" Gặp được mày ở đây thật đúng là duyên phận"
Kiệt đang trong hình dạng Lâm Chung tung tăng chạy đến khu vực truyền tống tìm tim Lang Vương thì bị chặn đường lại bởi một đám mặc đồ đen
" Chấm hỏi ", Kiệt mặc kệ toan phi hành qua
" Hỏi bà mẹ mày, anh em đập nó ra bã, chắc chắn nó liên qua đến vụ của anh Vũ", thằng đầu trọc đứng đầu phất tay nói
" Ra là đàn em của thằng oắt kia sao, tao chạy là được chứ gì", Kiệt cay cú lắm nhưng đang trong dạng Lâm Chung nên đành ngậm đắng nuốt cay quay lưng định bỏ chạy
Bỗng từ phía sau Lê Anh Hoàng và Lê Anh Hoàng Vũ dẫn theo cả tập đoàn người đến, đám này đều là đàn em của hắn bị đuổi học sau khi bị Phương Hồng đưa lên trên đoạn Lưu Ảnh Ngọc
Thêm nữa chính là đám thuộc hạ gia tộc nhà bọn chúng Trung Gia Tộc Lê Anh. Kiệt quả quyết lấy ra một tấm na phù bóp nát, liếc mắt phía Vũ cười khinh bỉ
" Bai bai mấy con chó con, biết bố đi nên đến quẫy đuôi hả..."
Kiệt thầm chửi khinh, bình thường ở học viện chúng nó không dám vào ,ra đường lại chặn đánh thế vậy thì đúng là bọn hèn
" Sủa tiếp đi chứ..." Vũ nhìn Kiệt khiêu khích
Hahahaha
Tiếng cười giòn giã từ tứ phía cất lên, Kiệt hiển nhiên trở thành một tên hề sắp bị bọn chúng ăn thịt
" Đm..." Kiệt chửi thề, phù chú của hắn tuy đã bị bóp nát nhưng hắn vốn không được dịch chuyển. " Là phù phong tỏa sao, bọn bay cũng chơi trội phết" , Kiệt hiểu ra hạ xuống mặt đất gằm mặt
" Để giết mày thì tốn bao nhiêu không quan trọng " Vũ cười tà ác, mặt hắn đanh lại như quỷ. " Giết.... Nhưng chừa lại 1 hơi thở, ta muốn hắn sống không bằng chết "
Kakaka
Hoàng cười khoái trá khâm phục anh trai mình vô cùng
Yayayayay
Tiếng hô hào của đám lưu manh và đệ của Vũ lao đến. Kiệt lúc này mặt vô cùng tức giận, hiển nhiên khi biết bọn này bất chấp thủ đoạn chỉ để giết mình thì hắn thực sự tức giận
Mặc kệ nhiệm vụ thất bại, hắn bộc lộ thân phận thật
Hồn khí_ sự dung hợp của hồn lực và Siêu xayda biến kết hợp với nhau.... Triển
Kiệt như hóa thành bậc đế vương, tóc hắn xõa dài xuống vô cùng ngầu. Xung quanh lại có những tầng tầng lớp lớp hồn khí lực tỏa ra khiến ý chí, linh hồn, võ lực và linh lực của đám lưu manh suy yếu
Không chỉ có vậy từ sau lưng Kiệt là 8 cánh tay được kết chặt từ dị mộc Kết dính, mỗi cánh tay phủ hỏa diễm và kim cang vô cùng bất phàm. Hai tay hắn lại không hề rảnh, một cầm súng dao, tay còn lại cầm Kích kim vương cực uy thế. Linh Tu bộc phát thành Linh Hoàng cấp 7, Võ Hoàng cấp 1
Kiệt lúc này trông không khác một kẻ hủy diệt
" Người là ai... Lâm Chung đâu", Vũ run rẩy lùi lại phía sau, đám người kia cũng không còn hừng hực khí thế như ban đầu tròng mắt co rụt khó tin
Kiệt đảo mắt hiểu ra rằng nhiệm vụ này còn chưa hẳn sẽ thất bại , hắn gằn giọng
" Ta là anh trai Lâm Chung, hắn biết bay sẽ úp đánh nó nên nhờ ta giả dạng"
Kiệt nói xong nhìn qua thấy bọn kia có vẻ tin thật, nhất là Vũ hắn không nghĩ Lâm Chung có sức mạnh này mà không làm thịt hắn từ đầu
" Chúng tao chỉ muốn Lâm Chung, mày có thể đi" Vũ không muốn va chạm với 1 quái vật như vầy liền phất tay
Kiệt lúc này đương nhiên chưa nguôi giận lại muốn nhân cơ hội thử sức mạnh mới nên không có ý buông tha. Bọn kia toan giải tán quay đầu đi thì bị 8 cánh tay tỏa ra tám hướng đấm lén
Bốp.... Bốp..... Bốp....
