Chương 231: Ông lão thần bí

" Khụ khụ", Kiệt dần mở mắt, đầu óc hắn choáng váng, mơ màng, thân thể đau nhức dữ dội. Hắn nhìn thấy một mảng không gian tối om, mơ hồ...

" Đây là đâu"

" Tỉnh rồi!", Lâm Năng Hải ở bên ngục tù bên cạnh nói khiến Kiệt chú ý. " Đây là nhà ngục"

Hải nói rồi nằm phè ra...

" Ta bất tỉnh bao lâu rồi", Kiệt hỏi.

" 7 ngày rồi, ta tỉnh trước ngươi 4 ngày. Hiện tại liền bị sai vặt, làm việc đến mệt nghỉ tại mỏ đá", Hải nói.

" Hừ, không tìm cách thoát ra sao", Kiệt lồm cồm bò dậy.

" Không được đâu, nhìn mấy cái xích xung quanh mày đi", Hải chỉ tay.

" Ừa, ta hiểu rồi..."

Hai thằng đang nói chuyện thì có một tên lính xông tới hét lớn.

" Trời sáng rồi, thằng ngu kia ra làm việc"

" A... Thằng này cũng tỉnh rồi ra làm việc", tên lính quèn phát hiện ra Kiệt cũng chỉ tay về phía hắn hét lớn.

" Nó vừa tỉnh mà, không đứng nổi đâu", Hải nói

"Chuyện của mày à! Mau theo tao ra làm việc", thằng lính hét toáng lên.

" Hừ, ta mà ra được ngươi chỉ có nước cạp đất", Hải hừ lạnh một tiếng.

" Không sao, ta làm được", Kiệt cố gắng đứng dậy.

...

Kiệt và Hải cứ vậy làm việc trôi qua buổi sáng một cách tẻ nhạt. Đến giờ trưa, hai thằng ngồi tựa lại ở một mỏm đá nghỉ ngơi ăn trưa.

Giờ ăn trưa chỉ có 15p, mà đồ ăn cũng khá là ít khiến tất cả tù nhân ở đây đa phần đều đói meo.

" Mau ăn đi, ngẩn người ra nữa. Không kịp giờ bây giờ", Hải ngấu nghiến ăn nhắc nhở Kiệt.

" Ừ", Kiệt ừ một tiếng rồi cũng ăn cơm. Hắn vốn vẫn luôn thẩn thơ nghĩ về ác mộng kia. Hắn vậy mà thua dưới một chiêu của Vũ Hán.

" Tại sao hắn không giết chúng ta nhỉ", Kiệt tự hỏi.

" Thằng này, rách việc. Kệ hắn đi, đợi chúng ta dần hồi phục sẽ ra khỏi đây", Hải nhồm nhoàm nói.

Chiều đến, bọn họ vẫn phải làm việc như vậy không khác biệt gì.

Chỉ khác rằng lúc họ đang đập đá, đào mỏ thì một ông lão nhỏ lùn ngã xuống vì kiệt sức.

" A.. Có người ngất, mau tới xem đi", Tên bên cạnh hét lên. Lập tức có một tên lính cầm roi tới quất xuống đất.

" Bọn mày tập trung làm việc cho ta, còn lão già này đứng dậy làm việc"

Mấy thằng kia cũng là không muốn liên lụy tới mình liền không tiếp tục bu lại chỗ ông lão nữa, bọn hắn bắt đầu xì xào tản ra.

" Có đứng dậy làm việc không, giả bệnh như ông già đã có nhiều người từng làm rồi", Tên lính giơ roi lên cao.

Quất

Đét...

Tưởng chừng người bị quất là lão già kia nhưng không Kiệt đã đón lấy một roi ấy.

" Thằng đần này, nhìn mặt người ta tím như vậy mà mày kêu giả vờ à", Kiệt hung hăng trợn mắt bất chợt khiến tên lính kia ngã khụy xuống.

" A.... Thằng nhãi dám chống đối ta", Tên lính lấy lại bình tĩnh sau một phen sợ hãi đứng dậy quất roi tới.

Bốp

Hải đằng sau cũng đã tung ra một đấm khiến tên lính bay ra xa.

" A... Đám chúng mày làm phản. Có bọn làm phản", Tên lính quèn hét lên sợ hãi.

Lập tức từ bên ngoài một đội quân lính bu lấy như kiến bao vây Hải và Kiệt.

" Hừ ta vốn đã không chịu nổi từ lâu đám bọn mày rồi", Hải lắc lắc đầu bẻ tay.

" Vẫn còn cái còng chân xích linh lực bọn chúng. Các vị binh sĩ bảo vệ không cần lo", Tên lính thấy đông người tới thu lại vẻ mặt hèn nhát đê tiện kia đứng phắt dậy chỉ tay.

" Giết bọn chúng"

" Graaaa"

Một đám lính tu vi dao động từ Linh Sĩ tới Linh Hoàng lao tới với đủ loại vũ kỹ tấn công Hải nhưng hắn vận lên thiên phú khiến da hắn đổi thành da Mộc Tinh cứng cáp.

