Sáng ngày hôm sau mọi người cùng xuất phát. Chuyến khởi hành lần này gồm có tứ đại cận vệ của Hy Đen để mở phong ấn là Ha Ku mũi dài, Nô Kan béo ú, Kinh Ê Môn ngớ ngẩn và Mê Lin ngáo ngơ...Ngoài ra còn có Lãnh Di, Kiệt ,Hải và Dã Tượng theo sau hộ tống.
Nhưng ở phía ngược lại, bên trong tổng bộ Nhật Quốc...
"Báo thưa Vũ Hán Đại Nhân, bọn chúng có một hành tung bí ẩn. Có vẻ là bọn chúng đang tiến về phía lăng mộ của Hy Đen. "
Vũ Hán nghe tin trong cười hà hà
" Đám ngu ngốc còn muốn lấy kiếm của Hy Đen. Cặp Song Kiếm Bá Đạo đó, Hắc Bảo Kiếm và Vô Thường kiếm sẽ thuộc về tay ta mà thôi. Việc này không cần lo lắng, cũng không cần đến các chỉ huy khủng bố và các chỉ huy trưởng. Đích thân ta sẽ ra tay.", Vũ Hán tính toán Cẩn thận.
Nếu để đám nhãi con này tung hoành hơn nữa chắc chắn là sẽ bị gián đoạn trong công cuộc thực hiện kế hoạch của mình đó là Thôn Phệ hết tinh hoa của Nhật Quốc.
...
Lăng mộ Hy Đen được đặt tại đỉnh núi gần làng Mặt Trời thuộc đế quốc Nhật. Ngôi mộ được xây dựng với các tấm đá khổng lồ được chạm khắc tinh xảo, thể hiện hoàn hảo công nghệ đồ họa trang trí truyền thống của người Nhật Quốc.
Khi tiến vào cổng vào của lăng mộ, sẽ được đón bằng một cánh cổng lớn và hai con rồng sừng sững trên đầu cổng. Sự hoành tráng của lăng mộ Oden ngay lập tức khiến Kiệt cảm thấy sửng sốt.
Bên trong lăng mộ có một đường hành lang dài dẫn đến phần trung tâm của lăng mộ, nơi có hình tượng Hy Đen được chế tác từ đá, với những đường chạm rất tinh xảo. Bốn chàng vệ sĩ của ngài cũng được điêu khắc những tác phẩm đá chạm khắc chi tiết trên đầu, áo, tay và chân.
" Haha, chúng ta vậy mà cũng được tưởng nhớ. Xem ngươi hồi xưa kìa, thật khác bọt", Kinh Ê Môn cười cười chỉ vào tượng Nô Kan.
" Hừ, ngươi thì khác gì?", Nô Kan không quan tâm.
Phía sau hình tượng Hy Đen là những thanh kiếm chìm vào đất với những họa tiết rực rỡ. Điều đặc biệt nữa, bên cạnh lăng mộ, có một đài tưởng niệm được xây dựng để tưởng nhớ Hy Đen, với những lời ca ngợi và cầu nguyện từ người dân Nhật Quốc xưa.
" Được rồi làm thôi", Nô Kan nói rồi đem linh lực truyền vào tấm bia mộ. Những người khác cũng gật đầu rồi làm tương tự.Lập tức những tấm bia mộ xoay tròn tạo ra một lỗ hổng không gian hai thanh kim quý dần dần lộ tiện Hắc Bảo Kiếm đen kịch tỏa đầy sát Ý Sát phạt bay lên bên trái. Phía bên kia Vô Thường kiếm màu trắng muốt mang đến sự thanh thoát uy nghi vô thường...Hai cây kiếm như hỗ trợ cho nhau tỏ ra uy lực kinh khủng.
Bọn chúng đáng lẽ ra đã hóa linh nhưng khi Hy Đen chết bọn chúng cũng đã tự bạo linh hồn để trả thù nhưng không thành... cuối cùng trở thành hai thanh kiếm bình thường. Tuy nhiên uy lực của chúng vẫn là không thể xem thường khi chúng nó đều là những Đế cấp vũ khí.
