Chương 57: Hoa Hùng đối kháng cường giả Tông Sư

Bốn người đứng ở trên đài cao chính là đấu võ hạng một Trần Đình, đấu văn hạng hai Vương Tùng, đấu văn hạng ba Mộ Dung Liên Tuyết cùng Tiêu Chiến. Mà mọi người ào ào khát vọng nhìn về hai vị phía trước, đến mức Tiêu Chiến, có người cũng muốn. Nhưng trông thấy Hoàng Chí Trung đang tàn nhẫn theo dõi hắn, nhất thời lắc đầu, người có thực lực không e ngại Liệt Dương môn, nhưng bây giờ Hoàng Chí Trung càng đầu phục Tần Lâm Quân, nếu như kết thù kết oán với Liệt Dương môn thì không đáng!

Mà Tiêu Chiến bây giờ chỉ bất quá là võ đạo cảnh mà thôi, Tiên Thiên cảnh đều không phải, kia càng không đáng. Tiêu Chiến nhìn ánh mắt bốn phía, cắn chặt răng thẳng tắp nhìn Tần Vương. Hắn hiểu được hiện tại chỉ có Tần Vương có thể thu lưu hắn, chỉ có Tần Vương bảo hộ an toàn của hắn, thậm chí giúp hắn báo thù, nhưng Tiêu Chiến hắn có thể không cần Tần Vương giúp hắn báo thù, chỉ cần Tần Vương cho hắn thời gian!

Lúc này Trần Đình cùng Vương Tùng đồng thời liếc nhau, xác nhận ánh mắt lẫn nhau, đồng thời gật đầu đi vào trước mặt Tần Vương Lý Chính nửa quỳ trên mặt đất, chắp tay nói:

- Tại hạ nguyện đi theo điện hạ, nguyện điện hạ cho phép!

Lý Chính thưởng thức nhìn hai người nửa quỳ trên mặt đất, đưa ta đỡ bọn họ dậy:

- Thật tốt, hai vị thiên tài nguyện đi theo bản vương, bản vương cao hứng còn không kịp!

Những người khác hâm mộ nhìn Tần Vương thu phục hai thiên tài tuấn kiệt, đúng, cũng là hâm mộ, vốn tất cả mọi người trông thấy Tần Vương vốn không có tính toán thu phục một số thiên tài tuấn kiệt để cho hắn sử dụng, nhưng chính bọn hắn quỳ cầu Tần Vương điện hạ thu lưu, có thể không chứa chấp sao?

Nghĩ tới đây lại nghĩ tới Tần Vương phi thu lưu thiên tài tuấn kiệt! Đặc biệt là sáu vị quận thủ nhìn thoáng qua Tần Lâm Quân, Tần Vương phi đáng chết này!

Mà đông đảo thiên tài tuấn kiệt vốn muốn đầu nhập vào Tần Vương bây giờ đã đầu nhập vào thế lực khác không khỏi đấm ngực dậm chân, vì cái gì mình không cái này, cái nọ, vân vân…!

Ngay tại lúc này Tiêu Chiến cũng trực tiếp đi tới, mọi người minh bạch ý của Tiêu Chiến, không ít người phát ra tiếng cười nhạo. Tiêu Chiến đi vào trước mặt Tần Vương Lý Chính nghe thấy người khác cười nhạo, sắc mặt không khỏi đỏ bừng, khi nhìn thấy Tần Vương nhìn đến, trực tiếp nửa quỳ trên mặt đất: - Thảo dân Tiêu Chiến nguyện hiệu trung điện hạ, nguyện điện hạ cho phép!

Lý Chính nhìn Tiêu Chiến, lúc đang chuẩn bị đi đỡ Tiêu Chiến lên. Lúc này Hoàng Chí Trung trông thấy Tần Vương làm ra động tác như thế đã hiểu Tần Vương tiếp thu Tiêu Chiến không khỏi kêu thành tiếng:

- Tần Vương điện hạ!

Hả? Mọi người nghi hoặc trông qua, là ai phát ra tiếng, khi nhìn thấy là Hoàng Chí Trung, lộ ra ánh mắt hài hước. Khi Lý Chính nhìn đến, Hoàng Chí Trung kiên trì, cắn răng nói:

- Điện hạ, chớ bị đồ vô sỉ kia lừa gạt!

Còn chưa chờ Lý Chính mở miệng, Tiêu Chiến căm hận nói:

- Ngươi đừng ngậm máu phun người, Địa Linh Thảo vốn do ta phát hiện. Mà các ngươi mới là đồ vô sỉ...

