Rồi thời gian nhanh chóng qua đi, khi Lý Tố Như thức dậy thì đã quá nửa đêm, nàng khẽ xoay người một cái thì bất ngờ phát hiện cả thân thể như bị đông cứng, nàng hoảng hốt nhìn sang thì liền thấy Dương Tử Phong vẫn nằm đó, hai cánh tay lực lưỡng của hắn đang ôm chọn lấy thân thể mềm mại, phong mãn của nàng rồi khoá chặt lấy.
Nàng khẽ cử động hạ thể thì bất chợt một cảm giác tê dại phát ra từ sâu trong âm đạo khiến nàng khẽ a lên một tiếng.
Nàng liền nhìn xuống dưới chỉ thấy một chân dài ngọc ngà bóng mượt của mình đang vắt ngang qua người hắn, để hạ thể hai người như dán chặt lại với nhau, rồi lại một cảm giác cương cứng, bành trướng tiếp tục phát ra từ trong âm hộ, khiến nàng không ngừng rên lên khe khẽ.
Thì ra đêm qua khi nàng đã mê man ngủ thiếp đi, hắn đã lén chỉnh lại tư thế, để nửa thân dưới của nàng nằm đè lên người hắn, rồi lén lút mang con cc gân guốc của hắn đút vào trong âm đạo của nàng một lần nữa rồi hắn mới từ từ nhắm mắt lại, thiếp đi lúc nào cũng không hay.
Biết sự việc chẳng lành, nàng liền khẽ nhấc người lên, nhẹ nhàng cử động như muốn rúc ra ngoài lồng ngực của hắn, nhưng lại sợ vô tình khiến hắn tỉnh giấc.
Đúng lúc này thì hắn khẽ cựa, vòng tay hắn lại lần nữa siết chặt lấy thân thể mềm mại của nàng rồi bất ngờ lên tiếng.
- Mẫu thân, sao người lại thức giấc sớm vậy, trời còn chưa có sáng mà.
- A. Phong nhi, ngươi tỉnh rồi sao. Vậy còn không mau buông mẫu thân ra.
- Mẫu thân, đâu phải Phong nhi không muốn buông tha người, mà chính người không chịu buông tha cho ta.
Thấy hắn đã sớm tỉnh giấc, mà hai mắt vẫn nhắm tịt, lại giả thần giả quỷ đùa bỡn nàng, nàng liền khẽ nhéo lên cánh tay, hờn dỗi nói:
- Hồ đồ, rõ ràng là ngươi ôm chặt lấy mẫu thân, còn nói mẫu thân không buông ta ngươi.
Nhìn dáng vẻ hờn dỗi đáng yêu của nàng, hắn liền mỉm cười, nhỏ nhẹ đáp:
- Mẫu thân, ý của ta là ở chỗ đó. Mẫu thân vẫn còn đang siết chặt, không có chịu buông ta cho ta. Hắc hắc.
- A.
Lý Tố Như liền hiểu ra ý tứ trong lời nói của hắn, hai má ửng hồng, ngại ngùng nói:
- Là ngươi...chính ngươi nhân lúc mẫu thân ngủ liền giở trò quỷ. Phong nhi, ngươi cũng thật là xấu nha.
Dứt lời, nàng liền khẽ xê dịch hạ thân, để tách ra khỏi con cc của hắn, nhưng đúng lúc này, cả hai đều bất ngờ rên lên một tiếng.
- A. Phong nhi. Mẫu thân khó chịu..ưm
- Ách. Mẫu thân, ngươi làm đau ch-m ta.
Nghe hắn phát lên tiếng rên rỉ, thân thể nàng liền khựng lại, không dám khinh cử vọng động, vội vàng hỏi:
- Phong nhi, ngươi không sao chứ?
- Mẫu thân, suýt chút nữa, là người hủy đi gốc rễ nam nhân của ta rồi. Ách.
Nhìn hắn thần sắc nhăn nhó tỏ ra đau đớn, nàng liền hoảng sợ, vội vàng vươn tay vuốt ve lên khuôn mặt hắn rồi áp vào lồng ngực của mình.
- Phong nhi. Mẫu thân xin lỗi, ta thật không có cố ý. Nhưng chúng ta phải làm sao bây giờ?
Bất chợt, hắn liền ngửa mặt lên, dùng ánh mắt chan chứa tình yêu thương chân thành nhìn nàng rồi nói:
- Mẫu thân, nếu chúng ta cứ như vậy cả đời, không phải rất tốt sao. Như vậy, ngươi sẽ chẳng thể nào rời xa ta được nữa.
Nghe đến đây, Tố Như liền bị lời nói của hắn làm cảm động đến hai mắt dớm lệ, ôn nhu nói:
- Phong nhi. Mẫu thân tuyệt đối sẽ không bao giờ rời xa ngươi nữa. Hãy tin tưởng ta.
- Nhưng chỉ có điều, dù sao ta cũng chính là mẫu thân của ngươi, Phong nhi, chúng ta không thể tiếp tục phạm sai lầm thêm nữa.
- Sai lầm, ý người là sao?
- Phong nhi, nếu chúng ta cứ tiếp tục thế này, sớm muộn cũng có ngày bị trời phạt a.
