Tầng 5, tại một góc ngoài sảnh chính
Sasaki- một võ sĩ người cá với cơ bắp lực lưỡng hiên ngang mà đứng. Đối diện với hắn là vua mèo Vương Lâm Mưu. Không khí trở nên căng thẳng, mà kể cả binh lính hai phe cũng như vậy. Màu da sần sùi của Sâsaki và bộ lông mướt mịn của vua mèo Lâm Mưu tạo thành sự tương phản rõ rệt.
" Hừm... Bỏ cuộc đi, đám mèo con nhỏ của ngươi gần bị nghiền nát rồi kìa", Sasaki cười nhạo nhìn sang hai bên binh lính, rõ ràng phe hắn đang chiếm thế thượng phong áp đảo rõ rệt. " Dù ngươi có chiến ngang tay với ta thì thế nào? Rốt cuộc đám mèo con kia cũng sẽ chết hết mà thôi ", Sasaki tiếp tục tung đòn tâm lí, hiển nhiên hắn không phải tên ngu ngốc Nanh Bạc, không tội gì không dùng số đông uy áp Lâm Mưu cả.
" Meoo, tất cả loài mèo chúng ta là những chiến binh vĩ đại....há lại sợ cái chết", Quân đội mèo hét lên rầm vang lấy lại tinh thần chiến đấu.
Lâm Mưu cũng meo lên một tiếng, thanh đao nạp năng lượng Thần Khí.
" Hừm, cứng đầu" Với một cử chỉ nhẹ nhàng, người cá Sasaki trượt ra một con đao từ vai trái. Ánh mắt của hắn lấp lóe dữ tợn lao tới.
Tuy vua mèo Vương Lâm Mưu to lớn và hung dữ, nhưng Sasaki không e ngại một chút nào. Hắn di chuyển linh hoạt trong không gian, sử dụng kỹ năng karate để né tránh những đòn tấn công bất ngờ phản lại của Lâm Mưu.
" Đi chết, Sóng Chảm Người Cá"
Một đao như sóng thần, dâng lên mạnh mẽ như muốn nhấn chìm Lâm Mưu.
Vương Lâm Mưu giận dữ, lần lượt tung những cú móc và đá mạnh mẽ về phía sóng đao kia...
" Hỏa Mưu Chí Pháp"
Những cú móc đá lửa đối chọi cùng sóng nước tạo nên một tiếng sì mạnh mẽ. Nhưng võ sĩ Sasaki không bị dọa bởi đòn kia, hắn nhanh nhẹn né đi dư ba cuộc chiến và phản đòn bằng một dao.
Keng...keng
Móng vuốt mèo va chạm cùng đao pháp...
Những tiếng dao và móc từ cuộc chiến này là âm nhạc của cuộc đối đầu giữa hai kẻ thù không khoan nhượng. Thế cân bằng tiếp tục được thành lập khi Lâm Mưu mạnh mẽ, nhưng Sasaki thông thạo việc sử dụng vũ khí và kỹ thuật chiến đấu.
Tưởng chừng cuộc chiến kéo dài, mỗi cuộc tấn công và phòng thủ đều đầy quyết liệt từ cả hai bên. Từng vết thương khảm đầy lên da thịt đối phương, hô hấp cả hai cũng trở nên dồn dập vì thấm mệt. Sự thời khắc căng thẳng đang đến, một từng nhịp lại có thể quyết định số phận cuối cùng của cuộc chiến.
Sasaki cùng Lâm Mưu vẫn giằng co, sự quyết tâm nghẹn trong từng đòn đánh và từng cử chỉ.
Bốp
Thoáng mất tập trung...một cú đánh chính xác từ Lâm Mưu đã làm Sasaki mất thăng bằng. Lợi thế đã chuyển sang phía vua mèo.
Nhưng một cú đánh quyết định đã đặt điểm dừng cho cuộc chiến này.... Nó không phải từ Sasaki hay Lâm Mưu mà là từ một kẻ ngoài cuộc. Một bàn tay hắc ám xuyên qua thân thể cứng rắn của Lâm Mưu.... Đó là Hắc Mẹo...
" Ngươi...lại là ngươi...", Lâm Mưu nhìn chằm chằm vào kẻ thù đã từng hãm hại mình với đôi mắt đục ngầu đầy phẫn nộ. Hắn kiệt sức ngã xuống...
...
Tầng 4
Gầmmmmm
Trên chiến trường, Nanh Bạc vùng lên như một kẻ sống lại từ cõi chết. Ánh mắt nó trở nên dữ dội hơn bao giờ hết, sự hung hãn đầy khủng khiếp.
Nhưng Vương Hỏa Cẩu đã tự mình đánh bại và giáng đòn chết người lên Nanh Bạc vậy mà làm thế nào Nanh Bạc có thể đứng dậy và tiếp tục?
Thế nhưng, Nanh Bạc, dưới sự tàn bạo và sức mạnh phi thường, hắn lao tới đánh ngã Vương Hỏa Cẩu ra xa.Vương Hỏa Cẩu cố gắng vùng dậy từ vụ đánh khốc liệt đó, đầy ý chí kiên cường. Sự bình thản trong đôi mắt của hắn đã dần biến thành sự giận dữ và quyết tâm. Đó là lúc Vương Hỏa Cẩu quyết định rằng nó không thể chấp nhận thất bại.
