" Đây là người đã cứu ngươi khi cho ta một Lưu Thần Phù, cô ta bắt ngươi phải trả công đó. ", Kiệt chỉ phía cô gái nói với Thiều.
Cô gái bên kia thầm bĩu môi, Kiệt đúng là tên cáo già, hắn thậm chí bắt Thiều gán nợ.
" Haha, cảm ơn cô. Ta sau này nhất định trả ơn. Không biết cô tên là gì để tiện xưng hô", Thiều gãi gãi đầu nói, tuy hắn bình thường rất ngả ngớn nhưng đối với ân nhân cứu mạng Thiều luôn nghiêm túc một cách lạ thường
"Ta tên Chu Hồng" HỪ
Chu Hồng quay mặt về sau giận dỗi ,người bình thường vừa gặp đã hỏi tên một cô gái xinh đẹp quyến rũ như cô vậy mà theo Kiệt từng ấy thời gian hẳn cũng chưa từng quan tâm để ý đến cô. Kiệt lẩm nhẩm thì ra cô nàng xinh đẹp bí ẩn và nóng tính kia tên Chu Hồng, nhưng hắn cũng khó hiểu Vì sao cô gái kia lại giận ,chẳng lẽ là vì hắn đổ ân huệ kia cho Thiều. Mà thôi hắn cũng không quan tâm nhiều. Kiệt quay sang phía Thiều cười
"Thiều à, ngươi đã hứa giúp ta một việc trong khả năng khi cứu người đấy, còn nhớ chứ "
Thiều gật đầu
"ừ đương nhiên nhớ .Được rồi ngươi muốn ta làm việc gì "
"Giải Cứu Nhật Quốc thì sao nhỉ?"
" Cái gì Nhật Quốc " Thiều bất ngờ khỏi lại, Kiệt gật đầu và bắt đầu kể lại cho hắn một số chuyện về Nhật Quốc.
...
Kiệt cùng Thiều lúc này đang di chuyển đến đảo chó mèo nơi hẹn gặp Lãnh Di và đương nhiên bám theo sau hắn vẫn là cô nàng Chu Hồng .Kiệt không biết tại sao Chu Hồng vẫn luôn bám theo hắn mặc dù khi nãy tưởng là nàng đã giận dỗi chán hắn rồi. Nhưng thôi kệ, dù sao hắn cũng không cản được. Cô ta quả thật rất khủng khiếp, chỉ việc sở hữu một kiện đế cấp hóa Linh có thể dễ dàng làm thịt hắn bất cứ lúc nào.
Thiều nghi họăc hỏi Kiệt trong lúc di chuyển
" Ê ngươi định cứu Nhật Quốc chỉ vì thấy nơi đấy người dân lầm than, khốn khổ. Ngươi thật sự là đấng cứu thế"
" Ừ đương nhiên"
Thiều cũng không tin chuyện này cho lắm, Kiệt này nếu không vì lợi ích gì mà cũng ra tay cứu người hay xa hơn nữa là cứu cả một quốc gia là bất khả thi. Thiều xì một tiếng mỉa mai, thế nhưng sở dĩ hắn chấp nhận cùng theo Kiệt cứu Nhật Quốc nhanh đến như vậy cũng là có lý do. Thật ra Lão hắc quỷ sư phụ hắn cũng thông báo cho hắn một tin, một phần ký ức của ông được giải phóng thêm nữa và có một Truyền thừa tất tốt phù hợp cho Thiều ở trong Nhật Quốc.
Đảo chó mèo cũng cách đảo Mê Linh không có xa, chỉ trong 3 ngày đã bọn họ cũng đã đến nơi. Vừa đáp xuống đảo họ nhanh chóng được một cô gái mèo đen ăn mặc quyến rũ cung kính chào hỏi
"Xin chào ,ngài chắc hẳn là bằng hữu của Lãnh Di công chúa "
" Đúng chính xác" Kiệt gật đầu
" Tôi là Mưu Mưu, theo tôi. Tôi sẽ dẫn mọi người đến gặp công chúa"
"Ừ được thôi " Kiệt gật đầu và cả ba cùng tiến đến gặp Lãnh Di.
Bọn họ được dẫn qua một lối đi bí mật trong rừng rồi tiến vào trung tâm của chó mèo đảo. Nơi đây đang dần được xây dựng lại bởi những thành viên trên đảo. Bọn họ dường như vừa trải qua một cuộc chiến tranh và đang trong thời kỳ gây dựng trở lại. Vào bên trong một tòa nhà có vẻ Bí Ẩn là nơi mà quân đội của Lãnh Di tập hợp. Vừa vào trong, Kiệt lập tức nhận ra Hy Lãnh Di với cung trang tím than như thường lệ đang ngồi ở chính giữa, gương mặt nàng vẫn luôn chứa đầy sự tang thương chết chóc dưới lớp tử khí phụ đầy xung quanh như một thần chết thực thụ ,thế nhưng gương mặt kia vẫn Ánh lên một chút sự phúc hậu đối lập. Hiển nhiên vẻ bề ngoài kia là do hoàn cảnh mang đến cho một cô gái mới lớn như nàng mà thôi.
" Lâu không gặp Lãnh Di cô nương, hai người đằng sau này là bằng hữu của ta thôi ,không cần quan tâm,bọn họ cũng có khả năng giúp sức"
Kiệt chỉ đành nói như vậy bởi vì muốn đuổi cũng không thể đuổi được Chu Hồng ra khỏi đại sảnh. Chu Hồng gật đầu xem ra Kiệt biết điều không có ý đuổi nàng , nàng tùy tiện kiếm một chỗ ngồi xuống, Thiều cũng tương tự.
