Chương 18: Tần Vương được lợi (2)

"Trả về là chắc chắn sẽ không, đời này không có khả năng trả, ta không muốn cướp, đoạt Thiên Linh Quả mệt mỏi như vậy, hơn nữa lại không nhất định đoạt được. Nhưng Thiên Linh Quả tự mình chạy vào trong tay của ta, vậy thì không có biện pháp, chỉ có thể cưỡng ép tiếp nhận!”

Trong lòng Lý Chính suy nghĩ. Mọi người im lặng nhìn Tần Vương Lý Chính, không sai, tất cả mọi người nhận biết Lý Chính. Bởi vì mấy ngày trước tin tức của hắn đã bay đầy trời, người chú ý hắn làm sao có thể không có chân dung của hắn chứ. Nhưng tất cả mọi người không có động thủ nữa, hoặc không dám động thủ với Lý Chính. Một, bởi vì hắn là Tần Vương, hắn là hoàng tử, hai, phi tử hứa gả cho hắn - Tần Lâm Quân ở đây. Ba, người của hoàng thất giống như Thái tử, Vũ Vương cùng thế lực Hoàng tộc cũng đang nhìn hắn. Có thể nói Tần Vương Lý Chính vừa hay là người làm thăng bằng tình thế hiện tại, nếu như Tần Vương Lý Chính không có lấy vào trong tay, mọi người còn có thể cướp đoạt, nhưng bây giờ Thiên Linh Quả đã bị hắn cầm chặt. Ai cũng không dám đến cướp!

Cho nên Lý Chính tươi cười, bảo trì vẻ không sợ hãi thu vào Thiên Linh Quả. "Ai, chúng ta vì Thiên Linh Quả quyết đấu sinh tử, lại làm cho một người không có ý muốn tranh đoạt Thiên Linh Quả dễ như trở bàn tay bắt tới tay, không, tiếp vào tay mới đúng.”

Rất nhiều thiên kiêu khó chịu trong lòng, nếu như Tần Vương Lý Chính tranh đoạt được, cũng không có chuyện gì để nói, đoạt bằng bản sự, nhưng tên này vừa rồi nằm trên cây, một chút dấu vết động thủ cũng không có, mà mình ở nơi này quyết đấu sinh tử, chém giết các loại, ngoài ý muốn các loại. Nhưng sau cùng con hàng này trực tiếp thò tay nhận được Thiên Linh Quả, những thiên kiêu đang trọng thương buồn bực muốn thổ huyết. Ai có thể nghĩ tới kết quả như vậy!

Nhìn thấy Lý Chính thu hồi Thiên Linh Quả, trên mặt mỗi thiên kiêu đều mang theo phức tạp, hít thở sâu, rất nhiều thiên tài liên liên tiếp tiếp rời khỏi, tìm một chỗ dưỡng thương, có thể nói qua lần này thiên kiêu đỉnh phong đều bị thương thật nặng. Tần Lâm Quân bị thương nặng nhìn Lý Chính thật sâu, sau đó chỉ huy thủ hạ xoay người rời khỏi.

Sắc mặt Thái tử bình tĩnh, ánh mắt lộ ra có tia không cam lòng, nhưng vẫn nhìn đến Lý Chính, sau đó nhẹ gật đầu rồi rời khỏi. Vũ Vương thì mặt mỉm cười đi đến trước mặt Lý Chính nói "Chúc mừng tam đệ!

Sau đó cũng rời khỏi. Hứa Thiên Cơ nhìn cũng không nhìn Lý Chính, mà nhìn Lý Vọng, Mộ Tuyết Linh hai người bên cạnh, trong mắt tràn đầy lửa giận. Kém một chút, Thiên Linh Quả đã là của ta.

“Hừ!”

