Làm sao có thể không có ảnh hưởng ? Diệp Thanh Vinh hiện tại quan tâm nhất đến hôn sự của mình, nàng biết nếu thật sự truyền ra loại lời đồn này, hôn sự của mình nhất định sẽ bị ảnh hưởng. Nói thật, gả đến Anh Bác hầu phủ, nàng thật sự không đủ tự tin.
Cho nên hiện tại, lời nói của Thanh Chỉ thật sự bắt được thất thốn của Diệp Thanh Vinh.
( * Thất thốn: bảy tất. Giống như câu " đánh rắn thì phải đánh bảy tất" zậy á. Nhưng "bảy tất" để vào câu thấy không được hay lắm nên mình giữ nguyên )
Diệp Thanh Vinh thậm chí là muốn xù lông, bất quá rốt cuộc cũng nhịn xuống, nói: " Nói trắng ra chính là tứ muội muội không tin ta chứ gì! ”
Thanh Chỉ liền cười nói: " Tam tỷ tỷ kia cũng không có lý do để cho ta tin tưởng a ! Dù sao lúc trước rơi xuống nước, tam tỷ tỷ nói không phải ngươi làm, nhưng lúc ấy tam tỷ tỷ lại có mặt ở đấy, sau đó cũng không giải quyết được việc gì. Hôm nay tam tỷ tỷ lại cầm thiêu đao tửu này đến, nhìn như muốn tìm phiền toái cho ai đó. Tam tỷ tỷ, tỷ nói xem, ta có thể tin tưởng ngươi sao? ”
Chuyện lúc trước rơi xuống nước Diệp Thanh Vinh thật sự làm không cao minh lắm, trực tiếp đẩy Thanh Chỉ từ phía sau xuống. Nếu không phải bởi vì một mối hôn sự tốt kia, Diệp Thanh Vinh hiện tại sẽ không dễ dàng như vậy.
Chuyện Thanh Chỉ hiện tại nói ra kỳ thật không chỉ cảnh cáo mình Diệp Thanh Vinh, còn có Vương thị cũng theo đó mà nhắc tới. Chuyện này bọn họ đều ném chuột sợ vỡ bình, dù sao cũng không vinh quang. Thật vất vả cùng Anh Bác hầu phủ kết thân, nếu như thất bại lại càng ảo não sao ?
Cho nên Vương thị liền khiển trách Diệp Thanh Vinh: " Đều là nữ hài tử, không có đạo lý uống thiêu đao tửu. Tam nha đầu, chuyện này cũng không phải tùy tùy tiện tiện tiện là có thể nói giỡn. Lỡ bị cô nương bên ngoài đi tiệc nhà chúng ta nói thành bộ dáng gì? ”
Rốt cuộc có thứ để ý, cho nên dù trong lòng cực kỳ không phục Diệp Thanh Vinh cũng không thể không nhượng bộ. Nàng thật sự lo lắng chuyện này sẽ bị Anh Bác hầu phủ biết được.
Vốn định mượn chuyện uống rượu lần này để hủy hoại hoàn toàn thân thể Diệp Thanh Chỉ. Chuyện hôn nhân này rốt cuộc là làm sao tới tay Diệp Thanh Vinh biết rõ ràng, nói trắng ra là nghĩ biện pháp hủy hoại Diệp Thanh Chỉ. Nhưng mắt thấy thân thể Diệp Thanh Chỉ tốt hơn, Diệp Thanh Vinh cũng thật sự sợ hãi. Nếu bởi vì thân thể Diệp Thanh Chỉ tốt lên rồi mà hôn sự lại một lần nữa rơi vào trên người nàng ta thì phải làm sao bây giờ?
Diệp Thanh Vinh đã nếm qua chỗ tốt đương nhiên là không muốn, vì thế bị khủng hoảng.
Nàng cùng di nương của mình nghĩ tới nghĩ lui quyết định tối nay đem Diệp Thanh Chỉ triệt để phế đi. Nhưng mà, nàng thế nào cũng không nghĩ tới Diệp Thanh Chỉ lại nhe ranh vuốt sắc bén của mình ra làm cho nàng thất bại!
Thanh Chỉ mãi cho đến khi trở lại sân mình vẫn tức giận, Diệp Thanh Vinh thật sự quá đáng !
Mà so với tức giận, càng nhiều hơn là lo lắng. Hôm nay Diệp Thanh Vinh rõ ràng là muốn hủy hoại nàng, tối nay nàng khéo léo mượn một ít thế để ngăn chặn Diệp Thanh Vinh. Nhưng điều này tuyệt đối không thể tiếp tục thành công, chỉ cần Diệp Thanh Vinh có có một cửa hôn sự kia, nàng thế nào cũng không an toàn.
Thanh Chỉ nghĩ, dù sao cũng phải để chuyện hôn sự của nàng được định ra, bằng không thực sự không thể an bình.
Đêm đã khuya, Thanh Chỉ lại phát hiện mình một chút cũng không ngủ được, có một số việc luôn trong lòng chính là tâm sự lớn. Diệp Thanh Vinh không chịu buông tha, làm cho nàng tức giận đồng thời cũng không có biện pháp giải quyết.
Mãi cho đến cuối cùng, Thanh Chỉ cũng không biết rốt cuộc mình đã ngủ thiếp đi như thế nào, nhưng sáng hôm sau có một chút động tĩnh thôi cũng liền tỉnh lại.
Nhìn bên ngoài, hình như trời vẫn còn chưa sáng,Thanh Chỉ cho Hương Nguyệt tiến vào, nói: " Chuẩn bị đi! ”
Sau khi Hương Nguyệt tới đây, đại khái là bởi vì đã ở bên cạnh Lâm thị, cho nên quan hệ với một ít quản sự trong phòng bếp đều xem như không tệ, vì thế cũng nhận được không ít tiện lợi. Ví dụ như đồ ăn mỗi ngày đều có hơi nóng, than đá cũng không có bị cắt xén quá nhiều. Cho nên hiện tại, buổi sáng thức dậy trong phòng vẫn rất ấm áp. Không thể không nói, Lâm thị nếu thật sự muốn đối tốt với một người thì có thể nghĩ rất chu toàn. Thanh Chỉ trong lòng thật sự cảm kích Lâm thị.