Bịch
8 đứa ăn đấm đều bất tỉnh, mồm chúng dường như biến dạng. Vũ tức giận quay lại hét " Mày dám chơi lén.... Đừng tưởng trúng tao sợ mày. Giết nó"
Vũ tự tin có thể hạ Kiệt nhưng hắn biết khó tránh khỏi mất đi 1 nửa số đệ nên mới nhượng bộ ai ngờ Kiệt lại bỉ ổi như vầy
" Haha, lên hết cho ta", Kiệt cười ranh mãnh, hắn cần dụ bọn này đánh thật nhanh trận bởi siêu xayda của hắn là có hạn, vẫn chưa thể dùng lâu
Bọn kia bộc lộ sức mạnh Linh Hoàng lao đến, bọn Linh Sĩ chỉ yểm trợ
Nhưng vừa đến gần chúng nó càng thêm chịu ảnh hưởng của Hồn Khí khiến chiến lực suy giảm, đầu óc đau như kim châm
Bốp... Bốp
Kiệt vẫn đứng ở trung tâm, 8 cánh tay bằng cây cứ huơ qua huơ lại đấm văng ra từng tên một
Tay cầm súng dao thì chĩa hướng bọn Linh Sĩ từ xa nhả đạn, thường thì 1 viên 1 tên
Vũ từ xa thấy cảnh này liền có cảm giác bất an, nhất là cái vũ khí quái dị mà Kiệt đang cầm, bởi nó có thể tấn công xa và nhanh
Nhưng chiếm thế thượng phong chưa được bao lâu thì đã có cánh tay cây của Kiệt bị chấn gãy
Rồi 2 cánh tay, 3 cánh tay cây...
Đám bị đấm văng ra cũng đứng dậy lao vào tham chiến
Kiệt bắt đầu bị đấm
Một đấm rồi hai đấm rồi cả đống đấm....
Hắn phun máu lùi lại rồi bị đám kia dập vào tường. Vũ và Hoàng chỉ đứng nhìn từ xa cười khoái trá " Hahah yếu vậy làm tao lo xa, mày chỉ xử hết được đám linh Sĩ thôi sao"
Bỗng một tiếng nổ vang trời....
Ầm....
Đám thuộc hạ của Vũ bật ra xa, nhiều đứa bị nổ thành từng mảnh, đám còn lại bất tỉnh nhân sự
Kiệt cười cười đứng dậy, tắt hẳn trạng thái hồn khí, thân thể tàn tạ, quần áo rách nát nhưng hắn vẫn có thể đứng vững
" Thật không ngờ nó lại khó điều khiển như vậy"
Kiệt đánh giá vũ kỹ mình vừa dùng chép miệng
" Quái vật.... Ngươi ngươi sao có thể 1 đòn hạ từng này người, sức công phá này ngang với linh Vương ", Vũ nhận định trong sợ hãi. Phải biết trong đám kia cũng có vài đứa là Linh Hoàng cấp 6
" Haha, ta giả vờ ăn đòn mới dụ được trúng tập hợp mà cũng đâu phải mạnh như mày nghĩ" Kiệt cười cười trêu tức Vũ
Vừa rồi hắn làm vậy là muốn thử sát chiêu của mình.... Tam Hợp Chưởng
Khác với những lần khác, Tam Hợp Chưởng này có sự kết hợp của 3 dị thuộc tính
Vũ gằm mặt tức giận hét lớn " Kệ mẹ mày, dù mày có làm cái đ gì cũng không quan trọng nữa bởi vì giờ đây bố mày sẽ kết liễu mày...."
Hắn rút từ trong nhẫn trữ vật một cây phong đao_ Hoàng cấp Phong Lựu Đao. "Chết" Vũ gầm lên lao đến chém thẳng phía Kiệt
Kiệt lùi lại chắp hai tay kẹp lấy phong đao, Vũ cười gằn " Ngu ngốc". Vừa xong lời cơn cuồng phong từ cây đao phóng ra xoáy mạnh vào tay Kiệt khiến hắn đau đớn lùi lại
" Haha, xem ra mày cũng không còn nhiều sức sau cú chưởng kia" , Vũ cười lớn
" Cố lên anh hai. Cho thằng chó này chết đi, xong đến thằng Lâm Chung " Hoàng cổ vũ từ phía sau
Kiệt mặc kệ đôi anh em này, hắn quả thật như Vũ nói, hiện tại linh lực của hắn dường như cạn mà Ki kiếm lại không mang theo. Mà thật sự thì hắn cũng không cần thiết phải dùng đến nó.
" Đấm nghiêm túc", Võ kỹ vận trên tay, chân Kiệt đạp mạnh vào đất bay đến cực nhanh phía Vũ
" Nực cười, Phong Chảm " Vũ vận 1 hoàng kỹ trên thanh đao của mình chảm đến. Vũ quả cũng là 1 thiên tài, chiêu thức của hắn mạnh mẽ hơn 1 Linh Hoàng bình thường đánh ra. Hoàng cấp vũ kỹ vốn mạnh hơn võ kỹ bởi nó được kết cấu từ linh lực, lại được gia trì thêm phong thuộc tính và sát thương từ vũ khí khiến chiêu thức của hắn vượt trội hơn Kiệt nhiều.
