Chương 191: Hai cặp đấu

" Người giành chiến thắng là Áo choàng đỏ" mc Khánh Vân hô lên hào hứng, sau đó nàng tiếp tục hướng mắt về phía sân đấu tỏ vẻ tiếc nuối.

" Nhưng cũng thật tiếc vì Thiên Phúc của chúng ta lại bị loại... Nhưng dù sao đây cũng là một cặp đấu vô cùng kịch tính "

Bốp....bốp....

Tiếng vỗ tay khắp nơi trên khán đài, bọn họ đều nhiệt liệt hưởng ứng lời của Khánh Vân, đây rõ là một trận chiến cực kì cân tài cân sức.

Kiệt lúc này không chú ý đến lời tuyên bố mình vừa chiến thắng kia, hắn đứng như trời chồng nhìn chằm chằm đối thủ của mình. Lúc này Thiên Phúc vẫn chưa khỏi ôm đầu gào thét

Soạt...lập tức từ trên khán đài ba tên bận đồ đen trùm kín lao tới. Chỉ thấy Ba tên kết một trận Pháp kỳ dị giúp Thiên Phúc ổn định lại sau đó thu hắn vào trong pháp bảo không gian. Cuối tay về hướng ban tổ chức

" Chúng tôi xin cáo lui "

Sở Thưởng đại diện gật đầu, lập tức ba người họ đã xé rách không gian mà đi.

Lảo đảo...

Kiệt cũng đã khá kiệt sức, hắn cũng được nhân viên WHO rìu vào trong nhà nghỉ .Tâm cảnh của Kiệt lúc này vẫn còn rất dao động sau khi hắn trải qua Ảo cảnh kia. Rốt cuộc đó là gì vậy???

Lu ngồi trên đỉnh đầu hắn nghiêm túc.

" Có lẽ đó là khảo nghiệm của tầng thứ hai Huyết xích trong Huyết tâm của ngài .Bởi vậy nó tạo một màng ngăn cản Lu tiến vào hỗ trợ. Ngài đã hoàn toàn vượt qua bằng chính thực lực của mình."

Kiệt gật gù, chỉ là ảo cảnh kia lại càng khiến cho hắn nhớ quê hương hơn mà thôi....

Hắn vẫn rất nhớ gia đình,bạn bè... hắn ôm chặt lấy trái tim đang nhói đau và tiến vào trị thương...

...

Quay lại với trận đấu thứ tư, sau một hồi giới thiệu của MC Khánh Vân, Vô Khắc Vô Ảnh như ẩn như hiện tiến lên sân đấu lúc nào không hay.

Hắn vẫn thần bí như vậy, đeo một khăn bịt mặt, đội mũ kín đầu và mang một bộ y phục trắng.

Bên kia Hồng Hạc Phương Mai nhẹ nhàng tiến lên, từng bước đi uyển chuyển mê người khiến khán giả khó có thể rời mắt. Nàng mang một cung trang màu hồng phấn, xung quanh được trang bị hai dải lụa trắng như tiên tử, y phục rộng là vậy nhưng vẫn khó lòng che đi vòng eo con kiến và bờ mông bạo mãn của nàng.

Chỉ tiếc Phương Mai thiếu đi ngực lớn, nếu không nàng đã có thể ngồi chung mâm với Thu Minh và Minh Diệu về hạng nữ sắc của Chiến Tinh Bảng.

" Mong Vô Ảnh công tử nương tay"

Phương Mai vừa lên sân đấu đã mỉm cười chắp tay, Vô Ảnh gật gật đầu.

" Thế này đi, hai ta dùng chiêu mạnh nhất phân thắng bại một lần. Ta không muốn rườm rà"

Phương Mai kinh ngạc nhìn Vô Ảnh. Nàng hay tất cả mọi người ở đây đều rất đỗi kinh ngạc trước câu nói kia của Vô Ảnh , Vô Ảnh vốn không mạnh trong khoản tấn công bằng một chiêu mà ai cũng rất rõ Phương Mai khó lòng là đối thủ của Vô Ảnh. Vậy mà hắn lại đề nghị Phương Mai như vậy, chẳng khác nào cho nàng cơ hội thắng.

Phương Mai gật gật đầu.

" Cảm ơn công tử. Ta đồng ý so chiêu"

Vô Ảnh xua tay

" Cảm ơn gì chứ, ta biết cô nương rất mạnh, ta chỉ muốn chiến nhanh một chút"

Phương Mai gật đầu, nàng cũng là hạng 4 Chiến Tinh Bảng cơ mà.

" Được rồi, ta lên trước"

Tu vi Linh Thần cấp 7 bùng nổ, Phương Mai dồn toàn bộ Thần Lực vào những ngón tay tinh xảo mềm mại.

