Chương 32: Tính kế 2

Năm đó nàng cùng Ngô Trương thị cũng từng tiếp xúc qua, Hứa lão thái thái làm sao không biết tâm tư của Ngô Trương thị, chỉ là muốn dùng một ít phương thức tương đối dơ bẩn để cô nương huyện lệnh gia kia trở thành con dâu của nàng mà thôi, nghĩ cũng thực kỳ lạ!

Ngô Nguyệt Bình sợ Hứa lão thái thái, thân thể không tự chủ được run rẩy, lẩm bẩm: " Mẹ, người xem mặt mũi của Vĩnh Bình và Vĩnh Xương mà tha cho con một lần đi ! ”

"Phi! Vĩnh Xương cùng Vĩnh Bình có người mẹ như cô mới cảm thấy sỉ nhục, cho nên cút về nhà mẹ đẻ đi!" Hứa lão thái thái lạnh lùng nói, nếu luận quyết đoán, Hứa lão thái thái so với Hứa Mạnh thị càng quyết đoán hơn rất nhiều.

Kỳ thật Ngô Trương thị lúc bắt đầu cuộc nói chuyện đã tới nhưng nàng không có tiến vào, hiện tại nhìn ý tứ của Hứa gia thế mà thật sự lại muốn bỏ con gái của mình mới không bình tĩnh được mà đi tới.

Ngô Trương thị nói thật cũng là một người đặc biệt có tâm kế, đến bây giờ nói chuyện vẫn mang theo ý tứ khiêu khích: " Cô cô suy nghĩ kỹ đi, Nguyệt Bình đương nhiên có chỗ làm sai, nhưng cũng là bởi vì lo lắng khi cô nương phủ huyện lệnh kia gả tới thì nàng sẽ không còn địa vị gì, từ điểm này cũng coi như có thể hiểu được, hơn nữa, dù sao cũng không thể vì một cô nương phủ huyện lệnh mà không cần mẹ mấy đứa nhỏ nha! Cô cô, không bằng tha cho Nguyệt Bình lần này đi, về sau Nguyệt Bình nhất định sẽ không hồ đồ như vậy nữa! ”

Hứa lão thái thái hừ lạnh: " Đến bây giờ cô còn cùng tôi chơi tâm nhãn sao! Vĩnh Xương cùng Vĩnh Bình không có mẹ cũng không phải do cô nương nhà người ta tạo thành, là cô và con gái của cô làm ra đấy! ”

Sắc mặt Ngô Trương thị cứng đờ, Hứa Mạnh thị nói: " Cô nương nhà người ta có lẽ còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra! " Ngụ ý là, người ta còn chưa biết chuyện nên đừng có mà đem sự tình đổ tội lên đầu người ta.

Hứa Diễn vẫn không nói gì lúc này khẽ cười: " Chỉ sợ đã biết rồi, Ngô Văn Lương không phải đã qua nói sao? ”

Lời nói của Hứa Diễn khiến mọi người nhà họ Hứa thay đổi sắc mặt, Hứa lão thái thái dù khôn khéo đến đâu cũng chỉ là một nông phụ, về mặt kiến thức vẫn thiếu một chút, cho nên lúc này có chút kinh hoảng.

Nếu như huyện lệnh phủ kia sau khi biết chuyện, không hài lòng thì làm sao bây giờ!

Ngô Trương Thị càng thêm kinh ngạc, nàng thật không ngờ Hứa Diễn ngay cả những thứ này cũng biết, nhưng nàng cũng nghĩ đơn giản, huyện lệnh phủ kia nếu đã biết chuyện Hứa Diễn không biết kiềm chế thì sẽ không lựa chọn Hứa Diễn nữa, con trai mình ưu tú như vậy, nhất định có cơ hội.

Lúc này Ngô Trương Thị vẫn cười nói: " Đứa nhỏ này, đang nói bậy bạ gì đó! ”

Hứa Mạnh thị vội vàng hoảng hốt lôi kéo Hứa Diễn: " Chuyện này không được, chúng ta mau đi giải thích cho người ta một chút mới đúng! ”

Hứa Diễn cảm thấy trò hề này một chút ý tứ cũng không có, năm đó, những người hắn gặp phải khi làm quan mới gọi là âm mưu quỷ kế, còn chuyện này, hắn từ đầu đến cuối thật sự chỉ là xem kịch mà thôi, một chút khó khăn cũng không có.

Tuy vậy, cũng nên chỉnh đốn một chút, nhất là Ngô gia không an phận kia, còn có đại tẩu của mình.

Hứa Diễn nói: "Nếu huyện lệnh phủ muốn kết thân thì đương nhiên sẽ đem một ít sự tình điều tra rõ ràng, sao có thể tùy tiện nghe mấy câu liền tin tưởng được? Cho nên cứ coi là đã nghe qua thì nhất định sẽ điều tra một phen xem tình huống rốt cuộc là như thế nào. Bây giờ chỉ cần chúng ta xử lý tốt thì sẽ không có gì đáng ngại. ”

Hứa Diễn nói chuyện có lý lẽ, Ngô Trương thị khẩn trương lên, người nhà họ Hứa ngoại trừ Ngô Nguyệt Bình đều lộ ra thần sắc thả lỏng.

Trong mắt Hứa lão thái thái mang theo một mảnh kiên định: " Ngô Nguyệt Bình, vừa đúng lúc mẹ cô tới, cô cũng thu thập đồ đạc trở về nhà mẹ đẻ đi, hưu thư ngày mai sẽ đưa qua cho cô sau. ”

Ngô Trương thị lúc này làm gì thèm để ý đến con gái, nàng chỉ nghĩ đến con trai của mình, nếu huyện lệnh phủ mà thật sự điều tra ra thì con trai của mình chắc chắn sẽ đắc tội với huyện lệnh phủ, đây không phải là chuyện tốt lành gì!

Nàng suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng, ở nông thôn bọn họ khi thành thân cũng sẽ đi xem thử đối phương là người như thế nào, cô nương huyện lệnh phủ đương nhiên càng phải chú ý.

Ngô Trương thị hiện tại cảm thấy vô cùng hối hận, lúc ấy không nên nghe danh cô nương huyện lệnh phủ liền choáng váng đầu óc mà không nghĩ sâu xa hơn!

Không có Ngô Trương thị hỗ trợ, Ngô Nguyệt Bình chỉ có thể khóc lóc thu thập đồ đạc, theo Ngô Trương thị trở về.

Về đến Ngô gia, Ngô Trương thị cũng không chút lưu tình cho Ngô Nguyệt Bình một cái tát: " Đều là tại cô, chính cô là người làm chậm trễ tiền đồ của em trai cô mà! ”