Chương 236: Kinh nghiệm còn thiếu, Thiên Phú tầng 2

Sau khi thông báo về lực lượng của hai bên, Hy Lãnh Di cũng tuyên bố giải tán ai về nhà nấy. Kiệt về phòng ở của mình đã thấy Pháp Y ở trước mặt bày biện cơm nước sẵn, thấy Kiệt cô nàng cười

" Này, chàng làm gì mà ngẩn ra thế. Chỉ có đi từ đó về nhà cũng lâu như vậy. Vào ăn cơm thôi "

" À Ừ", Kiệt gật đầu, vẫn thơ thẩn như cũ.

" Chàng có tâm sự gì à, từ lúc bị bắt ở nhà ngục đến giờ luôn lạ lắm nha ",Cung Pháp Y nhận ra điểm khác biệt của Kiệt lo lắng.

Kiệt thở dài:" Ta đang rất trằn trọc về cuộc chiến sắp tới. Trong 4 tháng vừa qua ta đã mạnh lên rất nhiều thế nhưng khi chiến đấu với Vũ Hán ta thấy mình thật nhỏ bé không đỡ nổi một kích của hắn"

Hiển nhiên việc không đỡ nổi một kích của Vũ Hán làm Kiệt rất lưu tâm đấy.

" Chàng đừng buồn nữa mau ăn cơm, chuyện gì cũng sẽ có cách giải quyết mà. Hơn nữa Vũ Hán cũng không phải do chàng đảm nhiệm tiêu diệt mà không phải có bốn vị cận vệ của đại nhân Hy Đen hay sao. Chúng ta chỉ cần làm tốt nhiệm vụ được giao bởi công chúa là được rồi", Pháp Y vẻ mặt chân thành an ủi hắn.

" Ừ Ừ ăn cơm thôi" Kiệt gật đầu véo má nàng cũng không muốn cho Pháp Y phải lo lắng thêm, hoàn toàn chú tâm vào ăn cơm thế nhưng hắn nào yên tâm nổi. Ăn xong hắn vẫn không ngủ được dù đã một hai giờ sáng.

" Hừ!!"

Kiệt bật dậy chạy ra ngoài hóng gió, trong người hắn lúc này đang rất trằn trọc bức bối.

Đang dạo bước bên ngoài hắn bỗng thấy một cái bóng đen.

" Hả,Lâm Năng Hải ngươi Giờ này không ngủ ra đây làm gì ", Kiệt đụng mặt Lâm !Năng Hải.

" Này, ta phải hỏi ngươi câu này mới đúng ",Lâm Năng Hải nhíu mày " Đã nửa đêm nửa hôm còn lượn ở đây hóng gió, nếu là ta thì còn bình thường chứ ngươi phải ở trong phòng với mỹ nữ thì mới hợp tình hợp lý chứ "

" Ê này ngươi nghĩ ta chỉ có nữ sắc thôi hả", Kiệt cướp lời.

" Hai thằng bay không ngủ được vì còn bận tâm chuyện của Vũ Hán chứ gì, nhục ơi là nhục, gà ơi là gà không chịu nổi một Kích", Thiều từ trên cao bay xuống như chim cười ha hả trêu tức

"Lại thêm mày nữa. Mày cứ thử ở đó xem có chịu nổi một chiêu không, mà đêm hôm cũng không ngủ lượn ra đây làm gì ", Hải trợn mắt.

" Haha sớm biết các ngươi sẽ ám ảnh về chuyện của Vũ Hán nên ta đến đây giúp các ngươi mạnh hơn để có khả năng chống lại lão đây", Thiều vênh mặt lên trời chông rất muốn đấm.

" Cái gì! Ngươi có thể giúp chúng ta mạnh hơn,tuyệt vời " Hải và Kiệt đồng thanh đáp.

" Này đừng bắt chước ta"

" Ha ha, hai thằng bay lại Đồng Thanh nói kìa", Thiều cười lớn.

" Hừ, Có rắm mau thả. Đừng úp úp mở mở. ", Kiệt nóng ruột.

" Bình tĩnh ta đâu có thể giúp các ngươi đâu, mà là ông lão thần bí của các ngươi kia kìa. Ông ấy kêu ta gọi hai người các ngươi đến có chuyện muốn nói", Thiều nói.

