Chương 262: Kị Sĩ Pháp Sư

Bảo Nhật vẻ mặt hơi xạm đen nhưng vẫn điển trai. Đôi mắt hắn có nét cụp xuống u buồn hiền hòa, miệng luôn mỉm cười với người lạ cùng sống mũi cao thẳng tạo nên một vẻ đẹp dịu dàng khiến mấy nữ tham gia cuộc thi tại Ẩn Môn nhìn qua hắn không nhịn được mà ngoái lại nhìn lần 2. Bảo Nhật để kiểu tóc chẻ đôi thoạt nhìn có vẻ ấm áp, mặc quần áo giản dị nhưng trang nghiêm, đậu trên vai hắn là những chú chim nhỏ dường như vì sức sống kia của hắn mà đến.

" Động vật thật yêu quý ngươi nha", Một cô gái với mái tóc tím xinh đẹp, hai mắt to tròn nhìn Bảo Nhật.

Nhật gãi đầu cười ngượng.

" Um, ta quý động vật nên có lẽ vì thế mà bọn chúng cũng rất quý ta"

" Kết bạn được không, có lẽ sẽ giúp ích trong cuộc khảo sát. Tớ tên Hải Yến ", Cô gái tóc tím giơ ra tay phải mỉm cười thân thiện.

Nhật thầm đánh giá cô gái này một lượt nhưng ngoài mặt vẫn biểu lộ bình thường bắt tay cô gật đầu đồng ý.

" Chào Hải Yến, tớ là Bảo Nhật "

Cũng là lúc này, tiếng chuông vang lên khiến tất cả người tham dự ngước nhìn về hướng phát ra âm thanh. Tất cả cùng nhìn về một chiếc chuông vàng ở phía Đông, đó là nơi gây ra tiếng ồn.

Từ trong chuông một lão trung niên bước ra với khí thế vô hạn với vẻ mặt nghiêm túc.

" Tất cả thí sinh xếp hàng theo số thứ tự rồi dần dần tiến vào trong cổng chào để thử sức"

" Rõ", tất cả đồng loạt nói rồi nhanh chóng đi xếp hàng.

Xếp hàng sau 10 phút mới xong, lúc này ở trước cổng lão trung niên kia đã đứng đó từ khi nào, cầm lên một bảng danh sách đứng tựa vào cửa.

" Số 1, Lê Phương Mai "

Bước lên phía trước là một cô gái nhỏ nhắn cầm một bó hoa mai vàng.

" Thể hiện năng lực", Lão trung niên khẽ nói. Phương Mai kia lập tức gật đầu.

" Mai Nở Rộ"

Theo tiếng lảnh lót kia của cô gái, bông hoa mai nở rộ lên xinh đẹp sau đó cuồn cuộn hấp thu linh khí xung quanh.

" Sức mạnh của tôi là hấp thụ linh khí vào hoa mai, giúp ích rất nhiều cho tu luyện và hỗ trợ"

" Ra là người của Mai Hoa Động. Duyệt", Lão trung niên gật đầu cho cô gái bước qua.

Hải Yến phía sau gương mặt hiện rõ vẻ kinh ngạc, nàng bắt đầu hứng thú với cái gọi là Ẩn Môn hơn và càng muốn tìm hiểu về nó. Những người ở đây toàn là những người đặc biệt vậy.

Biểu hiện thất thố kia của Yến, tất cả thu vào trong tầm mắt Bảo Nhật. Hắn vốn rất thích thú trước những cái mới mẻ nhưng những khả năng kia ở Ẩn Nguyên chỉ là việc bình thường. Không ngờ Hải Yến lại còn có sự kinh ngạc trong ánh mắt ngoài sự thích thú.

" Cô nàng kia là người ngoài Ẩn Nguyên? Hừ nếu vậy thì phải cảnh báo một chút", Bảo Nhật cười mỉm ném một viên đá vào lưng Hải Yến xếp hàng phía trước hắn.

Hải Yến quay người lại sau lập tức bắt gặp gương mặt hiền từ của Bảo Nhật ra hiệu.