Hứa Thiên Cơ hít thở sâu vài cái, lắng lại cơn giận của mình, sau đó cũng rời đi. Mà Lý Vọng bất đắc dĩ nhìn lấy hoàng huynh của mình, trong lòng có chút cao hứng. Lý Vọng cùng Mộ Tuyết Linh đi đến trước mặt Lý Chính, cười nói với Lý Chính "Chúc mừng hoàng huynh, không ngờ lại bị hoàng huynh dễ như trở bàn tay lấy được Thiên Linh Quả như thế!”

Một mặt hâm mộ nhìn lấy Lý Vọng. Trong lòng Lý Chính cũng mừng thầm nhưng mặt ngoài nói: "Đâu có đâu có, vận khí tốt một chút mà thôi.”

"Gặp qua Tần Vương!”

Mộ Tuyết Linh hướng về Lý Chính chào hỏi,

"Ừm?”

Lý Chính nhẹ gật đầu, nhìn Mộ Tuyết Linh một chút, lại nhìn Lý Vọng một chút, khá lắm, Lý Vọng là Tiên Thiên trung kỳ, mà Mộ Tuyết Linh là thiên kiêu Tiên Thiên hậu kỳ!

"Tê, chẳng lẽ Lý Vọng thật là nhân vật chính, bây giờ tu vi tăng nhanh như vậy, một trận thiên kiêu thú liệp chiến không chỉ tăng lên tu vi, còn thu hoạch mỹ nữ, mà còn là nữ thiên kiêu thực lực cường đại.”

Nếu như Lý Chính còn biết nội dung cốt truyện cẩu huyết như là Lý Vọng anh hùng cứu mỹ, còn đậu đen rau muống một hai thì không biết sẽ có cảm tưởng gì.

"Ba ngày thời gian thú liệp chiến nhanh sẽ kết thúc, còn có một một hai canh giờ, không biết các ngươi còn muốn đi đâu săn hay không?”

Lý Chính hỏi hai người trước mắt.

Lý Vọng cùng Mộ Tuyết Linh liếc nhau, cười khổ nói: "Chúng ta trở về đi, vừa rồi đại chiến, cũng không có hứng thú lại đi săn, hiện tại có thể nói lần này thú liệp hội, mỗi thiên kiêu đều tổn thất nặng nề.”

Lập tức, ba người đồng hành đi ra bãi săn, quả nhiên đông đảo thiên kiêu, các thiên tài cũng đều đi ra ngoài!

Sau đó bởi vì rất nhiều người đều bị trọng thương không cách nào tham gia đấu đối kháng, đành rời khỏi hoàng cung thú liệp trường, về nhà liệu thương. Mà Lý Chính cũng về tới hoàng cung, chuẩn bị hấp thu Thiên Linh Quả. Ba ngày sau, Lý Chính cũng thành công đột phá Tông Sư!

Mà thiên kiêu thú liệp chiến kết thúc, lần này thiên kiêu đấu đối kháng có thể nói là một lần yếu nhất, bởi vì lần này tranh đoạt Thiên Linh Quả để gần như tất cả thiên kiêu đỉnh cấp đều không thể tham chiến, cần an tâm dưỡng thương. Còn lại đám thiên tài mạnh nhất tu vi cũng chỉ là Tiên Thiên hậu kỳ mà thôi, không quá nổi bật.

Đáng nhắc tới chính là Bát hoàng tử Lý Vọng bởi vì trong ba ngày đi săn đột phá Tiên Thiên trung kỳ, và Ngũ hoàng tử Lý Tuân tu vi Tiên Thiên hậu kỳ không có tham gia Thiên Linh Quả tranh đoạt chiến, tranh đoạt đệ nhất. Bởi vì trận chiến đầu, Lý Tuân đối kháng Mộ Tuyết Linh, Mộ Tuyết Linh vốn là một trong tam kiệt Ngọc Kinh thành thực lực cường đại bởi vì Lý Vọng, lại dưới tình huống biết rõ đánh không lại, toàn lực đối kháng siêu cấp thiên tài hoàng tử Lý Tuân, để Lý Tuân chịu không ít thương tổn.