Chương 88: Tần Vương Đến Hoán Dương Thành (1)

Liêu Cường nhẹ gật đầu với Thôi chấp sự, lập tức cùng bọn người Hoàng Thiên Bá tiến vào trong hầm ngầm. Thôi chấp sự khóa lại cửa hầm ngầm, đi từ từ ra ngoài, vừa mới ra đến hoa viên, Thôi chấp sự giật mình, bởi vì hắn đột nhiên trông thấy Ngô Cử vậy mà vội vàng xông tới. Nhưng trông thấy vẻ mặt Ngô Cử có chút cao hứng, biết hắn không có phát hiện!

Nhất thời thở dài một hơi, bất quá lại nghĩ tới Ngô Cử tối nay không phải bồi Tiêu Chiến đi tiêu sái à, lúc này hẳn là nên nằm trên bụng đầu bài nào đó của Di Xuân Viện cái a, hiện tại làm sao vội vã về nhà!

Lúc này Ngô Cử đặc biệt hưng phấn, tối nay bồi tiếp Tiêu Chiến uống rượu uống đến đêm khuya, sau khi làm Tiêu Chiến quá chén đạt được một tin tức động trời. Buổi sáng ngày mai Tần Vương sẽ đi vào Hoán Dương thành!

Sau khi lấy được tin tức này, vội vàng đến thẳng về Ngô phủ, muốn lập tức nói cho phụ thân hay!

Hắn vừa đi ngang qua hoa viên, ngạc nhiên thấy được Thôi chấp sự lại còn chưa ngủ, quá tốt rồi!

Nói đến Thôi chấp sự, là trong khoảng thời gian này mới tuyển ra, trung thực có thể dựa vào, năng lực làm việc cực mạnh. Phụ thân và mình phi thường hài lòng về Thôi chấp sự, nếu không phải bởi vì thời gian quá ngắn, còn muốn kiểm trắc một phen hắn có trung với Ngô phủ hay không, không phải vậy đã sớm tăng hắn lên làm quản gia Ngô phủ!

Mà Thôi chấp sự đi thẳng tới trước mặt Ngô Cử cung kính cười nói:

- Công tử, tối nay nhìn ngài vội vã tiến về, có phải có chuyện vui gì hay không!

Ngô Cử cười nói:

- Thôi chấp sự, ngươi thật đoán đúng, phụ thân bây giờ chưa ngủ phải không, nhanh đi với ta tới phòng phụ thân, đi tìm ngài ấy!

- Vâng! Công tử!

Thôi chấp sự trả lời, sau đó dẫn Ngô Cử đi đến gian phòng Ngô Quy, chỉ là Ngô Cử quá hưng phấn, không có trông thấy phía sau trên cổ Thôi chấp sự lộ ra hình xăm một nữa mạng nhện!

Sau đó Thôi chấp sự dẫn Ngô Cử tới phòng, đánh thức Ngô Quy, Ngô Cử nhanh chóng hưng phấn nói cho Ngô Quy biết buổi sáng ngày mai Tần Vương sẽ đi vào Hoán Dương thành!

Chỉ thấy Ngô Quy Ngô đô úy vỗ vỗ vai con trai cao hứng nói:

- Không tệ, rốt cục hoàn thành một việc! Rất tốt, buổi sáng ngày mai theo ta trực tiếp đi nghênh đón Tần Vương, lưu một ấn tượng tốt cho Tần Vương!

- Vâng, phụ thân!

Ngô Cử cao hứng nói, rất lâu không có được phụ thân biểu dương. Ngô Cử nói xong cáo từ lui xuống nghỉ ngơi, chờ mong ngày mai như thế nào đi gặp Tần Vương!

Mà trong hầm Liêu Cường cùng bọn người Hoàng Thiên Bá bởi vì lúc trước liều mạng chạy trốn, bây giờ quá mệt, thời gian dần trôi qua hai mắt nhắm nghiền.

Nơi xa, người áo đen trước đó chỉ huy bọn người Hoàng Thiên Bá trốn ra xuyên qua cao ốc trùng điệp, đi vào một phòng nhỏ!

