Chương 27: Tâm tư 2

Trong phòng liền truyền ra thanh âm: " Nguyệt Bình đã trở lại, mau vào đi. ”

Ngô Nguyệt Bình nhìn thoáng qua đại tẩu của mình, cười lạnh một tiếng mới đi vào, đem điểm tâm cho Ngô Trương thị: " Mẫu thân, điểm tâm này là cho người ăn. ”

Nhấn mạnh một chút, Ngô đại tẩu ở một bên bĩu môi, nghĩ về sau cùng lắm thì để cho nhi tử của mình tới thêm vài lần, điểm tâm vẫn là vào bụng con trai nàng.

Ngô Trương thị hỏi con gái: " Sao lại đến đây? ”

Ngô Nguyệt Bình trên mặt lập tức mang theo một chút sốt ruột: " Nương, nhà chúng ta chuẩn bị làm mai cho tiểu thúc, cư nhiên là cô nương huyện lệnh gia. Ngươi nói xem, nếu để cho chị em dâu như vậy vào cửa, ta còn không phải là không có địa vị gì. Không được, nên nghĩ biện pháp không để cho cửa hôn sự này thành công mới đúng! ”

Vừa nghe được là cô nương huyện lệnh gia, ánh mắt Ngô đại tẩu thẳng tắp: " Đây, nhà các ngươi đây là muốn phát đạt a! ”

Ngô Nguyệt Bình không để bụng: " Hiện tại người còn chưa gả tới đây, cha mẹ chồng ta cũng đã xem là bảo bối rồi, nếu gả tới nơi nào còn có vị trí của ta? Nương, người mau giúp con nghĩ biện pháp! ”

Trong mắt Ngô Trương thị lóe lên tinh quang: " Con muốn làm như thế nào? ”

Ngô Nguyệt Bình liền nói: " Đương nhiên để cho tiểu thúc tử của ta cưới không được cô nương huyện lệnh gia. Ta nhớ rõ đường muội nhà thím hình như đối với tiểu thúc tử ta có chút ý tứ đi! ”

Ngô đại tẩu trong lòng cười nhạo, Ngô Nguyệt Như kia đích xác đối với Hứa Diễn có ý tứ, nhưng bộ dáng gầy gò, khô khốc của Ngô nguyệt như, người có tiền đồ như Hứa Diễn làm sao có thể để ý đây?

Cô em chồng này chính là thiển cận, Hứa gia cưới nữ nhi huyện lệnh gia, tự nhiên có chỗ tốt nói không hết, Ngô Nguyệt Bình tự nhiên cũng có thể thơm lây, Ngô Nguyệt Bình mà đem một môn hôn sự này phá hư, kế tiếp chờ đợi Ngô Nguyệt Bình cũng không phải là kết cục gì tốt!

Ngô Trương thị trong lòng có tính toán của mình, cô nương huyện lệnh gia, đến Hứa gia tự nhiên cũng không có chỗ tốt đến chỗ bọn họ, mà Ngô gia bọn họ cũng có người đọc sách!

Cho nên Ngô Trương thị nhìn thoáng qua con dâu bảo nàng đi ra ngoài, sau đó nhỏ giọng nói với nữ nhi biết nên làm như thế nào.

Hai mẹ con cũng không biết rốt cuộc nói cái gì, dù sao lúc trở về Ngô Nguyệt Bình đã mặt mày hớn hở, Ngô đại tẩu nhìn lắc đầu, mẹ chồng mình cho tới bây giờ cũng không an phận, cũng không biết lúc này chuẩn bị làm ra chuyện gì, nếu làm không tốt, chỗ Hứa gia cũng sẽ tức giận.

Ngô đại tẩu trong lòng không yên tâm, vội vàng ra ngoài tìm trượng phu của mình, chuẩn bị đem chuyện này cùng hắn nói một tiếng.

---------

Sáng sớm Thanh Chỉ thức dậy thỉnh an trở về bắt đầu thêu thùa, không thể không thừa nhận một điểm chính là mặc dù cuộc hôn nhân với Hứa Diễn cũng không hoàn mỹ như trong tưởng tượng, nhưng bởi vì hôn sự đã định ra, nàng thật sự cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, cũng có nhiều tinh toán về sau.

Thanh Chỉ vừa thêu thùa vừa nghĩ đến Hứa Diễn hiện tại vẫn đang học ở Bạch Hạc thư viện trên trấn. Bạch Hạc thư viện tuy rằng ở trấn Thanh Sơn, nhưng tuyệt đối là thư viện tốt nhất huyện Tùng Dương, cho nên yêu cầu đối với học sinh rất cao, học sinh trong huyện Tùng Dương đều lấy Bạch Hạc thư viện làm vinh.

Mà nếu nàng thành thân với Hứa Diễn đương nhiên cũng phải ở lại trấn Thanh Sơn theo Hứa Diễn. Hiện tại Hứa Diễn đang ở ký túc xá thư viện, nhưng sau khi thành thân quả thật không thể như vậy, cho nên mua một căn nhà ở trấn Thanh Sơn là rất cần thiết.

Chỉ là cũng không biết nơi đó giá cả như thế nào. Thanh Chỉ gọi hoàn nhi tới.

Hoàn nhi cười hì hì: " Tiểu thư? ”

Thanh Chỉ lấy ra hai khối đường cho hoàn nhi, sau đó nói: " Ngươi bảo Tần Đại Lực đi hỏi thăm giá cả nhà ở Thanh Sơn trấn như thế nào, tốt nhất là ở phụ cận Bạch Hạc thư viện. ”

Hoàn nhi trước sau như một là vô tâm vô phế, nghe xong lời này cầm đường lập tức đi làm, Hương Nguyệt lại nghe ra một chút hương vị: " Tiểu thư? " Trong thanh âm mang theo chút thấp thỏm.

Hương Nguyệt là nha hoàn bên người của nàng, hơn nữa người cũng không tồi, mấy ngày nay ở chung Thanh Chỉ vẫn rất tán thành, cho nên có một số lời có thể nói với Hương Nguyệt: " Hôn sự của ta nếu không có ngoài ý muốn thì phải định ra, là một thư sinh của Bạch Hạc thư viện, nhưng gia đình cũng không tốt lắm, trong nhà đều là nông thôn. Hương Nguyệt, ngươi nghĩ sao? ”

Trong lòng Hương Nguyệt run lên, đây chính là để cho nàng tỏ thái độ, Hương Nguyệt biết nếu đi theo Thanh Chỉ, cuộc sống của nàng nhất định sẽ không thanh nhàn như ở huyện lệnh phủ, bất quá, tâm lại càng thêm an bình.

Nàng không phải là người có tham vọng lớn, cho nên mới cảm thấy hầu hạ tứ tiểu thư là một chuyện không tồi, không có phân tranh gì, Thanh Chỉ cũng không phải là một chủ tử bất cận nhân tình.

Mà cửa hôn sự này của Thanh Chỉ vừa nhìn đã thấy khác biệt một trời một vực với Diệp Thanh Vinh, nhưng chính sự khác biệt này càng khiến Hương Nguyệt cảm thấy an tâm.