" Tại sao lại nhờ ngươi gọi" Kiệt nhíu mày

" Ừ, đúng vậy ông ấy thân với ngươi từ khi nào"

" Chuyện là vì ta để lộ ra ta mang trong mình Thiên Phú hấp thụ mà thôi. Ta đương nhiên biết hai người các ngươi cũng có thiên phú nên cũng nói cho ông lão ấy khi ông ấy tò mò hỏi. Cũng không biết ông ấy định làm gì, chỉ biết là sẽ giúp chúng ta mà thôi. Vì thế nên kêu ta đến gọi hai ngươi luôn ", Thiều giải thích.

" Hừ thú vị đấy"

Cả ba tên sau đó cùng đi đến một bãi đất trống phía đối diện. Ở đó Tam Hải với một chỏm tóc nổi bật trên đầu đã đứng chờ sẵn. Xung quanh ông chỉ là hai Cận Vệ, một đứng bên cạnh theo dõi và một người phẩy quạt.

" Chào các cậu, không ngờ cả ba người các cậu đều mang thiên phú tốt như vậy, ta cũng đã sớm đoán ra rằng Hải và Kiệt hai cậu có thiên phú mới có thể dễ dàng chiến đấu dù bị phong ấn linh lực như vậy rồi nhưng mà không ngờ hai người các cậu lại mang thiên phú cực kỳ Nghịch Thiên Đấy.", Tam Hải cười khà khà

" Tam Hải lão, ông đã giúp chúng ta giúp thoát khỏi ngục, ta vẫn luôn cảm kích ông. Lần trước chưa có cơ hội nói cảm ơn, lần này xin được nói bù ", Kiệt cúi đầu.

" Hahaha chuyện đó cứ để sau. Hơn nữa nếu các ngươi thành công giúp cho ta giải cứu Nhật Quốc là những lời cảm ơn lớn nhất rồi. Được rồi không nói nhảm nữa, nhà bao việc. Công việc chính ta gọi các ngươi đến đây chính là giúp các người mạnh hơn, hơn nữa chính là liên quan đến thiên phú của các ngươi"

"Nhưng Thiên Phú của Chúng ta không giống nhau, làm sao ông có thể thông thạo cả ba lĩnh vực của chúng tôi được." Kiệt thừa biết rằng ba bọn chúng mang thiên phú khác nhau hoàn toàn. Dù Tam Hải có giỏi đến đâu cũng khó lòng mà có thể chỉ vậy cho cả ba.

" Cậu hiểu sai ý ta, ta không hề có ý chỉ dạy cho các người về từng mảng riêng của các người mà chỉ giúp các cậu thìws Tỉnh ra sức mạnh thực sự của Thiên Phú mà thôi."

" Hả, ông thần thông quảng đại như vậy sao ", Hải kinh hỉ.

" Khà khà, không phải ta thần thông quảng đại mà là do kiến thức của ngươi chưa đủ để biết Thiên Phú cũng có tầng hai, nâng cấp lên một tầm cao mới mà thôi"

" Ồ", Cả đám ngạc nhiên một phen, riêng Kiệt hỏi lại Lu cho chắc chắn thì cũng được nàng gật đầu là chưa từng muốn nói cho Kiệt biết. Lí do bởi vì không muốn hắn khi chưa đủ lĩnh ngộ mà lao đầu vào để nâng cấp Thiên Phú thì nó chỉ có hại cho tâm cảnh mà thôi.

Kiệt sau khi biết được ý tốt của nàng cũng không thắc mắc gì thêm. Ngược lại bên phía việc Hải chỉ nói

" Sư phụ ta cũng có nói như vậy nhưng nhất quyết không cho tôi biết cách để tiếp xúc với tầng hai của Thiên Phú, bảo rằng ta vẫn chưa đủ ngộ tính và thuần thục Thiên Phú của mình. Vì vậy tôi cần phải luyện tập thêm nữa. Thế nhưng bây giờ tình huống cấp bách, nếu các cậu không thể ngộ ra tầng hai của thiên phú rất khó để làm nên chuyện trong cuộc chiến lần này khi mà tu vi các cậu còn quá thấp", Tam Hải nói.

Thiều gật đầu

" Đúng, ông nói rất đúng. Vậy Mau giúp chúng ta đi"

" Được, không vội. Đầu tiên Hãy cho ta biết các ngươi muốn trở thành người như thế nào! Và quá trình các ngươi đã nỗ lực"

Cả ba kể về ước mơ của mình. Hải bắt đầu trước...

" Tôi thì khao khát trở thành một chiến binh mạnh mẽ và tài ba hơn.

Qua nhiều tháng ngày tu luyện, tôi bắt đầu nhận ra rằng việc tăng cường thiên phú không chỉ đơn thuần là rèn luyện cơ thể mà còn bao gồm việc rèn luyện tinh thần. Sư phụ đã dạy cho tôi những bí quyết để nắm bắt và kiểm soát sức mạnh bên trong của mình.

