-Hừm, bọn này vậy mà nhắm vào chúng ta
Kiệt ngồi suy tư sau trận chiến với Tím . Hắn k rõ bọn Rồng là có mục đích gì, chẳng lẽ là đoạt đồ
Bọn hắn kiếm được k ít đồ nhưng toàn đồ nhảm, có vài cái được được nhưng Kiệt với tầm mắt cao cũng chỉ lấy 1 món công pháp
-Cẩn thận là trên hết, vào tầng 3 nhất định phải cẩn trọng hơn, hơn nữa tôi nghĩ bọn này nhất quyết là có bí mật. Ta túm đc ai nhớ tra khảo bằng được
Hạ nhắc nhở cả đám
-Ừm- Cả đám Đồng thanh
- Vào....
Cả đám theo lời chỉ huy của Hạ sau 1 hồi chờ đợi cánh cổng k gian mở ra cũng nhảy vào
Tuy nhiên,.....
Kiệt mở mắt, hắn nhìn xung quanh. Nơi đây trông quá mức đáng sợ. Tử khí bốc lên nghi ngút. Quan tài ở khắp nơi hơn nữa còn có vô số hình xăm kì quái như quái vật 3 mắt thè lưỡi , chim 3 cánh 5 chân,....
-Chậc, ông hoàng đế này cũng thật có sở thích dị hợm. À mà mọi người đâu cả rồi nhể....
Ngó quanh, Kiệt vẫn là k thấy 1 ai.
-Chắc bọn này lại đi trốn ta rồi, a đường sau tường kia chứ gì... hè hè
Kiệt nhìn thoáng thấy 1 cái bóng đen nơi góc tường hắn tiến lại gần hơn...
Đằng sau góc tường k phải Thiều hay hai cô nương mà là 1 thằng ku
Thằng này mặt ranh mãnh, tay cầm hàng cấm -1 con Đao năm
- Lại đây con mồi của ta...
Bốp
Kiệt vung tay bả mạnh vào mặt nó khiến nó lăn vài vòng
Thằng bé kêu lên
- Bu khở nưng, rõ ràng là mày đã trúng kế của anh sao còn bả chứ, mày đánh cả đồng bọn
Kiệt k cảm xúc giải thích
- Trẻ trâu cầm kiếm nhựa ? Về bú tí mẹ đi k anh bú mất. À mà chú mày bị lừa thôi
Kiệt đã dùng thần thức nên thấy cả gương mặt của thằng oắt con, đương nhiên đoán ra ý đồ, hắn chỉ trêu nó mà thôi
Thằng oắt đứng dậy tức giận vì bị sỉ nhục, k nói k rằng cầm đao năm lao đến
- Bú mẹ mày, chết
- Con nít con nôi, k nghịch dao
Keng keng, cốp cốp
Sau 1 hồi solo tay đôi, trao đổi chiêu thức, Kiệt nằm xuống đất thở hổn hển. Thằng oắt kia cũng kiệt sức đến mức k nói nên lời. Nó nghỉ 5p sau rốt cục lên tiếng được
-Mày thắng ồi, giết tao đi, hừ tao mà còn.... thì mày chết chắc
-Còn cái nịt, thua thì câm, bố k rảnh giết con nít . Thôi đi tìm bạn đây-Kiệt đứng dậy toan bỏ đi
Nghĩ ngợi lúc hắn như khôn ra quay lại tức khắc
-À khoan, oắt con sao vào được đây?
-Đừng hòng moi thông tin từ ta, ta rất cứng miệng đó, chủ nhân còn gọi ta là vua lì đòn cơ. Hahaha
...
Ở 1 góc khác của Tầng 3
Thiều tỉnh dậy k thấy ai bèn ngồi 1 chỗ luyện khí. Hắn muốn khôi phục nhanh nhất để tìm lại Ngọc, bọn kia hắn k quan tâm mấy. Tên này tuy hám gái nhưng đó là trêu đùa, hắn chỉ chung thủy với mỗi bạn cùng công ty ăn cắp là Ngọc thôi
Có lẽ đó cũng là lí do Ngọc k ghen bao giờ
Phù văn dán khắp người , 3 viên đan xanh dương được Thiều nuốt vào, đan điền hắn vận chuyển chóng mặt
Chỉ là lúc này linh hồn Thiều phân hóa làm hai...
-Ngươi ngu quá, cô gái kia rõ là chỉ nhìn chằm chằm vào thằng Kiệt, khen ngươi để ngươi thay hắn mà đánh thôi....
Một linh hồn trong suốt toát lên hư ảnh 1 ông già tóc bạc trắng , vuốt râu nói
-Sư phụ à, con chỉ là muốn chiến với lại tên Kiệt đó cũng k phải vô ích mà
-Ừm, nên là kết bằng hữu . Ta thấy hắn k đơn giản. Ngươi cũng có thể coi đó là đối thủ
Ông già nghiêm túc nghĩ đến Kiệt lại thấy hưng phấn
-Haha bằng hữu cũng k tệ nhưng đối thủ thì hắn còn thua xa. K phải con còn có sư phụ ở bên mọi lúc mọi nơi sao...
...
-Ê mậy sao lối vào tầng 3 lại có cái dòng 4/10 này vậy !
Rồng Dịch Bệnh nhìn Sứ đồ chủ tướng hỏi
-Tầng ba giới hạn 10 người đầu tiên vào. Có 4 con chuột đã vào- Sứ đồ trả lời nhàn nhạt
- Ừm, vậy chúng ta nên bỏ lại đám sứ đồ của mi rồi
Rồng Dịch bệnh nói
- Được rồi nhưng cẩn thận một chút, vào tầng ba chúng ta sẽ bị truyền tống 1 cách ngẫu nhiên đó
-Hiểu hiểu- Cả đám gật đầu
Rồi 5 đệ của tên Rồng Dịch Bệnh và Sứ đồ chủ tướng chui vào lỗ hổng
Phụt
Lỗ hổng ngay lập tức đóng lại. Không gian nơi đây yên tĩnh, các bức tượng và 12 đường đi trở lại như chưa có gì xảy ra
...
Phó chỉ huy của bọn Rồng Dịch Bệnh tên thật là Lụt Văn Lạt, do tên xấu quá nên hắn k bao giờ cho bọn lính gọi mà toàn bắt gọi theo sao là 4 sao hoặc là Phó thủ lĩnh
Lạt bị truyền tống đến 1 nơi khá yên tĩnh. Với cấp độ Linh Hoàng cấp 7 hắn thật ra k có gì phải sợ cả
Lạt di chuyển nhanh đi tìm đồng bọn. Bỗng hắn thấy một thân ảnh đang đơn thương độc mã chiến với 1 đống con rối hình rơi
Bọn này nhìn ngu ngu nhưng thân thủ lợi hại, k những vậy lại còn linh hoạt trên không , khó giết vô cùng
Chúng đang vây quanh dùng vuốt sắc mà vây công 1 cô gái. Cô gái k ai khác là Ngọc
Ngọc dùng hỏa thuộc tính quần công chúng nó liên miên nhưng k ăn thua, nàng vốn định giữ sức mà chạy nhưng lại k chạy nổi cuối cùng quyết định đợi thời cơ dụ chúng lại 1 hàng mà bắn chết cả lũ
Lạt thấy cảnh này tưởng mỡ ngon. Hắn đương nhiên đã được Rồng cho phép giết hết bọn Kiệt , lại thấy thiếu nữ này quá yếu đuối dễ ăn nên xông vào
Thổ linh lực hợp với võ sĩ cấp 8 xông đến chỗ Ngọc
- Quyền cước- Thạch Sơn