Lãnh Di gật đầu
" Bằng hữu của người chắc có thể tin tưởng được chứ"
" Công chúa cẩn thận bị lừa" Kinh Ê Môn cảnh giác.
" HỪ, chắc chắn" Kiệt đánh liều nói." Nếu còn không tin nhau chúng ta không thể cùng nhau chiến thắng được Vũ Hán"
"Vậy được rồi ta bắt đầu ngay đây, anh trai Hy Sung Kê của ta vừa mới thông báo lại tình hình Nhật Quốc cho ta và cũng nói luôn lý do mà Nhật Quốc bị phong bế"
"Ồ" Kiệt ồ lên ,hắn đã luôn thắc mắc điều này từ lâu.
Lãnh Di nói tiếp
" Sự thật thì Nhật Quốc đã đến thời kỳ 500 năm được thành lập, ở mỗi quốc gia thì 500 năm được thành lập đồng nghĩa với quốc gia đấy sẽ hóa linh. Quốc gia sẽ ban phước cho toàn bộ người dân ,làm quốc gia tăng thêm số lượng linh Thạch cũng như những tài nguyên khác ,tăng tốc độ thu nạp Linh khí khiến nơi đấy thành một thiên đường tu luyện cũng như một đế quốc mạnh mẽ."
" Vậy chẳng lẽ Vũ Hán muốn Phong bế Nhật Quốc để tránh người khác tiến vào quốc gia của hắn thu thập tài nguyên cũng như hấp thụ lính khí" Kiệt thắc mắc nhưngLãnh Di lắc đầu
"Không, đó cũng chỉ là một lý do nhỏ mà thôi, bởi vì thứ quan trọng nhất mà Vũ Hán muốn nhắm tới chính là khí linh của quốc gia "
" Hả khí Linh Của Quốc Gia" Kiệt giật mình
"Đúng vậy Tu Vi hiện tại của Vũ Hán chính là Hạ Đế mà khi hắn hoàn toàn cắn nuốt khí linh của quốc gia biến Nhật Quốc trở thành một hòn đảo khô cằn không tài nguyên, một vùng đất chết thực thụ. Tu vi của hắn sẽ đạt đến mức thượng đế"
" Cái gì" Kiệt hốt hoảng chỉ một Khí Linh lại có thể tăng hai cấp độ ở đế cấp. Ai cũng biết càng lên cao tu vi càng khó tăng tiến vì vậy tăng hai cấp độ chính là một điều dường như không tưởng
"Đúng là có thể ngươi không tin thế nhưng Nhật quốc từ xa xưa đã làm một trong những Đế Quốc mạnh nhất vì vậy khí linh của nó cũng mạnh mẽ hơn bình thường rất nhiều", Kinh Ê Môn lên tiếng giải thích
" Ta hiểu rồi .Vậy hắn định lúc nào sẽ thực hiện kế hoạch ấy "
" Theo như anh trai ta nói thì chưa đầy năm tháng sau chính là vào lễ hội Hoa Đăng( Thả đèn trời ) của Nhật Quốc "
Tất cả nghiêm trọng một hồi , vào lễ hội ấy cũng là lúc người ta mất cảnh giác để cho Vũ Hán tung hoành mà không sợ bị phá đám. Và Đó cũng là gần ngày mà Kiệt hết thời hạn hoàn thành nhiệm vụ.
" Ta hiểu rồi.Vậy chúng ta có kế hoạch gì không", Kiệt gật đầu.
" Tạm thời lực lượng của chúng ta bây giờ rất đông thế nhưng so với lực lượng của Vũ Hán và các nước Đồng minh thì vẫn chưa đủ. Vì vậy chúng ta cần lôi kéo thêm binh lính hơn thêm nữa chính là những bằng hữu của Kinh Ê Môn. Họ là những cận vệ của Hy Đen đại nhân", Lãnh Di tiếp tục nói.
" Hy Đen" cái tên này nó khắc sâu trong tâm trí Kiệt .Đó chính là một quân vương tuyệt vời của Nhật quốc. Kinh Ê Môn tiếp tục lên tiếng
" Đúng vậy những bằng hữu của ta đang mắc kẹt ở Nhật quốc, chúng ta cần Tập hợp tất cả họ và những người dân binh sĩ sẵn sàng trung thành với Nhật Quốc cũ, trung thành Hy Đen Đại Nhân, tập hợp quân hùng mạnh hơn sau đó vào ngày lễ hội hoa đăng chúng ta sẽ tấn công Nhật Quốc một lần quyết định. Được ăn cả ngã về không, dành lại độc lập cho nhân dân hoặc biến Nhật Quốc thành một hòn đảo chết"
Tất cả mọi người trầm mặc nắm chặt tay đồng thanh
" Được được "
Lãnh Di hài lòng phấn khởi, nghĩ tới ngày trả thù cho cha dành lại Đất nước, nàng rất vui mừng.
Và kế hoạch trước tiên chúng ta sẽ tiến vào Nhật Quốc nằm vùng và bắt đầu hành trình thu phục những chiến binh Nhật Quốc, Samurai không phản bội Hy Đen đại nhân sẵn sàng chống lại Vũ Hán.
Được! Cả đám đồng thanh.