Lúc đầu tôi còn khá chủ quan nhưng dần dần sau những thất bại thực chiến, tôi học cách lắng nghe và hiểu rõ bản chất của trận đấu, đồng thời ôn lại kiến thức về các chiến thuật và kỹ năng quyền đấu. Nhờ sự chỉ dạy tận tâm của sư phụ và cố gắng thì tôi ngày càng trở nên tự tin và tiến bộ trong việc sử dụng thiên phú của mình.

Qua hành trình học tập và rèn luyện, main đạt được sự tự chiến thắng và nhận ra rằng tăng cường thiên phú không chỉ liên quan đến việc phát triển kỹ năng, mà còn phụ thuộc vào ý thức và tinh thần của mỗi người. "

"Câu trả lời rất ấn tượng", Thiều cười.

" Còn ta, không có thiên phú từ đầu. Không có sư phụ dẫn dắt từ nhỏ, không có niềm tin từ gia tộc, không có sự yêu thương, ta dần dần Lạc Lối cho đến năm ta gặp được ông ấy -chính là sư phụ đầu tiên. Ông ấy đã giúp ta rất nhiều từ có được Cơ Duyên Nghịch thiên, hướng đi trên con đường tu luyện, tính cách, sự trưởng thành,...

Mà trong những cơ duyên, ta lại trải qua rất nhiều những nguy hiểm đôi khi suýt nữa đánh mất mạng sống của mình và cả người ta yêu thương nhất nhưng ta đã không từ bỏ. Ta vẫn một lòng quyết tâm để mạnh mẽ hơn vì ta biết được nếu không mạnh hơn ta sẽ không thể theo đuổi được đam mê của mình.

Đúng vậy Quyết tâm ngày càng mạnh mẽ ngày càng trở nên có thực lực là vì ta sống theo đam mê, muốn ngao du thiên hạ, an nhiên tự tại, đòi tất cả công bằng trong cuộc sống không để ai phải ức hiếp mình."

" Thiều, con vất vả rồi ", Sư phụ hắn là Hắc Quỷ Lão nghe những lời kia cũng cảm động vô cùng .

" Còn ngươi, Kiệt ", Tam Hải thấy Kiệt trầm ngâm thì hỏi.

" Người tôi muốn trở thành đó chính là một người có thể bảo vệ được tất cả những người yêu thương của mình. Tôi chính là mạnh mẽ hơn là để bảo vệ họ. Tôi cũng muốn sống bình yên giống như tên Thiều đã nói, chỉ khác là tôi còn một mục đích bí ẩn khác khó nói để không ngừng mạnh mẽ hơn một cách nhanh nhất có thể.

Trong quá trình tu luyện của mình thì tôi cũng chưa từng gặp phải bình cảnh. Chỉ có đôi chút gây cản trở là từ những lần khi mà thiên phú của tôi không phát huy được quá nhiều tác dụng. Tôi đã rất cố gắng thử lại nhiều lần, đôi khi muốn bỏ cuộc...

Nhưng tôi đã quyết tâm đến như vậy rồi...

Tôi không muốn bỏ cuộc, và từ những lời khuyên của mọi người, người thân bên cạnh cuối cùng sau nhiều thời gian cũng tìm ra được cách giải quyết. Thật sự khi đó tôi rất vui. Đó là lí do tôi yêu thích thiên phú của mình, rất đơn giản là vậy thôi."

Tam Hải Lão nhảy xuống khỏi ghế, thân thể lùn lùn bước tới trước mặt cả ba nói.

" Hiểu rồi, Hải muốn mạnh mẽ hơn nữa vì là người được tín nhiệm tin tưởng từ những người đã nuôi dạy giúp đỡ mình, vì là cậu muốn trở nên mạnh mẽ. Thiều muốn mạnh mẽ hơn vì theo đuổi đam mê, sống không cần nhìn mặt ai. Còn Kiệt muốn mạnh mẽ hơn nữa vì muốn theo đuổi tình yêu nam nữ, tình yêu gia đình, tình yêu tu luyện và hơn thế là bảo vệ tất cả họ."

" Các ngươi ai cũng có mong ước, cách thức tu luyện vượt qua khó khăn khác nhau nhưng...

Các ngươi đều chưa đạt được thứ tiên quyết thức tỉnh Thiên Phú tầng thứ hai... "

" Các ngươi còn thiếu kinh nghiệm... Và ta sẽ truyền đạt lại cho các ngươi, kể cho các ngươi một câu chuyện về ta hồi trẻ"