" Gầmmmmm"
Vũ Hán rống lên tức giận, hắn vừa mới mất đi một cánh tay nhưng đối thủ của hắn- Kiệt thì không hề hấn. Kiệt đương nhiên đã nắm rõ Huyết Tế, đây là một kĩ năng bí ẩn mà Kiệt có giúp hắn tự phát nổ gây ra một luồng sức mạnh kinh khủng nhưng đổi lại là mạng sống của người thi triển. Nhưng với Huyết tộc hoàng gia thì cứ 1 năm một lần sẽ nhận đủ Huyết Ấn giúp người đó tắm máu hồi sinh, hồi phục toàn bộ sinh lực. Đó cũng là lí do Kiệt khi nãy tung ra toàn bộ sức mạnh để giờ đây hắn lại hồi phục y nguyên.
Vũ Hán phía đối diện nhanh chóng vận lực hồi phục cánh tay đã mất, tuy nhiên sức lực của hắn đã hao hụt không ít. Lúc này hắn đang tức điên lên được, hóa ra nãy giờ Kiệt chỉ là đang tính kế hắn.
" Gr ừ, hôm nay ta nhất định phải giết mày dù trả cái giá lớn thế nào!!!", Vũ Hán gầm lên.
" Tà Lực!!"
" Quả nhiên", Kiệt thận trọng lùi lại, hắn nhận ra Vũ Hán lúc này đã sử dụng đến Tà Lực hay cũng xác nhận hắn thuộc Tà Giáo Hội.
" Vận dụng đến tà lực cũng không đủ đánh bại ngươi đâu nhưng cấm thuật của nó thì có", Vũ Hán cười gằn cầm lên một bốc đan dược đen kịch vả vào miệng.
Đen....
Một từ đủ hình dung không khí nơi tầng 7 lúc này, Vũ Hán hóa thành luồng khí đen kịch, sức mạnh đề thăng...
Linh Đế Tối Thượng....
" Khà khà khà, sức mạnh này", Vũ Hán cười điên dại, hoàn toàn mất ý thức, ngay cả giọng nói cũng biến đổi.
" Độc Long Thần Chưởng"
Một vũ kỹ hình đầu lâu rồng bay đến đem lại cho Kiệt cảm giác tử vong.
" Kiệt mau chạy", Chu Hồng từ xa hét lớn, phất tay đem áo choàng lửa choàng kín Kiệt dịch chuyển hắn ra xa.
Kiệt nuốt một ngụm nước bọt sợ hãi vã cả mồ hôi, cảm giác tử vong lần đầu hắn cảm nhận rõ ràng đến vậy.
" Chu Hồng ...cảmmm...ơn"
" Chết tiệt ,tên điên này. Hắn tuy sẽ nhận phản phệ cực lớn nhưng giờ không thể đánh lại hắn đâu. Nhảy xuống tầng dưới", Chu Hồng hét lên lo lắng, mang Kiệt theo chạy xuống.
Vũ Hán điên dại mất con mồi đương nhiên đuổi theo trong vô thức, nắm tay còn tụ một độc long thần chưởng bắn tới.
Uỳnh....
Uỳnh....
Mỗi cú bắn là một tầng bị phá hủy khiến ánh mắt Kiệt co rụt lại.
" Mạnh...mạnh quá"
" Chu Hồng ", Kiệt bỗng khựng lại không di chuyển theo nàng nữa.
" Gì nữa, đang gấp lắm đấy tên đần", Chu Hồng nóng tính chửi hắn.
" Bên dưới... ", Kiệt ánh mắt lung lay.
" Gì nữa", Chu Hồng khó chịu với Kiệt nhưng cũng nhìn xuống.
Người dân Nhật Quốc đang tụ họp, ánh mắt lóe sáng nhìn Kiệt như nhìn một vị anh hùng.
" Xuống nữa, họ sẽ bị liên lụy", Kiệt giọng nói có chút run rẩy như phân vân.
" Bỏ đi, Nhật Quốc đã suy tàn rồi. Ngươi đã cố hết sức không cứu được nữa...", Chu Hồng hét lên.
" Không", Kiệt lắc đầu, hắn gần hoàn thành nhiệm vụ, gần cứi được Nhật Quốc rồi...không thể phụ lòng rất nhiều người như thế.
" Ngươi...ngươi điên à, còn mạng là còn tất cả", Chu Hồng hét lên túm cổ hắn lại.