Với người đã sở hữu rất nhiều vũ khí cấp cao hay có thể chế tạo ra đếcấp vũ khí như Kiệt thì hắn cũng không thèm hai thanh kiếm này là mấy. Thế nhưng trước Ánh mắt của những người còn lại rõ ràng bọn họ luôn ao ước sở hữu một thanh kiếm như vậy để phát huy sức mạnh của mình một cách mạnh mẽ nhất.
Hai thanh kiếm vừa được triệu hồi ra bầu trời lập tức tối bịt. Mây đen kéo đến ùn ùn, sấm chớp đùng đùng gió mạnh như bão khiến những cành cây kẽ lá rung chuyển dữ dội. Cảnh tượng như ngày tận thế sắp hàng lâm thân ảnh một đầu cái đầu rồng to khủng bố hiện lên trên bầu trời nó há miệng cười
" Hahahaha ....Lũ ngu xuẩn mở ra hai cây kiếm và cống nạp nó cho ta à..."
Áp lực đế uy khủng khiếp uy trấn toàn bộ khiến Không ai có thể cử động. Một bàn tay khổng lồ từ cái đầu rồng chụp lấy song kiếm muốn rút nó ra khỏi lỗ hổng không gian. Cái đầu rồng vừa xuất hiện kia không ai khác chính là Vũ Hán, hắn đã ao ước có cặp song kiếm này từ rất lâu rồi, chỉ cần đem cặp song kiếm kia lại một lần nữa hóa linh lập tức hắn sẽ trở nên mạnh mẽ vô cùng.
Xẹt cánh tay kia bỗng bị chém đứt lìa, người vừa chém đứt không ai khác chính là Kinh Ê Môn. Thần lực của ông được vận dụng mạnh mẽ một đòn kết liễu đi cánh tay kia của Vũ Hán.
" Muốn cướp cặp song kiếm.... Đừng mơ Vũ Hán"
" Vũ Hán "Kiệt Bắt đầu nghiêm trọng thì ra đây chính là Vũ Hán, kia chính là hư ảnh Pháp thân của hắn.
Vũ Hán trở về trạng thái nhân loại, hắn cười dài
" Haha, Đã Lâu Không Gặp các sư đệ"
"Hừ, tên phản bội câm miệng lại cho ta" Ha Ku tức giận chỉ tay vào mặt hắn. Mê Lin không nói nhiều lập tức phóng ra một chuỗi phi tiêu, thế nhưng Đế Lực của hắn đã phá nát chuỗi chi tiêu ấy dễ dàng.
" Các sư đệ, ta đã là Đế cấp đấy!", Vũ Hán nhướn mày.
" Quả nhiên ngươi vẫn luôn nắm hành tung của chúng ta nhưng vẫn âm thầm không ra tay vì sợ gây nhiễu lòng dân", Lãnh Di ngưng trọng, ánh mắt căm thù nhìn Vũ Hán.
" Ồ, ngươi là con gái của Hy Đen sao, rất thông minh. Nếu đám dân đen kia loạn, ta liền thu được ít tinh hoa đất nước hơn rồi!", Vũ Hán cười cười. " Cũng rất xinh đẹp, ngươi có muốn làm nô bộc làm ấm giường cho ta. Cảm giác chơi con gái sư huynh lập tức khiến ta hưng phấn"
" Câm miệng thối lại, đừng hòng xúc phạm Lãnh Di công chúa", Kinh Ê Môn rút ra kiếm của mình lưu chuyển thần lực.
" Dừng tay...", Lãnh Di cản hắn lại. " Chúng ta bây giờ phải mau chạy..."
" Hử muốn chạy?", Vũ Hán nhướn mày, hắc ám lực, độc lực phủ thành từng quả thiên thạch rơi xuống tấn công toàn diện...
" Lâu Đài này, Ngôi mộ này nát cho ta!!"
" Chết tiệt", Lãnh Di nhìn lại ngôi mộ của cha tiếc nuối nhưng vẫn rất nhanh bình tĩnh trở lại né tránh những thiên thạch khí độc kia bỏ chạy xuống núi.
" Theo ta mau...", Lãnh Di gào lớn, mọi người cũng bỏ chạy.
" Ồ", Vũ Hán ồ một tiếng, lập tức phóng theo sau.
Vút...
