Lý công công mỉm cười nói: "Tần vương điện hạ lập tức sẽ biết, là chuyện đại hỉ sự!”
Sau đó, khuôn mặt Lý công công nghiêm túc hô: "Tần Vương Lý Chính tiếp chỉ!”
Sau đó Thanh Vũ, Thanh Nguyệt mấy người hầu quỳ bái trên mặt đất, Lý Chính nửa quỳ. Lý công công hắng giọng một mở ra thánh chỉ tuyên đọc "Tần Vương Lý Chính, thiên tư thông minh, bây giờ đã có thể vì triều đình phân ưu, tạo phúc cho bách tính. Đặc biệt ban cho một trong bảy phủ Yến Châu, Yến Dương phủ, một phủ chi địa sẽ là đất phong của Tần Vương. Khâm thử!”
"Cái gì"
Lý Chính mở to hai mắt, kém chút kích động kêu to, đất phong một phủ! Đại Hiên hoàng triều phân cửu châu, mỗi châu phân phủ để quản lý! Phía dưới phủ quản lý là quận, phía dưới quận quản lý là thành, sau đó là trấn, nhỏ nhất là thôn. Lý công công đọc xong, khép lại thánh chỉ mỉm cười nhìn Lý Chính nói.
"Điện hạ, còn không mau mau tiếp chỉ.”
"Tạ, phụ hoàng!”
Lý Chính nghe nhanh chóng đứng dậy tiếp nhận thánh chỉ. Nội tâm mười phần chấn động, đây chính là một phủ chi địa nha, những thân huynh đệ của Thần Hoàng đến hiện tại còn không có mấy người có một phủ chi địa làm đất phong, mà ta vừa khai phủ cứ như vậy được phong?
Lý Chính bây giờ suy nghĩ đều cảm giác không chân thực, nhưng nhìn một chút chữ màu đen viết trên giấy vàng của thánh chỉ, biết đây là thực sự. Rất nhanh, tin tức Lý Chính được ban cho một phủ chi địa truyền khắp toàn bộ hoàng cung, lan ra hướng Ngọc Kinh thành.
"Cái gì, một phủ chi địa, phụ hoàng yêu thích tam đệ như thế sao!”
Hai con mắt Thái tử đỏ thẫm, trong Vị Ương cung một mảnh hỗn độn, mấy mưu sĩ cúi đầu yên lặng không nói.
"Yến Dương phủ "
Vũ Vương phẫn nộ hô hào ba chữ này trong lòng, nhìn về phía trung tâm hoàng cung, mặt mũi tràn đầy không phục nhìn về phía Đế Cẩm cung.
Trong một tòa cung điện, Tứ hoàng tử nghe được tin tức này, nắm chặt quyền. Ngũ hoàng tử đầy nộ khí, sau đó lại tiến vào sân luyện võ tiếp tục luyện tập!
Mà Bát hoàng tử Lý Vọng nghe được tin tức thì rất bình tĩnh, sau đó cũng tiếp tục luyện Cuồng Thiên Chiến Pháp, nhưng Chiến lão thấy Lý Vọng tu luyện Cuồng Thiên Chiến Pháp càng thêm kịch liệt so với trước đó, đã biết nội tâm của hắn không bình tĩnh.
"Phong cho một phủ chi địa, phạm vi mấy trăm ngàn km vuông! Thần Hoàng hắn điên rồi sao, hay là hắn cảm thấy còn có thể lôi kéo Tần Niết.”
Trong một phòng trang sức xa hoa cách xa hoàng cung trong Ngọc Kinh thành, một trung niên nhân vóc người trung đẳng, gương mặt âm nhu nghe thủ hạ truyền đến tin tức hổn hển kêu to. Một số người biết được tin tức này nhanh chóng đem tin tức truyền ra Ngọc Kinh thành.