Ánh mắt Hoàng Chí Trung lộ ra hung quang tàn nhẫn, chuẩn bị đi ra phía trước đánh gãy lời Tiêu Chiến nói, nhưng trông thấy ánh mắt Tần Vương, lại dừng bước.

Sau đó Tiêu Chiến nói tiếp, nguyên lai Tiêu Chiến chính là siêu cấp thiên tài nổi danh trong Hoán Dương thành, mới mười sáu tuổi đã là võ đạo thập trọng đỉnh phong, một lần thí luyện, Tiêu Chiến đột nhiên phát hiện một đóa Địa Linh Thảo, nhất thời hưng phấn, Địa Linh Thảo chính là dược liệu vô cùng thích hợp cho võ đạo thập trọng đỉnh phong phục dụng, sau khi phục dụng có tám thành cơ hội đột phá Tiên Thiên cảnh. Nhưng ngoại trừ Tiêu Chiến phát hiện, còn có một người khác của Liệt Dương môn phát hiện, mà thực lực Tiêu Chiến cường đại, trực tiếp đánh bại vị thiên tài kia, nhưng không có hạ sát thủ, mà sau đó vị thiên tài kia tìm tới thiếu chủ Liệt Dương môn là Hoàng Chí Trung, Hoàng Chí Trung lại bất kể là ai phát hiện trước, ta đã nhìn thấy thì là của ta, lập tức phế đi Tiêu Chiến, cầm Địa Linh Thảo, không có giết hắn. Nhưng vị thiên tài Liệt Dương môn kia lại ghi hận trong lòng, đợi sau khi những người khác đi, tiếp tục đuổi giết Tiêu Chiến, sau cùng Tiêu Chiến nhảy xuống vách núi, không nghĩ tới Tiêu Chiến bởi vậy thu hoạch được cơ duyên, không chỉ có gân mạch tốt, có thể có tu vi, còn thu hoạch được một bộ công pháp cường đại!

Đợi Tiêu Chiến nói xong, môn chủ Liệt Dương môn Hoàng Thiên Bá nhảy đến trên đài cao:

- Im ngay, ngươi dám vu hãm Liệt Dương môn!

Lập tức một chưởng vỗ hướng Tiêu Chiến!

- Thật can đảm!

Hoa Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, tung một quyền qua, ngăn cản công kích của Hoàng Thiên Bá. Lý Chính trực tiếp cười nhẹ một tiếng:

- Liệt Dương môn nổi tiếng bá đạo, vậy mà dám đả thương người trước mặt bản vương.

Lập tức đỡ dậy Tiêu Chiến quỳ một chân trên đất:

- Ngươi rất không tệ, bản vương rất thưởng thức ngươi, bản vương tin tưởng ngươi, ngươi về sau cứ lưu tại Tần Vương phủ.

- Vâng, thề chết đi theo điện hạ!

Tiêu Chiến cảm động nhìn Tần Vương. Chỉ thấy Hoàng Thiên Bá tản mát ra khí thế Tông Sư sơ kỳ nhất thời để không gian xung quanh nóng lên. Chắp tay nói với Lý Chính:

- Xin điện hạ nghĩ lại!

Lý Chính híp mắt nói:

- Ngươi muốn dạy bản vương làm việc!

- Không dám! Chỉ hy vọng điện hạ không nên tin đồ vô sỉ này!

Hoàng Thiên Bá tiếp tục kiên trì nói.

Còn chưa chờ những người khác làm ra phản ứng, chỉ thấy Hoa Hùng tay cầm phác đao trực tiếp bổ về phía Hoàng Thiên Bá.

- Ai cho ngươi dũng khí, lại dám như thế đối mặt chủ của ta!

Khí thế Hoa Hùng cường đại, cương mãnh vỗ tới. Hoàng Thiên Bá lúc đầu trông thấy siêu cấp mãnh hán đập tới đến, ánh mắt nhất thời rụt lại một hồi, nhưng phát hiện mới Tiên Thiên đỉnh phong mà thôi, ánh mắt thoáng qua một tia khinh thường. Tùy ý chặn lại, sau đó phát hiện hắn sai,

Bành!

Một tiếng vang thật lớn, Hoàng Thiên Bá bị bổ lui về đến cạnh nam lôi đài bên kia. Mọi người giật mình nhìn Hoa Hùng, chỉ thấy Hoa Hùng vọt thẳng tới chỗ Hoàng Thiên Bá,