Chương 33: Diệp Hân Ngữ đầu nhập vào

“Sau cùng trốn hơn nửa tháng, trốn tới nơi này, lúc ấy Nhị thúc vừa mới vị thống lĩnh Liêu gia Liêu Việt kia đánh thành trọng thương!”

“Vốn cho rằng chúng ta khó thoát tai kiếp, nhưng không nghĩ tới gặp các ngươi, Tần Vương điện hạ cùng Tần thiên kiêu Tần Vương phi!”

Đợi Diệp Hân Ngữ nói xong câu nói sau cùng. Không khí xung quanh nhất thời biến đổi, Diệp Phong khiếp sợ nhìn thoáng qua tỷ tỷ, sau đó giật mình nhìn lấy hai người Tần Vương Lý Chính cùng Tần Lâm Quân ngồi ở phía đối diện sắc mặt không đổi!

Mà bọn người Dạ Lăng Vân, Tần Liệt mắt sáng như đuốc nhìn tỷ đệ Diệp gia, dáng vẻ nếu như bọn họ có một chút dị động, lập tức sẽ khiến bọn hắn đầu một nơi thân một nẻo.

Lúc Tần Lâm Quân cùng Lý Chính nghe được Diệp Hân Ngữ đoán ra thân phận của bọn hắn, ánh mắt không khỏi sáng lên. Đến mức khi bọn người Tần Lâm Quân nghe thấy Diệp Hân Ngữ bảo nàng là Vương phi cũng không hề tức giận. Dù sao đã đính hôn cùng Tần Vương Lý Chính, gọi Tần Vương phi cũng không sai! Gần đây, thủ hạ bên người Tần Vương Lý Chính nhìn thấy nàng đều gọi Tần Vương phi! Tần Lâm Quân cũng không có gì ác cảm. Chỉ bất quá lại là một tôn xưng mà thôi!

Nhìn Diệp Hân Ngữ, nếu như không phải cố ý để tới gần mình, nữ tử này không đơn giản!

"Ngươi làm sao biết thân phận của chúng ta?

Tần Lâm Quân nhìn Diệp Hân Ngữ mở miệng hỏi;

Khi thấy Tần Vương Lý Chính cùng Tần Lâm Quân ngầm thừa nhận, Diệp Phong hít sâu một hơi. Thật là Tam hoàng tử Đại Hiên hoàng triều Tần Vương Lý Chính, cùng Vương phi hắn chưa cưới, Đại Hiên hoàng triều đệ nhất thiên kiêu chấn kinh thiên hạ Tần Lâm Quân!

Không nghĩ tới có thể dưới tình huống như vậy nhìn thấy nhân vật như vậy, còn là người cứu mình người. Diệp Phong cảm giác mình giống như đang nằm mơ. Diệp Hân Ngữ nghe được Tần Lâm Quân nghi vấn, miệng hơi vểnh, nhẹ nhàng trả lời:

"Hiện tại, hai vị ở Yến Dương phủ chúng ta có thể nói là đề tài tiêu điểm, thời điểm chúng ta đang chạy trốn đã nghe không ít chuyện liên quan tới hai vị. Nghe nói Thần Hoàng bệ hạ chúng ta ban cho Tam hoàng tử Tần Vương điện hạ Yến Dương phủ làm đất phong, mà hơn mười ngày trước, Tần Vương Lý chính cùng Tần thiên kiêu ra khỏi Ngọc Kinh thành xuất phát chạy tới Yến Dương phủ. Lúc chúng ta vừa gặp phải, cũng có thể thấy được những thủ hạ hai vị không phải võ giả bình thường, mà lại chiến sĩ tinh nhuệ. Mà khí độ hai vị cao quý bất phàm, lại thêm thô sơ giản lược tính toán thời gian hai vị đến thì đoán được thân phận của hai vị. Chính thức để cho ta xác định là Vương phi vừa mới hỏi Tần Vương điện hạ câu 'Điện hạ' kia.”

Diệp Hân Ngữ giải thích xong, cũng cảm giác không khí xung quanh buông lỏng.

"Ngươi rất không tệ!”

Tần Lâm Quân nhìn nàng tán thưởng.

"Đa tạ Vương phi khích lệ!”

Diệp Hân Ngữ hưng phấn trả lời.