"Yến Châu, Yến Dương phủ à. Khí phách thật lớn "
Sắc mặt Tần Lâm Quân bình tĩnh nhìn hướng tây, đó là phương hướng Yến Dương phủ. Rất nhanh, tin tức Tần Vương Lý Chính được ban Yến Dương phủ, một phủ chi địa truyền khắp toàn bộ Đại Hiên hoàng triều. Phía đông, trong trấn quốc phủ, Tĩnh Châu, một vị vóc người khôi ngô, khuôn mặt cương liệt, tư thế hào hùng, khí thế hiên ngang ngồi trên ghế nhìn tin tức truyền đến, sờ sờ cái cằm mặc niệm một câu "Yến Châu!”
Lúc này, trên khắp cửu châu, là thế lực nhỏ hay đại thế lực không hẹn mà cùng mặc niệm hai chữ "Yến Châu!”.
Lữ Bố đang luyện binh nhận được tin tức Trần Cung truyền đến, nhìn về phía một nhóm quân đội có một tia khí thế của quân đoàn, tay khẽ vẫy, quân đội đang huấn luyện lập tức ngừng lại, tập hợp cùng một chỗ. Ban đêm hôm ấy, Lữ Bố gọi hạ chỉ huy quân đội thu dọn đồ đạc, tiến về Yến Dương phủ, Yến Châu.
Ba ngày sau, tin tức truyền khắp toàn bộ Đại Hiên hoàng triều. Mọi người nghị luận ầm ĩ, người không biết chuyện cảm thán vận khí của Tần Vương Lý Chính, được Thần Hoàng sủng ái, không chỉ có thể cưới đệ nhất thiên kiêu Tần Lâm Quân, mà vừa khai phủ đã đạt được đất phong một phủ.
Mà một số thế lực biết nội tình thì từng người cảm thán Thần Hoàng bá lực, cùng bắt đầu không ngừng động tác, trong lúc nhất thời Đại Hiên hoàng triều mười mấy năm qua bình tĩnh bởi vì Tam hoàng tử Lý Chính nhận đất phong theo sau một loạt chuyện mà bắt đầu động đậy.
Các thế lực dã tâm lớn trong Đại Hiên hoàng triều chậm rãi ngẩng đầu lên, bắt đầu lộ ra răng nanh. Lúc này Tần Vương Lý Chính đang ở trong xe ngựa quý phái, mang theo tùy tùng cùng năm trăm thiết kỵ chậm rãi đi ra cổng thành Ngọc Kinh thành, Lý Chính vén lên rèm xe nhìn qua toà đại thành trung tâm quyền lợi của Đại Hiên hoàng triều, trong lúc nhất thời có chút thương cảm, dù sao thì đây là nơi hắn ở lại hai năm khi đến cái thế giới này. Trong ba ngày ngoại trừ chuẩn bị chuyện đi đất phong, cơ hồ mỗi ngày đều đi Vân Phi cung, bồi Vân Phi, dù sao nếu đi đất phong, chí ít trong vòng hai năm sẽ không về được.
Trên cái thế giới này chỉ có Vân Phi một người thật tâm thật ý đối đãi mình. Lần này Vân Phi để Vân gia cũng phái ra mười con cháu tinh anh cùng một vị thiên tài Vân gia, trước đó bảo hộ hắn trong thiên kiêu thú liệp chiến - Vân Lâm đi theo. Lúc này cũng có một chi đội ngũ cũng đang chậm rãi đi tới, chính là đội ngũ của Tần Lâm Quân, một thị nữ tách khỏi đội ngũ đi tới đội ngũ Tần Vương, đi vào trước xe ngựa, khom lưng hành lễ nói:
"Tần Vương điện hạ, ta là thị nữ của tiểu thư tên Nguyệt Ảnh, bởi vì tiểu thư trọng thương chưa lành, không thể xuống xe gặp điện hạ, xin điện hạ thứ tội.”
"Vậy à, xem ra lần trước tiểu thư nhà ngươi thụ thương rất nặng, bây giờ còn không có khỏi hẳn, ta ở đây này có một vài thuốc hay liệu thương, không biết tiểu thư nhà ngươi có cần không?”
Tần Vương Lý Chính trong xe ngựa khách khí trả lời.