Cởi mặt nạ, lộ ra khuôn mặt lại là Phương Lâm!

- Trở về!

Lúc này trong phòng còn có một người, người này chính là Trần Cung!

Chỉ thấy Trần Cung điểm nhẹ ánh nến, hỏi Phương Lâm:

- Đã mang bọn họ đến Ngô phủ?! Ngươi không làm xuất hiện sơ suất chứ!

Phương Lâm chắp tay nói:

- Trần Cung đại nhân, đã đưa đến, không có chỗ sơ suất! Thuộc hạ chỉ huy bọn họ chạy tới Ngô phủ, bọn họ đã tin tưởng thuộc hạ!

- Tốt, tốt tốt!

Trần Cung hài lòng nhìn lấy Phương Lâm, mà cửa phòng đột nhiên bị gõ, ánh mắt Phương Lâm khẽ động, cấp tốc đứng dậy. Chỉ thấy Trần Cung cười lắc đầu, đã tính trước nói:

- Đi mở cửa đi, là Tiêu Chiến về đến!

Nghe thấy lời Trần Cung, Phương Lâm nhất thời thở dài một hơi, lập tức đi qua mở cửa, quả nhiên là Tiêu Chiến!

Chỉ nghe Tiêu Chiến chắp tay nói với Trần Cung:

- Trần Cung đại nhân, thuộc hạ đã đem tin tức điện hạ ngày mai đến đây báo cho Ngô Cử, bây giờ Ngô Cử chắc hẳn đã báo cho Ngô Quy!

Sáng ngày thứ hai, Ngô Quy Ngô đô úy dẫn theo Ngô Cử cùng hộ vệ thật sớm đi tới cửa thành Hoán Dương thành chờ đợi Tần Vương!

Chỉ thấy lúc này Ngô đô úy mặt lộ vẻ vui mừng, trong lòng âm thầm vui vẻ, bây giờ mình một người chiếm lĩnh tiên cơ, nếu được Tần Vương điện hạ tán thành thì không thể tốt hơn!

Sau khi Tiêu Chiến cũng đến cửa thành trông thấy đội ngũ Ngô đô úy, giả vờ lộ ra biểu lộ giật mình!

Sau đó đi đến trước mặt Ngô Cử làm bộ bình tĩnh hỏi:

- Các ngươi ở cửa thành làm cái gì?

Ngô Cử đắc ý nhìn Tiêu Chiến một chút:

- Tiêu huynh ngươi đừng che giấu, hôm qua ngươi uống say không cẩn thận nói ra tin tức Tần Vương điện hạ hôm nay đi vào Hoán Dương thành!

Mà Ngô đô úy nhìn biểu lộ của Tiêu Chiến, hơi hơi hài lòng nói:

- Tiêu tiểu hữu chớ trách, chỉ là ta quá mong chờ Tần Vương điện hạ, nếu như Tần Vương điện hạ đến, ta không có nghênh đón, quá mức thất lễ.

- Ai nha!

Tiêu Chiến vỗ vỗ trán, áo não nói:

- Tốt, tự trách mình mê rượu, bất quá Ngô đô úy nói cũng đúng, là Tiêu mỗ an bài không chu toàn!

Sau đó tiếp tục nói:

- Đã như vậy, đợi lát nữa, Tiêu mỗ giới thiệu Ngô đô úy cho điện hạ một chút!

Ngô đô úy hài lòng nhìn Tiêu Chiến:

- Làm phiền Tiêu tiểu hữu...

Chỉ chốc lát sau, một xe ngựa hào hoa chầm chậm đi tới cửa Hoán Dương thành. Chỉ thấy Tiêu Chiến kích động, nhanh chóng đi đến trước mặt xe ngựa. Lúc này Ngô đô úy cùng Ngô Cử liếc nhau, cũng có chút kích động, Tần Vương điện hạ đến rồi!

Hai người lập tức đi theo, chỉ thấy Tiêu Chiến cung kính nói cái gì với xe ngựa, xe ngựa xốc lên,

Một vị thiếu niên mày kiếm mắt sáng như sao, khí vũ hiên ngang tản ra khí tức tôn quý chậm rãi đi ra, chính là Lý Chính!