Ở bên cạnh từ nhỏ đến lớn. thân đệ đệ Diệp Phong cũng không biết thần tượng Diệp Hân Ngữ sùng bái nhất là Tần Lâm Quân Tần thiên kiêu, dù Diệp Hân Ngữ so với nàng còn lớn hơn ba bốn tuổi!

Diệp Hân Ngữ thích nhất cũng là câu nói kia của Tần Lâm Quân:

Ai nói nữ tử không bằng nam!

Tần Lâm Quân nói câu này để vô số nữ nhân xưng tụng thành danh ngôn cho cả đời mình! Để vô số nữ nhân giác tỉnh, chứng minh chính mình không kém với nam giới!

Rất nhanh, hai người thị nữ Thanh Vũ cùng Nguyệt Ảnh chép xong Địa giai công pháp, trở lại bên cạnh đống lửa, Nguyệt Ảnh dâng hai tay đưa đoạn đầu Địa giai công pháp tới trước mặt Tần Lâm Quân. Trong đêm tối, ánh trăng chiếu rọi lên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, dường như tiên nữ hạ phàm, nàng nhìn Tần Vương Lý Chính một chút. Lý Chính thấy Vương phi chưa gả nhìn mình: "Ừm, chẳng lẽ để cho ta tới làm chủ sao, nha! Cũng không tệ lắm!”

Là giao cho ta, hay là cho ngươi, hoặc là trả lại cho các nàng. Đầy là ý nghĩ của Tần Lâm Quân để tự mình làm chủ làm Lý Chính ngạc nhiên thầm nghĩ. Còn chưa chờ hắn chuẩn bị mở miệng. Chỉ nghe Tần Lâm Quân nhẹ nói: "Trả công pháp lại cho các nàng.”

“Hả?”

Sao...

Ánh mắt người xung quanh khẽ động. Mà thủ hạ Tần Lâm Quân, Phương Tư Vũ cùng Tần Liệt không có dao động, chỉ thấy Phương Tư Vũ mỉm cười nhìn tỷ đệ Diệp gia. Ánh mắt Diệp Hân Ngữ sáng lên vừa kinh hỉ vừa mang theo cảm kích nhìn Tần Lâm Quân. Diệp Phong càng kích động muốn nhảy dựng lên. Vốn cho rằng bản Địa giai công pháp này vô duyên với mình, không nghĩ tới phong hồi lộ chuyển, bọn họ lại còn cho mình.

Nhìn lấy ánh mắt sáng ngời kích động của Diệp Phong nhìn mình, Diệp Hân Ngữ quay đầu, ánh mắt thanh tịnh nhìn lấy Tần Vương Lý Chính đối diện. Chỉ thấy Lý Chính mỉm cười: "Cầm lấy đi! Vốn chính là đồ của các ngươi!”

Nghe Tần Vương Lý Chính xác nhận, Diệp Hân Ngữ mới thở dài một hơi. Diệp Hân Ngữ đứng dậy khom lưng hai tay bưng lấy công pháp Nguyệt Ảnh đưa cho nàng, hơi kích động nói: "Đa tạ điện hạ cùng Tần Vương phi!”

Diệp Phong cũng đứng dậy khom lưng cung kính cảm kích Tần Vương Lý Chính cùng Tần Lâm Quân nói theo.

"Không có chuyện gì! Tất cả ngồi xuống tới đi!”

Ánh mắt Tần Lâm Quân nhìn về phía Diệp Hân Ngữ mang theo một tia thưởng thức. Diệp Hân Ngữ cầm Địa giai công pháp 'Liệt Diễm Phần Thiên' nhìn hai vị đại nhân vật đối diện, trong lòng ấm áp:

"Không hổ là hoàng tử cùng thiên kiêu Đại Hiên hoàng triều, tính cách kiến thức đều khiến người khâm phục, Địa giai công pháp đều sẽ trả lại cho mình, nếu là người của thế lực khác không sát nhân diệt khẩu đã coi như không tệ, làm sao có thể sẽ trả lại cho mình, đây chính là Địa giai công pháp, hơn nữa còn là cao cấp Địa giai công pháp. Toàn Yến Châu ức vạn người, cũng không có mấy người nắm giữ cao cấp Địa giai công pháp đâu.”