" Hồng Hạc Chưởng"

Vũ kỹ mạnh nhất của Phương Mai đạt tới Trung Vương Cấp, nó là vũ kỹ dùng linh lực và độ dẻo dai của những ngón tay tạo thành một chưởng lực hình Hồng Hạc uy mãnh, chiêu thức vừa nhu vừa cương lại ẩn chứa nguy hiểm chết người .

" Ra trì hồn lực"

" Hồng Hạc Cầu xuất"

Phương Mai vẫn chưa dừng lại, hồng hạc cầu là Thượng Vương Pháp Bảo triệu hoán đem Hồng Hạc hư ảnh phóng lớn, hồn lực của Phương Mai cũng gia trì vào con Hạc khiến nó thêm mạnh mẽ và thật hơn....

Gáy....

Hồng hạc khổng lồ gây nứt vỡ không gian, toàn bộ kết giới của ba vị Thượng Đế vậy mà bị rạn nứt. Đám khán giả nhốn nháo nghị luận.

" Không thể tin được, Hồng Hạc tiên tử thật sự kinh khủng, so với lần thi trước còn mạnh hơn thật nhiều"

" Hồng hạc tiên tử vậy mà lôi ra Thượng Vương pháp bảo, đúng là giàu chảy mỡ a"

" Ngươi cứ là thiên kiêu chi nữ của Siêu Việt gia tộc đi rồi tính haha.... Người ta là người nhà Nguyễn Gia đó"

" Thật vậy à, vậy nàng tên thật là Nguyễn Phương Mai"

" Ừ..."

...

Quay lại dưới sân đấu, Vô Ảnh mặt không đổi sắc, hắn ném ra một pháp bảo hình cây kim, nó tỏa ra đế uy trấn áp Hồng Hạc kia dễ dàng.

Vô Ảnh nhẹ bóp chặt tay....

" Không Gian Vô Khắc"

Cây kim kia phát ra đế uy mãnh liệt hơn, hỗ trợ Vô Ảnh điều khiến không gian.

Một chiêu ngắn gọn và đơn giản, Không gian như nghe lời Vô Ảnh mà cô đọng về phía con Hồng Hạc....

Gáy...

Hồng hạc gáy lớn trước khi hoàn toàn bị nghiền nát.

Phốc....

Phương Mai kinh sợ trước sức mạnh tuyệt đối của đối thủ, hắn ta chỉ hơn nàng 2 tuổi mà thôi.

" Ta thua", Phương Mai nuốt vào một viên đan trị thương, giơ tay đầu hàng.

Vô Ảnh hơi suy nhược nhưng vẫn cố tỏ vẻ bình thản bước ra khỏi sàn đầu, lạnh lùng đi vào trong .

" Quá chênh lệch rồi", Kiệt nằm trong phòng hồi sức chỉ biết cảm thán.

Đám Lâm Năng Hải, Đình Thiều nhìn một màn trước mắt càng nắm chặt tay mong muốn mạnh mẽ hơn nữa.

Khán giả thì kinh sợ trước Vô Ảnh.

Hắn chỉ mới 34 tuổi.

...

Và sự việc Vô Ảnh chóng vánh hạ gục Phương Mai vẫn còn chưa hạ nhiệt thì Khánh Vân đã giới thiệu xong cặp đấu tiếp theo.

Trận thứ năm Hoàng Linh vs Phùng Hưng.

Trên sân đấu, hai soái ca đã đứng song song với nhau. Phùng Hưng với vẻ đẹp lạnh lùng và Hoàng Linh với vẻ đẹp tài tử. Phùng Hưng vẫn đang chưa hết giận vụ Lâm Bồn vậy mà đỡ một chiêu thay hắn nên quyết định giận cá chém thớt, đem Hoàng Linh thành cái thớt xả giận

Tử khí nồng đậm tỏa ra y như Thiên Phúc, Phùng Hưng chấn áp đối thủ của mình.

Hoàng Linh có chút khó chịu, Hấp Linh Thể sử dụng công năng.

" Hấp"

Hoàng Linh hô một tiếng, Tà khí bên ngoài liêng bị hắn hút đi nhanh chóng chuyển thành lực lượng. Kế tiếp Hoàng Linh nhanh như chớp đâm tới tấp những đường kiếm ánh sáng về phía Phùng Hưng.

Phùng Hưng vốn vô cùng mạnh mẽ nhưng lại toàn diện bị khắc chế khiến hắn hoàn toàn thua thiệt trước một Hoàng Linh đã mạnh mẽ hơn rất nhiều với bí thuật hóa bạch tinh linh và những cú đâm kiếm zíc zắc.

Phùng Hưng cuối cùng cũng phải bại trận sau nửa ngày chiến dòng dã, tuy thắng nhưng Hoàng Linh cũng không khá khẩm cho lắm, mặt mày hắn đen kịch, mệt đến thở không ra hơi.