Hắn vênh váo vì sắp chẻ Kiệt làm đôi thì Kiệt bỗng thay đổi động tác
Chỉ thấy tay vận đấm nghiêm túc của Kiệt thu lại mà tay còn lại nâng lên cây súng dao đỡ lấy đòn chém.
Oành .....
Va chạm cực mạnh khiến Tay Kiệt bị chấn run đến gẫy, phản phệ lùi lại 2 bước.
" Quái pháp bảo, ma pháp bảo" Vũ run sợ trước vũ khí của Kiệt, một chiêu thức mạnh nhất của hắn vậy mà không tạo nổi lên Cây súng dao dù chỉ 1 vết xước. Hơn nữa nó còn không tỏ ra khí thế của một Thần Cấp bởi rõ là Vương Cấp pháp bảo hệ tấn công tầm xa cũng phải sứt mẻ trước cú va chạm
" Haha, là thần thánh pháp bảo đi", Kiệt cười lớn tức giận nén vào cú đấm phía dưới, chút linh lực còn lại tụ nơi cánh tay
"Đấm nghiêm túc ..kim hỏa mộc.. Cuồng"
Kiệt hét lên tên chiêu thức mới đấm thẳng vào mặt Vũ
Bốp
Vũ bay ra 10m, tay không còn lực tự buông ra thanh đao. Hoàng sợ chảy cả nước đái, quay đầu bỏ chạy
" Hừ...chậm trễ thời gian của ta", Kiệt run rẩy ôm lấy đôi tay thu toàn bộ nhẫn trữ vật của đám lưu manh
...
" Ui da... Nhẹ thôi cô"
Kiệt được mỹ nhân bên cạnh là Phương Hồng băng bó lòng sướng rơn
" Em đó, gây chuyện cũng thật giỏi. Bị nặng thế này nên đi đến WHO( bệnh viện tại Giới Tinh) chữa thì hơn", Phương Hồng trách móc hắn
" Hê hê, đâu cô. Em không muốn đến đó là bởi vì nó không cho xuất viện sớm chứ bộ", Kiệt liếc liếc về phía cặp bông đào của Hồng phê pha giải trình. Hắn vốn định về nhà Lập Hạ nhờ nàng nhưng cần đến thu hồi bức thư gửi Phương Hồng nên bị nàng đè ra bó bột....
Thư thì đương nhiên là thư nhờ Phương Hồng báo hiệu trưởng là hắn đi Sơn Mạch Hủy diệt... Nhưng mà lại bị hoãn mất tiêu
" Được rồi em cảm ơn cô nhiều lắm..." Kiệt chân thành nắm lấy tay Phương Hồng nói.
Phương Hồng có chút đỏ mặt cười" Không... Không có chi"
Kiệt bị gương mặt hoàn mỹ ấy làm động tâm, tiểu huynh đệ như nghĩ lại chuyện trước mà ngẩng đầu. Nhưng rồi hắn nuốt nước miếng nhanh chóng bình ổn cảm xúc đứng dậy
" Chào cô, mai em đi rồi"
" Gấp như vậy, tay em còn chưa khỏi" Phương Hồng lo lắng
" Không sao ạ, nhờ cô báo lại" Kiệt lúc này vậy mà không để ý giai nhân bên cạnh đang có chút buồn, hắn có lẽ chưa từng nghĩ nàng đã động lòng với hắn
...
Sơn mạch hủy diệt _ một vùng sườn núi tuyết tại Nhật Bản. Nhật Bản lại chính là một trong các cường quốc hàng đầu á Đại Lục. Đây là nơi tập hợp của những loài yêu thú hoang dã và có lông dày chịu lạnh tốt bởi nơi đây quanh năm chỉ có tuyết
" Lên cấp nào"
Kiệt trong trạng thái 1 tay băng bó, tay còn lại cầm Kích Kim Vương đang hủy diệt đám yêu thú cấp thấp. Một phần là vì hắn muốn gây sự chú ý đến Lang Vương, phần còn lại đương nhiên hắn muốn nâng cấp cây Kích của mình.
Kiệt như một chiến thần, trên người tỏa kim cang, kích bọc hỏa diễm càn lướt khu rừng
Rốt cuộc có con thú không nhịn được trước cảnh này, nó là một con gấu chó cực lớn. Con gấu ánh mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm lấy Kiệt
" Nhân loại ngươi làm càn đủ rồi"
Gấu chó giơ lên cái tay to như cột đình của nó vả xuống
Kiệt cười khẩy nhảy lên nhanh chóng bồi cho nó một kích vào đầu. Tuy nhiên đầu con gấu như làm bằng sắt, không 1 chút hê hấn, nó gầm lên ngoạm lấy Kích Kin Vương, tay kia tụ thổ lực đấm thẳng vào người Kiệt. Quả nhiên gấu chó đã đạt Linh Hoàng nên chiến đấu thông minh vô cùng
Kiệt không muốn phí sức, từ trong túi lôi ra 1 quả bom khói ném vào miệng nó
Ầm
Con gấu cay cú ho sặc sụa gầm to tức giận nhưng Kiệt đã chạy mất dạng từ lâu.