" Đừng lộ liễu"

Ba chữ nhỏ khiến Hải Yến rùng mình, nhất thời toát mồ hôi hột lập tức quay lên phía trên tập thở đều. Đúng vậy, nàng là người ngoài Ẩn Nguyên, đến đây với một mục đích riêng, không thể để lộ chuyện đó ra ngoài được.

Sau một hồi chiêm ngưỡng vô số các khả năng của các nhân tài tại Ẩn Nguyên, rốt cuộc đến lượt Hải Yến bước lên.

" Bắt đầu đi", Lão Trung niên phất tay.

Hải Yến gật đầu ném ra một viên châu màu trắng.

" Bí thuật- Bạch Châu Soi sáng"

Viên châu kia lập tức dọi sáng đem nội tâm của Lão Trung niên chiếu ra. Chỉ thấy bên trong là hình ảnh lão đang muốn thi nhanh còn về vừa ăn cơm vừa xoa ngực vợ.

" A... Xin lỗi chấp sự", Hải Yến cúi đầu bối rối xin lỗi còn đám phía dưới và phía trên chứng kiến việc này chỉ biết che miệng cười khúc khích.

" Trật tự, cô qua, người tiếp theo", Lão Chấp sự đánh trống lảng xua tay.

" Cảm ơn chấp sự", Hải Yến đỏ mặt bước qua. Bảo Nhật nhìn dáng vẻ kia của cô âm thầm mỉm cười.

" Cô gái này thú vị thật"

Sau một hồi lâu nữa, rốt cuộc đến lượt Bảo Nhật, hắn bước lên phía trước nói với chấp sự trước cả khi lão tuyên bố hắn bắt đầu.

" Ta không có khả năng gì đặc biệt, chỉ có thể điều khiển thứ này", Bảo Nhật nói rồi lôi ra một quân bài màu nâu.

Im lặng...

Toàn bộ người có mặt lúc này im lặng đến cực điểm nhùn chằm chằm quân bài kia với ánh mắt khó tin, nhịp tim một số người còn tăng cao vì phấn khích.

Chấp sự gật đầu.

" Chứng minh được, ngươi thông qua"

Bảo Nhật gật đầu bắt đầu truyền vào máu huyết của bản thân.

" Điên, hắn điên rồi... Bài Ma Thuật sẽ rút hết máu của hắn", Một tên hét lớn.

Lão chấp sự cũng nhíu mày, tên thanh niên này muốn làm gì đây.

" Rất tiếc, ta có vô hạn máu huyết", Bảo Nhật cười cợt nói ra một câu như đùa, cũng là lúc kích hoạt thành công quân bài nâu.

Mặt sau nó nâu sẫm với hình xoáy ảo giác, mặt trước nó nâu thẫm trống giỗng nhưng đó là khi máu của Nhật chưa ngấm vào.

Tinh...

Bảo Nhật đặt quân bài lên bàn tay phải hét lớn.

"Ra đi kị sĩ của ta.... Kị Sĩ Pháp Sư trong tư thế tấn công"

Bùm...

Một kị sĩ tay trái cầm kiếm, tay phải cầm khiên với bộ giáp ma thuật đỏ kín người được triệu hồi. Đầu anh ta đội mũ pháp thuật, ánh mắt lóe đỏ tràn đầy ma lực.

" A... Vậy...vậy mà có thể triệu hoán bài ma, hắn là cái quái gì vậy. Chẳng lẽ tu vi hắn đạt tới Linh Thánh ", Một tên thô kệch thất thố hét lên.

" Linh Thánh phải có ba thuộc tính trở lên mới có thể đủ linh lực sử dụng ", một tên khác ra vẻ hiểu biết.

" Không, hắn không dùng linh lực. Tu vi hắn không có....", có người dò xét tu vi Nhật.

" Hắn chỉ dùng máu huyết!!!"

Toàn bộ ngơ ngác ngỡ ngàng giật thót...

Máu huyết của tên đó là Vương huyết sao!!

" Thông qua", Chấp sự trung niên tuy kinh ngạc nhưng cố bình tĩnh phất tay gọi người kế tiếp. Nhật cũng phất tay thu hồi kị sĩ yêu quý vào bài ma, tiến lại chỗ Hải Yến.

" Mừng vì cả hai cùng qua ha"

" À...ừ", Hải Yến còn chưa hết kinh ngạc ậm ừ