" Ta từng nghĩ những tên anh hùng bán mạng chiến đấu thật ngu ngốc vì chúng chưa đủ sức đánh bại phe phản diện mà cứ lao đầu vào. Nhưng mà ngay bây giờ ta mới hiểu.... Nếu ta bỏ chạy, ta sẽ giết tất cả bọn họ, từ sinh mạng của bọn họ đến niềm tin của bọn họ ", Kiệt nắm lấy đôi tay ngọc ngà của nàng nói khiến Chu Hồng buông lỏng tay.
Nhân đó Kiệt chạy thẳng lên tầng trên.
Chu Hồng bất lực nhìn bóng lưng nam nhân cắn răng ném lên chiếc áo choàng đỏ thẫm.
" Nhận lấy... Lần cuối ta giúp ngươi. Sau này nếu còn sống nhất định đem ngươi làm nô lệ của bà nương"
" Được nếu ta còn sống", Kiệt bắt lấy áo choàng mỉm cười, một nụ cười với Chu Hồng là không bao giờ quên được. Một nụ cười tỏa nắng....
...
" Vũ Hán.... Đi chết "
Kiệt lao tới như tên bắn, Thất Hợp Chưởng tụ nơi hai cánh tay bắn tới.
Đối diện với Thất Hợp Chưởng, Độc Long Thần Chưởng của Vũ Hán cũng bắn tới ăn mòn đến tận răng...
Aaaaa
Kiệt nhận phản phệ bay lùi ra xa hắn nhất quyết gỡ dung hợp với MrK, ném MrK ra khỏi cơ thể.
" Chủ nhân ngài..."
" MrK nhờ ngươi", Kiệt tập trung hết sức....
" Thiên phú sáng tạo tầng 2, Sáng tạo Vạn Vật"
" Dung Hợp...."
" MrK áo choàng lửa hiện thân"
MrK lúc này ngầu lòi cầm vào áo choàng của Chu Hồng, sở hữu ngọn lửa kinh khủng của nàng, tự tin hét lớn.
" Hahah, điều khiển ngọn lửa này ta tự tin hạ Đế Cấp"
" Gáy vừa, đối diện với ngươi là Tối Thượng Đế Cấp đấy"
Gàoooo
Vũ Hán gào lên một tiếng, chưởng độc vỗ ra không chừa cho MrK một đường lui.
" Thất Hợp Chưởng ", Kiệt chưởng tới một chưởng hết sức cản bước mà MrK cũng phát ra thế công.
" Hỏa Diệm Sơn"
Núi lửa hiện ra, phát nổ cùng Thất Hợp Chưởng một phe chấn áp thành công Chưởng độc của Vũ Hán.
" Haha, thành công rồi MrK ", Kiệt vui sướng một phen khi đỡ được đòn của Vũ Hán.
Vũ Hán nhận thấy đối phương đỡ được đòn của mình tức giận bắn chưởng kế tiếp.
Ầmmmm
Một cách tương tự, một người một máy lại thành công đỡ đòn.
" A.. Lửa của Chu Hồng bà nương này thật kinh khủng ", Kiệt vui mừng, hắn nhìn thấy cơ hội thắng.
" Câu giờ đi MrK, Vũ Hán hắn sắp cạn sức rồi. Hắn sẽ gặp phải phản phệ Tà Lực như Hắc Đạt và Thiên Phúc", Kiệt hét lên.
" Rõ"
Gầm
Vũ Hán lại chưởng
Kiệt và MrK lại chống đỡ
Nhưng Kiệt đã hết sức rồi!!
Hắn chỉ đỡ được ba đòn mà thôi, Linh lực Kiệt đã không còn một giọt.
" MrK nhờ ngươi hộc hộc...", Kiệt thở dốc.
Vũ Hán lại bắn chưởng tới...
" Hỏa Diệm Sơn", MrK đỡ đòn nhưng lần này chỉ là một mình, nó không đỡ nổi liền bị chấn đến nát bấy bay ra xa.
" MrK", Kiệt lo lắng hét lên...
" Tụ", Vũ Hán lại bắn tới một chưởng, hắn như một cỗ máy tấn công vậy.
" Chủ nhân yên tâm, ta còn trụ được. Hỏa Diệm Sơn"
MrK lại lao ra chắn cho Hải. Lần này trúng đòn nó nát nửa thân....
" Không đừng cố nữa, thu ngươi trở lại", Kiệt chảy ra hai hàng nước mắt, đau lòng nhìn thành tựu của mình bị phá hủy.