" Ăn một quyền"

Hải đấm tới liên hoàn, vừa đấm lại vừa lách, mỗi cú đấm là một tên binh sĩ hộc máu nằm xuống.

" Mạnh...mạnh quá... Bọn quái vật này rõ là bị phong ấn linh lực mà", đám vệ binh run sợ lùi lại.

Kiệt thì ôm lấy lão già đặt lên một mỏm đá hét.

" Ai là bác sĩ, lại đây giúp lão đi"

" Tôi", một chàng trai trẻ đứng ra.

Kiệt gật đầu một cái rồi hướng đám binh lính chỉ tay.

" Hừm, ta mới tỉnh lại hôm nay. Thân thể vô cùng đau nhức, sức lực có hạn..."

" Nhưng vẫn đủ hạ chúng mày dễ dàng..", Kiệt quay lại phía chỉ tay thành hình nút like ngược cười gằn rồi lao tới.

" Liên hoàn Đấm Nghiêm Túc, bị động kỹ mở"

Bốp bốp bốp...

Những cú đấm màu máu đấm tới liên hoàn khiến đám binh lính kia tan tác, mà Hải cũng không thua kém Đế Hải Thần Thể vùng lên thành một đường thắng tạo ra sóng nước vô hạn khiến đám lính ngã nhào ra phía sau.

" A... Cơ hội để chúng ta thoát ra khỏi đây đó mọi người, mau giúp hai vị huynh đệ", Đám tù nhân hô hào, cũng đồng lòng xông lên.

" Hừ biết ngay đám mang thể chất như các ngươi sẽ làm loạn mà. Chấn"

Phía bên ngoài vang lên một giọng điệu tức giận, một mảng thánh lực uy chấn tới.

" A Ngài Đinh Quyền tới, chúng ta được cứu"

" Khục..."

Kiệt hộc máu nằm xuống, hắn đang còn bị thương rất nặng, luồng uy chấn cấp thánh này bỗng khiến hắn tê liệt....

" Ư", Hải cũng đau đớn, hắn ngẩng mặt lên nhìn.

Đó là một tên béo ú với quả đầu vàng nổi bật buộc đuôi ngựa. Từng thớ mỡ của hắn núc ních trên cơ thể khổng lồ cao gần ba mét. Cánh tay phải của hắn là cánh tay máy móc

" Hừ, đám nhãi các ngươi làm loạn đủ rồi. Bắt chúng lại "

Tên kia phất tay đem một cánh tay máy của hắn quăng ra đập cho Hải cũng nằm xuống mặt đất. Sau đó một đám binh lính lại một lần nữa bu lại bắt Hải cùng Kiệt vào ngục tối.

" Hộc hộc.. Haha hôm nay không phải làm việc", Hải cười khà khà. Thương thế mấy ngay nay hắn hồi phục chút ít đã trở lại, hắn lại tiếp tục chịu nỗi thống khổ đau đớn.

" Xin lỗi, là ta....", Kiệt áy náy khi lôi Hải vào.

" Đần à, ta đằng nào cũng sẽ vùng lên thôi. Chỉ là có một tên canh cổng là Linh Thánh thì ta cũng chịu nha. Xem ra chúng ta không ra được khỏi đây rồi", Hải cười thê lương, nghĩ đến Vũ Hán đặc biệt giam giữ lại có một tên Linh Thánh canh gác nhất định hắn liền có mục đích gì đó.

" Vậy nếu lão giúp hai cậu thoát ra được thì sao"

Một giọng nói già nua vang lên khiến Kiệt và Hải giật cả mình, bọn hắn tìm nơi phát ra tiếng nói liền phát hiện trên người Kiệt có dính một hạt cơm.

" Một cái máy liên lạc nhỏ như hạt cơm?', Kiệt bất ngờ nhìn lấy cái hạt cơm kia.

" Ta là lão già được các ngươi cứu đây. Chân thành cảm ơn nha. ", giọng nói kia lại vang lên.

" Nè ông già, khi nãy ông nói cứu được chúng ta có phét quá không, ngay cả ông còn đang ở trong này lao động khổ sai suýt chết đó", Hải nhíu mày.

" Haha, ta không muốn ra khỏi đây mà thôi. Ra rồi ta cũng sẽ lại bị bắt lại mà thôi. Tính ta mà rất thích gây chuyện"

" Haha, lão già thú vị đấy. Nói xem ông giúp chúng ta ra bằng cách nào cơ", Hải bật người dậy

" Phá hủy còng chân, còng tay giúp các ngươi lấy lại sức mạnh"

" Ồ, ông nhận ra chúng tôi mạnh", Kiệt hỏi.

" Haha, là do ta nghe lỏm được một tên lính. Các ngươi đã đánh với Vũ Hán. Mà thôi, tóm lại ngày mai ta giúp các ngươi tháo xích", giọng ông lão vang lên lần cuối trước khi hạt cơm kia hết pin.

...

Ai có lòng ủng hộ em thì đây ạ

STK: 0941535523

LÊ NGỌC TRUNG KIÊN, MB bank

Momo : 0941535523

Cảm ơn mọi người