Cả hai quay trở lại cuộc chiến với sự nghiêm túc thật sự. Các cú đấm và cú cắn lan tỏa khắp không gian, làm lung lay cả bầu trời. Toàn bộ vùng không gian này trở nên rối ren, nứt vỡ và tràn ngập sự loạn lạc và khốc liệt.
" Kết thúc thôi Hỏa Cẩu, đến lúc tung chiêu quyết định", Nanh Bạc hưng phấn gầm lên, móng vuốt sắc bén cong lại.
" Hổ Gầm Nanh Bạc"
Tuyệt chiêu mạnh nhất của Nanh Bạc được tung ra, một Nanh kiếm xé ngang bầu trời hiển uy cháy rực như dọa nạt linh hồn tứ phía. Những người yếu bóng vía lập tức bị hư ảnh kiếm kia hù dọa đến im bặt run rẩy, yếu hơn nữa còn có kẻ bị ngất đi. Thanh kiếm kia mang hổ uy gầm rống chém thẳng xuống phía Hỏa Cẩu một đường dài.
" Hừ, Gâuuuu.. Hỏa Cẩu Nhãn", Hỏa Cẩu cố trụ vững trước uy áp Hổ kia sủa lên một tràng dài hơi, cuối cùng dừng lại ở việc đôi mắt hắn cháy lửa tạo ra một hư ảnh Khuyển Đen kịch hung tợn, hư ảnh kia có điểm nổi bật cũng chính là ở nhãn lực cháy rực sẵn sàng nuốt trọn cú chém của Nanh Bạc.
Hai vũ kỹ mạnh nhất của hai bên ác liệt đối kịch như thể hai niềm tự hào nhất của cả hai so kè vậy....
Xẹt ...
Thế nhưng sự thật thì vẫn sờ sờ ở đó, Nanh Bạc vượt trội hơn hẳn so với Hỏa Cẩu... Hắn thật ra đã từng là người của Công Lí Điện.
Mười năm về trước hắn là một chỉ huy trưởng cấp cao phe Công Lí Điện. Trong một lần, công lí điện đạt được một chiến lợi phẩm Huyết Mạch Hổ Nanh Kiếm Cổ. Chỉ vì ham vấn đỉnh cao Nanh Bạc đã đánh mất chính mình. Hắn lợi dụng quyền lợi cao cấp mà ăn cắp huyết mạch. Cao tầng Công Lý Điện đã phát hiện ra sau đó và truy lùng hắn. Tuy nhiên hắn đã bày sẵn đường tẩu thoát thành công bỏ trốn...
Nhưng bỏ trốn với Công Lý Điện ư, thật nực cười! Kia là một tổ chức tình báo cấp cao đấy...
Hắn bị truy nã khắp nơi, treo thưởng hậu hĩnh tới nỗi rất nhiều thợ săn tiền thưởng mạnh mẽ cũng ra tay. Hắn lúc đó vẫn trốn chui trốn lủi trong một xe rác, hắn đang cực tuyệt vọng...
Dưới trời mưa to rầm rã, Nanh Bạc nghĩ về quá khứ của mình... Hắn đã từng rất vui vẻ bên những người anh em cấp dưới, từng được mọi người vinh danh mỗi khi nhắc tới, tận hưởng sự hào nhoáng...
" Ta đã quyết định sai sao...không!!! Chỉ vì ngươi...huyết mạch Hổ Nanh Kiếm cái thá gì chứ", Nanh Bạc mọc ra một móng vuốt định moi huyết mạch trong cơ thể ra, cũng là muốn kết liễu bản thân mình.
" Dừng..."
Một giọng nói ồm ồm vang lên, cánh tay người đó mang lực lượng thâm hậu nắm chặt lấy tay Nanh Bạc.
" Ngươi không quyết định sai... Theo ta và Công Lí Điện sẽ không làm phiền đến ngươi"
" Làm sao có thể chứ, ngươi có biết Công Lí Điện bao phủ khắp Giới Tinh Cầu...", Nanh Bạc hét lên nhưng lập tức hắn bị chặn lại bởi gã bí ẩn kia.
Gã đó cởi mũ trùm ra lộ khuôn mặt đê tiện, hắn là Vũ Hán...
" Ngươi biết Nhật Quốc chứ, Công Lí Điện không hề xen vào nơi đó!!! Theo ta và chúng ta sẽ cùng nhau trở lại đỉnh Vinh quang "
Đùng... Đùng đùng
Sấm chớp liên tục đánh trên bầu trời như phản đối nhưng bên dưới Nanh Bạc cũng đã cười một tràng dài và đồng ý theo Vũ Hán.
Quay trở lại hiện tại
" Hahahaha ", Nanh Bạc cười đã tai nhìn Hỏa Cẩu bị chém một vết sâu hằn trước ngực. Hắn gằn giọng lên khắp một khu tầng 4:
" Huyết Mạch Hổ Nanh Kiếm này không phải lựa chọn sai của ta"
...