" Hahah, bọn chúng bá đạo thật"
" Mấy cái tên được công chúa tuyển về đó, mạnh kinh khủng"
" Tao còn tưởng chỉ là đám lính Vương Cấp bình thường nhưng chúng nó đánh vượt cấp và chấp hội đồng luôn"
Đám lính, samurai, ninja bàn tán hứng khởi khi thấy Kiệt, Hải và Thiều nhảy thẳng vào đội hình phe địch mở đường máu giúp bọn họ thành công cập bến Đảo Hoa Anh Đào Trung Tâm.
Đùng...
Đùng.....đùng...
Từng tiếng nổ vang lên.
" Ủa, thuyền của chúng ta. Là ai cắn lén vậy. Nổ hết rồi", Kiệt nhíu mày
" Là ta cho nổ", Tam Hải bình thản nói. Sau đó quay ra phía đội quân hét lớn:
" Chúng ta không cần thuyền để quay về. Làm vậy để thể hiện quyết tâm của mọi người... Dù thắng hay bại, chúng ta cũng tự hào vì đứng lên đối đầu một Linh Đế hùng mạnh"
" Bước tiếp theo là cải trang! Chúng ta cải trang thành quân địch để gây nhiễu cho bọn chúng khiến chúng không phân biệt địch ta....", Tam Hải tiếp tục ra lệnh.
Rõ!
...
Dưới tháp 7 tầng....
Tầng 1...
" Hôm nay các vị huynh đệ đã nóng lên chưa nào...hú hú", Đinh Quyền hét lớn, cơ thể béo núc ních cởi trần nhảy từng điệu sexy dance.
" Lễ hội bắt đầu rồi. Lên nhạc.... DJ Wukong"
En...èn....en...én...
Cái pháp bảo phát nhạc mở ra, đám lính canh vừa canh gác theo lệnh Vũ Hán lại vừa quẩy cực nhiệt trước sự lãnh đạo của Đinh Quyền.
Đinh Quyền bắt đầu cầm mic lên rap:
" Mặc kệ bọn phe phản động hoành hành eeyy
Mặc kệ bọn samurai, ninja hay đám loàng xoành êy...
Ta chỉ đợi chúng đến lộng hành là cho nổ bành bành....
Đinh Quyền in đờ hao....
Đi tuần tra cho taooooooo!!!!"
" Đù thằng này cỡ phải đi thi rap việt đấy", Kiệt cười cười đánh giá.
" Ráp vịt là cái gì", Hải nhíu mày.
" Bỏ đê không có gì, chúng ta trước hết đột nhập qua cái lễ hội này tiến vào tầng 2", Kiệt cười khà khà.
" Chết tiệt lạc mẹ thằng Thiều rồi!", Lâm Năng Hải hốt hoảng.
" Kệ mẹ nó đi"
...
" Hừ thằng béo này nên ngậm miệng lại thì hơn", Vũ Văn Thanh, một tên cơ bắp cuồn cuộn, hắn hừ lạnh nói khi đứng tuần tra bên dưới.
" Haha thằng béo ấy rồi sẽ chết bất ngờ thôi. Thằng béo vô dụng, chúa hề ấy không xứng làm chỉ huy khủng bố ", Quân Lăng cảo quyệt bên cạnh cười lạnh.
" Vậy ngươi nghĩ ai nên lên thay hắn đây! ", người cá Sasaki nhếch mép.
" Chắc chắn là ta...", Quân Lăng tự tin.
" Thằng béo ấy không đơn giản đâu, bọn mày đánh giá thấp hắn rồi. Bộ tưởng Vũ Hán đại nhân ngu sao chọn một tên đần vào làm chỉ huy", Vũ Văn Thanh hừ lạnh.
" Này có lệnh triệu tập của đại nhân Phương Tuấn đấy. Đi thôi", Đằng sau một giọng nói đầy ma mị vang lên.
" Chu Mộng Hoa, hừ đi thôi", Vũ Văn Thanh nhìn sang phía sau là một con nhện to lớn với nửa thân trên là người... Ở cả Nhật Quốc thì cũng duy chỉ có Chu Mộng Hoa mà thôi...
" Đi thì đi"
...
Ở một nơi nào đó.
