Chương 7: Mỳ tôm vs tiêu ngàn năm ?!

- Ai dô, chư vị gần xa ơi !!chúng ta tại sao không bỏ chút thời gian quý báu mà lại xem cuộc tranh tài nấu ăn đỉnh cao có 1 không 2 tại góc giả kim thành chứ

- Giả Trân vua bếp sẽ có 1 cuộc so tài với 1 thằng đầu bếp trẻ tuổi có thể chế ra món ăn mà người đói thấy ngon .... hấp dẫn chưa!

Hahahaha

Tiếng cười vang lên khắp mọi nơi tại góc thành, 2 tên mc này không biết ở đâu ra mà vác theo 2 cái bảo vật bạc cấp loa thùng ngồi giữa trời nắng mà bình luận

Rõ ràng là người của tên Trân áo hồng kia mà, mục đích rất rõ ràng là hạ thấp Kiệt

Phi Huyên theo hắn lựa lương thực thấy hắn vẻ không vui vội nắm tay hắn mỉm cười an ủi

Gương mặt tuyệt mỹ ấy cười lên , tuy bị lớp khăn mỏng che đi nhưng Kiệt rõ ràng thấy có ánh nắng tỏa ra...

Bùng...

Hắn như mở tiệc trong lòng, ối dồi có phải nàng đã thích Kiệt ta.... ahaha

- Này , có vậy mà cũng đơ ra, Kiệt ngươi yếu đuối ghê gớm.

-Ối, nhầm à không ta đang nghĩ nguyên liệu thôi à cho vay chút tiền trong túi ngươi nhá , Kiệt chạy trước chữa thẹn.

-Dám lục đồ của lão nương , ngươi ngươi đợi đó.

Phi Huyên lục túi và mất hết thảy tiền.

...

Rốt cuộc hết giờ..

Hắn mua mỗi cà chua rồi rau thơm và tôm tươi

Trong khi tên Trân áo hồng chơi cả thùng đồ và vào bếp chế biến xèn xẹt vô cùng điệu nghệ

Kiệt để đồ ra rửa sạch bắt đầu thái lát từng thứ, tôm thì luộc lên bóc vỏ

-Ôi, Kiệt thiên tai đang làm đồ ăn chậm hơn rùa, anh ta ngầm đầu hàng chăng!

Mc số 1 bình khá hăng

-Anh nhầm rồi , ... không chì chậm mà còn thiếu chuyên nghiệp, Kiệt thiên tai định cho chúng ta ăn Tôm cà chua à mọi người , haha

Mc 2 cười nắc nẻ cố tình hét to chữ thiên tai để hạ nhục

-Giả Trân kaka vậy mà dùng đến tiêu ngàn năm kìa,, tên mc 1 hốt hoảng

Tiêu ngàn năm là tiêu 1 năm mọc 1 quả sống được 1000 tuổi , giá thành đắt khỏi bàn

-Chơi vậy ai chơi, người dân hô hào

-Ô hay, có gì dùng đó mà, Thằng kia đầu bếp thiếu chuyên nghiệp tự chịu

Hắn trêu Kiệt cố chọc tức anh

Tuy vậy Kiệt không chút tức giận chỉ nghĩ bố đây không chuyên nghiệp vẫn ăn bay thừa sức

Giả Trân quay sang Kiệt cười khinh bỉ , không ngờ hắn gà như vậy. Kiệt chỉ ngồi xuống ngoáy tai nói giọng không cảm xúc

-Chấp!!!

Tên kia tức xì khói thái mẹ vô tay may sao hắn tu luyện nên không mất ngón tay...

-Còn 5p mà Trân ca đã nấu gần xong còn thằng Kiệt thì vẫn đang "Chấp " , có vẻ như nó đã đầu hàng rồi

-Kiệt mau làm đi, tiếng mọi người cổ vũ

Hắn lười biếng đứng dậy nhìn về phía Phi Huyên nháy mắt rồi nghiêm túc đặt bát ra chỉnh tề

-Hắn định cho ta ăn tôm luộc cà chua thật kìa anh em!!

Hai thằng mc đồng thanh

Kiệt rút từ trong túi 1 gói mỳ hảo hảo xé ra đổ nước sôi vào và không quên trang trí với tôm ,cà chua , rau thơm

-Hảaaaaaa

-Cái gì đó!!