" Các ngươi đây rồi", Vũ Hán thoáng chốc đã đứng trước mặt mọi người.
" Tốc độ của Đế Cấp thật nhanh...", Lãnh Di đôi mắt u tối lại rối loạn nhìn một màn trước mắt.
" Mau đi đi, ta cản chân hắn...", Kinh Ê Môn rút kiếm ra lại ném song kiếm của Hy Đen cho Mê Lin giữ.
" Nổi một kích không?", Vũ Hán cười dài cũng muốn chấm dứt tại đây, Đế Uy tỏa ra kinh khủng...
" Đế Cấp Vũ Kỹ, Độc Long Chưởng"
Hư ảnh rồng độc tỏa ra thành một bàn tay hung bạo nghiền ép.
" Trảm hỏa thiên diễm thức thứ ba", Kinh Ê Môn vận lên dị hỏa chém một nhát mạnh nhất nhưng chỉ khiến con rồng lung lay...
" Ăn mòn", Vũ Hán quát một câu, con rồng kia liền lao tới nuốt trọn Kinh Ê Môn vào bụng...
Xèo..xèo...
Vũ khí của Kinh Ê Môn đạt tới Địa Cấp chảy nước...
Mà Kinh Ê Môn cũng tơi tả mất đi khả năng chiến đấu rơi từ trên không xuống.
Bịch
Tưởng chừng hắn sẽ rơi thẳng xuống đất nhưng không, Kiệt đã đón lấy thân thể hắn.
" Ngươi là Vũ Hán? Chi bằng giúp ta thử sức thực lực mới", Kiệt ném thân thể Kinh Ê Môn thương tích xuống núi cho Nô Kan bắt lấy.
" Ồ ranh con khẩu khí thật lớn, ngươi có can hệ gì với Nhật Quốc mà xen vào thế", Vũ Hán hứng thú.
" Ta sao? Ngứa mắt nhà ngươi.", Kiệt trả lời khiêu khích, ra hiệu đám Lãnh Di mau chạy.
" Kiệt công tử, ngươi cũng mau chạy", Lãnh Di hét lớn.
" Không cần lo lắng, ta muốn chiến với hắn một trận", Kiệt nắm chặt tay.
Vũ Hán cười cười " Định làm ta phân tâm rồi bỏ chạy sao?".
" Đế Kỹ, Vạn Độc Long"
Vạn con rồng xông ra phủ lấy đám Lãnh Di không cho nàng chạy thoát.
" Bạo"
Vũ Hán nắm chặt tay, đám rồng lao về phía trung tâm phát nổ tạo ra một vùng khí độc.
" Haha, các ngươi tất cả chết chắc"
" Bí thuật dịch chuyển", nhưng không ai chết cả, Mê Lin đem mọi người chạy thoát khỏi đó rồi rời khỏi tầm mắt của Vũ Hán.
" Cái gì, sao có thể, đế kỹ của ta không thể né tránh...", Vũ Hán kinh ngạc hét lên.
" Thế nếu ta nói bọn họ không né thì sao", Kiệt cười cười chỉ vào phía vụ nổ khí độc.
Vũ Hán theo hướng hắn chỉ quay lại, hiện ra từ đám khói độc là một thân ảnh cường tráng, toàn thân phủ lên một lớp da xanh như đại dương...
" Haha, là ta đỡ hết đòn yếu xìu của nhà ngươi đó", người đó không phải Lâm Năng Hải thì là ai, hắn vừa rồi đã đỡ một đòn đế cấp...
" Bí thuật, Siêu xayda- Hồn khí đế hoàng", Kiệt cũng biến thân, đem khí thế đế uy của Vũ Hán xua tan...
" Đế Hải thần thể, da cá voi xanh Thánh Võ,Đế cấp bí thuật khi chỉ có Vương Cấp. Đám các ngươi thật là một đám trẻ thiên tài thích nổi loạn", Vũ Hán hứng thú nhìn hai thanh niên trước mắt. Nhưng hắn lập tức cũng lộ vẻ mặt hung ác.
" Chống đối ta... Chỉ có chết..."
" Thử chiến Đế Cấp một chút xem sao, vượt ba cấp độ thực sự ta còn chưa thử bao giờ", Kiệt và Hải cười hưng phấn