- Ý của mẫu thân, việc người hi sinh bản thân mình cứu tính mạng ta là một sai lầm. Người cảm thấy hối hận?
- Không. Mẫu thân tuyệt không có ý đó. Chỉ là ta không muốn nhi tử của ta vì chuyện này mà chịu cảnh thiên địa bất dung, thế nhân sỉ nhổ.
- Mẫu thân. Chỉ cần được ở bên người, dù chống lại thiên địa, gạt bỏ thế nhân thì có làm sao chứ.
Thấy hắn liên tục giả vờ không hiểu ra ý tứ của mình, Lý Tố Như liền cảm thấy trong lòng bực bội, khẽ gắt lên một tiếng:
- Nhưng ta chính là mẫu thân của ngươi. Chuyện này là không thể nào? Ngươi hiểu không?
- Thật là không thể sao? Nhưng đêm qua, ngươi cũng đã trở thành nữ nhân của ta, không phải sao?
Tử Phong hắn vẫn tỏ ra kiên quyết, không muốn chấp nhận sự thực, nàng liền ôm chặt lấy hai gò má của hắn, nước mắt chảy dài, rồi thì thầm nói:
- Phong nhi. Hãy nghe mẫu thân, chuyện đêm qua chỉ là ngoài ý muốn. Nên ngươi hãy quên đi sẽ tốt hơn.
- Vậy còn ngươi, Tố Như, nàng hãy trả lời ta, nàng có thể quên được sao?
Nghe hắn bất ngờ thay đổi cách xưng hô, khiến nàng vô cùng bất ngờ, thần sắc kinh hãi, vội vàng nói:
- Phong nhi. Ta là mẫu thân của ngươi, ngươi tuyệt không thể xưng hô như vậy, dù có chuyện gì xảy ra, thì điều đó vẫn sẽ mãi mãi không thay đổi được.
Hắn cũng không muốn tiếp tục tranh luận với nàng thêm nữa, liền chỉ cười nhạt một tiếng rồi ghé sát vào tai nàng, thì thầm nói:
- Vậy được rồi, Lý Tố Như, ta sẽ cho nàng biết một bí mật.
- Ngươi nói cái gì?
- Lần này Dương Tử Phong ta đến kinh đô chính là có hai việc muốn làm. Việc thứ nhất đó chính là đoạt lại tất cả những gì đã từng thuộc về Dương gia, và nàng chính là một trong số đó. Ta muốn nàng sống là người của Dương gia, chết cũng là ma của Dương gia. Đời đời kiếp kiếp, không ai có thể thay đổi được.
Lý Tố Như nghe tới đây thì thần sắc kinh hoàng, hai mắt trợn tròn nhìn hắn, thật không thể tin, đây chính là nhi tử của nàng sao?
- Còn việc thứ hai, đó chính là báo thù cho phụ thân ta, tất cả những kẻ đã từng ám toán phụ thân ta, khiến Dương gia ta tan nhà nát cửa, khiến Dương Tử Phong ta phải lưu lạc tha phương. Ta thề sẽ khiến bọn chúng chết không có chốn dung thân. Dương Tử Phong ta là người nói được, sẽ làm được.
- Không. Phong nhi, ngươi điên rồi, ngươi có biết mình đang nói gì cái gì không?
- Sao? Nàng đang lo cho Triệu gia hay là lo cho Lý gia?
- Không. Phong nhi. Mẫu thân không có ý đó.
- Được rồi, không cần nói nữa, nếu nàng đã muốn giải thoát, ta sẽ giúp nàng toại nguyện.
Dứt lời, hắn liền mạnh mẽ áp lên đôi môi mềm mại đang khẽ mấp máy của Lý Tố Như rồi điên cuồng hôn tới.
Lý Tố Như bất ngờ muốn phản kháng, nhưng lại chẳng thể giãy nổi khỏi vòng tay của hắn, để hắn tùy tiện điên cuồng bú nuốt xuống cổ, xuống ngực của nàng.
Lý Tố Như liễu yếu đào tơ, giờ chỉ còn biết căng mình chịu trận, để hắn lần nữa áp xuống thân thể nàng mà leo lên. Đôi bàn tay to lớn, vạm vỡ liền nắm lấy bầu vú căng tròn phong mãn của nàng mà hung hăng nhào nặn tới biến dạng.
Hơi thở nóng rực của nam nhân không ngừng phủ lên những vị trí nhạy cảm khiến cả thân thể nàng cũng bắt đầu nóng lên, hơi thở trở nên gấp gáp.
- Phong nhi. Dừng lại đi. Xin ngươi, hãy buông tha cho mẫu thân. Ưm..ư.ư.ư.
Đúng lúc này, bên dưới hạ thể của nàng, trong cái âm đạo vốn khô khan kia của nàng cũng đã bắt đầu điên cuồng tiết ra dâm thủy.
Tử Phong hắn đã sớm cảm nhận được điều đó, hắn liền cong người dập xuống một cái, con cc vốn đã được rút ra phân nửa của hắn lại lần nữa đâm nút cán vào trong cái l-n nhỏ bé, mũm mĩm của nàng.
Tố Như bất ngờ hét lên một tiếng rồi hạ thể co quắp lại, hai tay vội vàng siết chặt lấy cổ hắn, cả thân thể mềm mại như muốn đu lên.