ra 2-3 cái…Lý Nhã Kỳ từ nãy ở bàn cũng mơ hồ không nhìn rõ hắn ra tay tát tên kia như nào, điều này làm nàng khiếp sợ.
Mấy tên thanh niên đứng gần thấy vậy sợ hãi, không ai dám lao vô cả…Hắn như sát thần tiến gần lại tên thanh niên đang nằm dưới bàn kia. Tên đó thì sợ sắp đái ra quần rồi hắn vội hô to.
– Đừng đánh nữa,tôi là Diệp Vân Tranh người Diệp gia ở Yến Kinh, nếu anh còn dám đánh nữa ba tôi sẽ giết anh…..- Đây là quân cờ cứu mạng hắn, hắn muốn lấy danh nghĩa Diệp gia để dọa Người. Những người ở đây hầu hết đều là người ở giiới thượng lưu nên đều biết đến Diệp gia ở Yến Kinh nên ngạc nhiên vô cùng.
– Người Diệp gia….người Diệp gia ta cũng đánh.
Hắn nói xong thì dẫm nhẹ chân xuống chân tên kia một cái, đủ làm hắn gãy chân….Tên Diệp Vân Tranh đau đớn ôm chân giãy dưới sàn….Còn Trần Lâm thì dẫn cô bé kia ra khỏi quán bar, để lại trong mắt mọi người ở đó là khiếp sợ, còn Lý Nhã Kỳ là tò mò thêm, với gia thế của cô thì không cần sợ Diệp gia, còn Hắn thì lấy gì để không sợ Diệp gia.?