" Chết tiệt, lạc mất mọi người rồi. Thế này làm sao mình biết đường lên tầng trên cơ chứ ", Thiều không vui khi hắn đang ở một chỗ nào đó hắn cũng không biêt.
" Ê anh bạn, đi một mình à, quẩy tiệc thôi", Bỗng đằng sau có một cánh tay khoác lên vai Thiều.
" À Ừ", Thiều cười giả tạo gật đầu.
" Sụp!!! Cái bát canh này dở quá vậy", Tên kia nói rồi vứt bát canh xuống đất.
" Hừ đem vào kho lưu trữ làm phần thưởng cho bọn dân đen đi, canh dở quá"
Bốp....
" A... Mày làm cái gì vậy. Sao đánh tao"
" Thằng ngu như mày cũng xứng đáng ăn ngon mặc ấm khi các người dân Nhật Quốc còn đói sao!", Thiều nhướn mày.
" A... Hắn là Đình Thiều. Một tên sắp lên top Chiến Tinh Bảng kì tới!!"
" Aa... Ta biết hắn, cơ mà hắn làm gì ở đây lại còn đáng đồng bọn chúng ta kìa...."
" Mau xông tới bắt hắn lại anh em"
...
" Hừ có chuyện gì ầm cả ĩ lên thế nhỉ", Kiệt hướng về một phía đang xảy ra tranh chấp.
" Hỏi thằng nào đó xem ", Hải nói rồi chạy tới hỏi một tên lính.
" À là Đình Thiều, hắn đang làm loạn bên đó nên được đội quân tuần tra chăm sóc rồi... Có vẻ như sẽ sớm bị bắt thôi. Làm sao hắn có thể quậy ở..." tên lính đang thao thao bất tuyệt thì phát hiện Hải đã chạy đi mất.
" Biết ngay là thằng ngu đó sẽ làm ầm ĩ lên mà", Hải chạy tới xách theo Kiệt.
Đến bên chỗ Thiều, Hải và Kiệt nhìn thấy hắn đang vừa đánh vừa chạy trối chết trước hàng trăm tên lính cấp cao đuổi theo.
" Haha, hắn chạy như con chó vậy!", Kiệt cười lăn cười bò
" Hừ chỉ tại hắn mà chúng ta còn chưa lên tầng 2 được với nhóm Dã Tượng đấy. Cứu hắn đã", Hải hừ lạnh rồi nhảy tới đỡ lấy một đòn cho Thiều.
" Sao mày cứ gây rối vậy, đáng ra chúng ta đã có thể đột nhập tử tế với lớp hóa trang này rồi", Hải hét lớn.
" Nhưng bọn nó lãng phí thức ăn", Thiều áy náy giải thích.
" Thế thì phải đập cho một trận thôi..." Hải từng chứng kiến người dân nghèo đói càng tức giận hơn.
" Ê mày hét hơi lớn đó thằng ngu", Kiệt từ xa nhắc nhở.
" Mày thì khác gì chứ, đều là ngu.", Thiều cười ha hả.
" Chết tiệt phát hiện Đình Thiều có đồng bọn...", một tên lính hét lên, báo cáo cho Phương Tuấn.
" Hả hắn chẳng phải là Lâm Năng Hải người cũng sắp lên Chiến Tinh Bảng và Kiệt tên bị Vũ Văn Thanh chỉ huy đội trưởng truy nã với số tiền kỉ lục từng quậy ở trung tâm Nhật Quốc. "
" Mau báo cho ngài Đinh Quyền, ngài ấy sẽ sớm hạ bọn chúng thôi"
" Chết tiệt bại lộ mẹ rồi", Kiệt khóc không ra nước mắt....
...
Tình hình căng thẳng giữa trận chiến...
Sơ lược về trận chiến...
Vũ Hán ở tầng 7
Hy Lãnh Di, Hy Sung Kê vs Ngọ Đình Khương trên tầng 6
Dã Tượng, Hỏa Cẩu, Lâm Mưu đã lên tầng 2
Tầng 1, Kiệt, Hải, Thiều đang chật vật bỏ chạy.
Quân đội và những người còn lại vẫn đang ẩn nấp...
Phe Vũ Hán có một cuộc họp khẩn từ Phương Tuấn
Đinh Quyền trấn giữ tầng 1.