Hắn xoay người nhìn thấy chưởng kia của Vũ Hán sắp chạm tới mình...
Kiệt hối hận rồi.
" Đáng lẽ ta nên bỏ chạy thì hơn..."
Suy nghĩ ấy vụt trong đầu Kiệt...
Nhưng có ích gì chứ hắn sẽ chết...
Đầu Lâu Rồng kia như muốn nuốt chọn hắn...
UỲNHHHHH.......
Lóe...
Vũ Hán gục ngã vì phản phệ....
Người dân Nhật Quốc hô vang vì chiến thắng.
" Nhật Quốc chính thức tự do!!!!!??"
" Hura....hurra......"
" Tự do"
" Muôn năm"
Bọn họ tuy hét lên trong vui sướng nhưng không ai không khóc như mưa... Vị anh hùng cứu bọn họ đã tử trận
...
" Giao xác hắn cho ta", Một âm thanh kì bí trong không gian gần Nhật Quốc trầm vang lên.
Mai Hồng Diễm đáy mắt hiện lên vẻ quyết liệt, nàng nở một nụ cười lãnh khốc:
"Giao cho ngươi! Tà Giáo Hội các ngươi tính là thứ đồ gì?"
Tròng mắt lão già của Tà Giáo Hội co rút lại, sau đó ánh mắt lóe lên nhàn nhạt nguy hiểm khóa chặt lấy Mai Hồng Diễm, chậm rãi hỏi:
"Ngươi vừa biết lời của mình có ý nghĩa như thế nào chứ?"
"Thế nào?" Mai Hồng Diễm sắc mặt tuyệt mỹ lăng lệ, hai mắt đầy uy nghiêm nhìn chăm chú lại bọn chúng:
"Muốn xen vào chuyện của ta, Tà Giáo Hội các ngươi tính là thứ đồ gì?"
Vốn kiêng nể Mai Hồng Diễm nhưng nếu Mai Hồng Diễm rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, Tà Giáo Hội cũng chẳng ngại xóa sổ kẻ dám khiêu khích uy nghiêm của mình ra khỏi thế gian này.
Vù vù vù vù vù...
Sắc mặt bọn hắn trở nên nghiêm nghị, nhiệt độ xung quanh cấp tốc trở nên âm u và lạnh lẽo.
" Chỉ vì cái xác của hắn mà ngươi quyết đối chọi cùng Tà Giáo Hội?"
Mai Hồng Diễm đưa mắt nhìn thi thể Kiệt lạnh lẽo trong ống tay, trong mắt có sự áy náy và hơn cả là yêu thương.
"PHỐC! PHỐC! PHỐC! PHỐC!"
Bỗng từ trong không gian đen kịch kỳ bí, bốn sợi xiềng xích sắc nhọn chẳng biết từ nơi nào xuyên thấu mà qua, cắm thẳng vào hai tay và hai chân của Mai Hồng Diễm, đem nàng như tội phạm định trụ giữa bầu trời xanh thẳm.
Máu từ miệng nàng, máu từ tay và chân của nàng bắn ra, nhuộm đỏ khuôn mặt nàng...
Theo sau đó, một thanh âm quyền uy vô thượng, hờ hững không chút cảm tình buông xuống thương khung:
"Tội đồ Mai Hồng Diễm! Vận dụng thực lực khi phong ấn tu vi. Xen vào thế sự. Mau về chịu tội"
" Hừ... Ngươi là Điện Chủ Công Lí Điện.... Ngươi cùng tên Phó Hội Tà Giáo kia liên minh", Mai Hồng Diễm xinh đẹp ngửa mặt lên cười nhạt.
" Câm miệng, nói năng hồ đồ", Ông già uy nghiêm kia hét lớn, quyền uy từ lời nói khiến không gian chấn động.
" Bí thuật, Hỏa Cầu Không Gian", Mai Hồng Diễm vận dụng sức mạnh cuối cùng đem thi thể Kiệt hòa vào hố không gian bị đục bới hỏa cầu.
" Chết tiệt, ta đuổi theo cái xác, ở lại giao cho ông", Tà Giáo phó hội xé rách không gian bỉ đi.
" Hahaha, đòi đuổi theo sao... Bí thuật của ta là... hự...", Mai Hồng Diễm kiêu ngạo cười nhưng không còn sức.
" Tiện nhân dám chống đối, tăng thêm năm tù giam" , Điện Chủ Công Lí Điện tức giận kéo một cái đem Mai Hồng Diễm thu vào bỏ về Điện.
...
Hết phần hai...