Mọi người đồng thanh hô lên , thằng này lấy đâu ra thứ đồ này chứ

Hắn mặt bình thản

- Có gì dùng đó mà...

Hahaha

Tiếng cười của người dân Giả Kim thành

Đáng ra họ nên là ủng hộ người trong thành nhưng Giả Trân thì thôi, hắn chuyên bắt nạt họ mà

Kiệt úp đĩa lên ngồi chờ

...

Tuýt, hết giờ

-Mời món của Giả Trân vua bếp

Giả Trân vừa khinh bỉ nhìn Kiệt vừa bê ra 1 đĩa cá rán tiêu trông ngon vô cùng, đọc thôi mà chảy cả dãi

Mùi tiêu ngàn năm gánh cả món này rồi!!!!

- Ôi dù không thích nhưng ngon v

- Cá giòn quá,... tiêu vô hạn ngon

- Bỏ phiếu thôi...

....

Trân cười đến nỗi mắt k thấy mặt trời tâm trạng thoải mái vô cùng , hắn nghĩ hắn ăn chắc

- Mời món giun luộc cà chua của Kiệt thiên tai

Kiệt mang đến mở đĩa ra, những sợi mỳ như thường lệ lại khiến bọn dân ở đây nhìn lạ mắt vô cùng,

Họ thử ăn

Phịch, có người ngã ra đất

Kiệt nhíu mày, Phi Huyên lo lắng cực hạn

Giả Trân rút đao lên kề cổ hắn

- Ngươi rốt cục có mục đích gì, sao lại hại dân thành chúng ta. Chà trách thách đấu với ta lại dám ngồi chơi, ngươi là muốn chết.

Tiếng xì xào chưa kịp nổi lên chỉ thấy người vữa ngã mắt long lanh hét lên

-Ngon qué!! Ngon qué , anh em nhường tôi ăn hết nhá...

-Thật hả, thử nào

Cả đám xông vào tranh nhau mà ăn giun luộc

Kiệt thở phào, ngon quá cũng đừng hù người ta vậy chứ

Chỉ có tên Trân là cay đắng thu đao lùi lại chờ kết quả,...

Kết quả là 4 phiếu cho Giả Trân và 40 phiếu cho Kiệt

Trân thua thảm hại, Kiệt mỉm cười như biết trước k có gì quá khích. Tuy nhiên người khác lại không như vậy, Huyên chạy lại ôm trầm hắn cười vui vẻ. Mùi hương thiếu nữ phảng phất quanh người làm hắn cảm thấy còn sướng hơn chơi game thắng

Cô hôm nay xõa tóc dài để chảy ngang vai, y phục lam ôm lấy 3 vòng chuẩn đét , dù che mặt nhưng là điểm thu hút thứ 2 sau trận đấu của Kiệt đấy

-Của ngài đây

Trân thay đổi 180 độ , khom người lại đưa ra nhẫn trữ vật

-Ừ , Kiệt nhàn nhạt gật đầu

Rạp

Hắn quỳ xuống

- Ngài nhận con làm đệ tử với, con sai rồi , xin chừa tội hóng hách

Kiệt khá bất ngờ, sau nghĩ về nhiệm vụ mỉm cười

- Haha, được nhận lun, chiều mai đến đây gặp ta

Hắn đưa cho Trân 1 tấm thẻ , là thẻ quảng cáo khách điếm hắn ở thôi

-Rõ , con sẽ đến

Hắn quay sang tên ăn mày đưa tấm thẻ tương tự nói

-Ngươi cũng vậy nhá.Mai tên Trân này sẽ đón ngươi ,Chân ngươi mai ta sẽ chữa lành

-Cảm ơn, tôi sẽ không quên .., Ăn mày nói giọng xúc động

Giả Trân khôn ngoan nhìn ra tiềm năng nấu ăn của Kiệt mới bái sư hắn để tìm hiểu phương pháp , đợi hắn biết rồi sẽ phản sau bởi Kiệt kỹ thuật khá non thắng hắn là do gói giun kia...

Kiệt cũng chẳng để ý đến thằng kia có mưu mô gì, bỏ lại sự ngưỡng mộ có, ghen ghét có của người dân địa phương nắm tay Huyên đi đến sở giao dịch