Trước sự chia bè phái trên chiến trường chung kia, từng đợt tấn công bắt đầu được khơi mào. Đầu tiên là những người ở vị thế đơn thương độc mã....
Nam Bân thân là người yếu nhất liên tục bị tấn công khiến hắn không tự chủ được mà thành một cái bao cát cho các phe tẩn...
" Đầu hàng đi mày, muốn chết à", Kiệt núp sau Lâm Năng Hải hét lên.
Tuy nhiên hắn lại có một lòng tự trọng rất cao nên không khuất phục đầu hàng chỉ cố phòng ngự được một chút rồi ngã khụy, huy hiệu bị chấn nát.
Khán giả âm thầm bĩu môi, đều là thành viên của Chiến Tinh Bảng lại chơi xấu như vậy. Tuy nhiên đâu phải ai cũng chơi xấu, chỉ thấy điểm số của Âu Chiến, Hắc Đạt, Huỳnh Đức và Long Văn Lực tăng lên mà thôi, đồng nghĩa với Nạm Bân vừa bị bốn tên này hành.
" Thật không vừa mắt", Anh Tuấn hướng phía Long Văn Lực nói rồi vung một quyền. Hiển nhiên mấy tên kia đều là phe có thực lực, duy Long Văn Lực chính là một tên tân binh nhưng lại có biểu hiện kiêu ngạo nhất từ nãy tới giờ.
Bốp...
Một cái vuốt rồng đã chấn trước mặt Long Văn Lực đón lấy cú đấm đầy uy mãnh kia của Trương Thiết Anh Tuấn
....
" Ngươi dám cản ta!", Anh Tuấn nét mặt đầy ý cười lùi lại...
Mà người vừa ra tay ngăn cản là Long Lượng cũng nhẹ vuốt vuốt mái tóc vàng.
" Hắn, ngươi không thể động vào"
" Nói nhiều làm gì, Lượng... Lên xử hắn cho ta", Lực hét lên, hiển nhiên vô cùng tức giận khi Anh Tuấn nhắm vào mình. Tức hơn nữa là hắn đã chuẩn bị khá nhiều đàn em để gây khó dễ cho Lâm Chung nhưng tên kia đến vòng này còn không xuất hiện, có lẽ là không dám tham gia.
" Được thôi", Long Lượng bất đắc dĩ phục tùng, hiển nhiên hắn là đang anh của Long Văn Lực nhưng thân phận nhỏ hơn nên vẫn phải chịu nhục.
" Long Phong Quyền", Long Lượng phẩy quạt tạo một lốc xoáy nhỏ quanh nắm đấm lao tới Anh Tuấn, Anh Tuấn cũng không nể nang, trực tiếp vận công lấy Quyền đọ quyền...
Binh....
...
" Đừng xen vào"
Nhìn thấy Hắc Đạt có ý lao tới ăn thua với Anh Tuấn, Thiên Phúc cản lại.
" Hừ, nhưng mà hắn lần trước dám hơn hạng ta dù đơn phương độc mã. Ta chưa hết cay đâu", Hắc Đạt đen mặt ,hiển nhiên không muốn nhắc lại nỗi nhục kia của mình.
" Không phải ta cản ngươi mà là có kẻ đang nhắm vào ta, nên giữ đội ngũ đi"
Thiên Phúc cười khổ nhìn Kiệt đang thăm dò đám bọn hắn.
Phùng Hưng bên cạnh âm trầm.
" Cái gì, nhà ngươi lại gây thù chuốc oán sao. Nhưng mà với tính cách của ngươi phải triệt tiêu đối phương rồi chứ"
Phùng Hưng rất hiểu Thiên Phúc, hắn luôn làm việc khôn khéo, không trêu vào đại nhân vật . còn nếu chỉ là vô danh tiểu tốt, Thiên Phúc sẽ triệt hạ đối thủ ngay.
Thiên Phúc thở dài: " Chọc nhầm một con chó điên bí ẩn, khá mạnh"
Phùng Hưng cùng Hắc Đạt giật mình nhìn về phía ánh mắt Thiên Phúc...
Kia chẳng phải là Hai tân tinh mới nổi Lâm Năng Hải và Đình Thiều... Không còn một tên đằng sau khoác áo choàng đỏ chói....
" Là thằng áo choàng kia?"
" Chính nó"
...
Phia ngược lại, Thiều cùng Hải cũng toan lao tới ăn thua với một đám nào đó chứng minh thực lực nhưng bị Kiệt tóm lại.
" Thằng điên này, cút ra. Ngươi có phải đội hình của chúng ta đâu."
Kiệt van xin " Van hai anh đẹp trai thương cho tấm thân cơ hàn em mà. Em bị đám kia nhắm vào..."
Kiệt nói rồi chỉ chỉ về phía đám Thiên Phúc.
" Kệ mọe mày", Lâm Năng Hải trực tiếp phũ phàng, " Kệ choa mày", Đình Thiều cũng vậy, rồi hai thằng tiến tới đám Thiên Phúc.
" Chiến không!!!"
" Đệt", Kiệt bất lực với độ liều của hai thằng bạn, âm thầm lủi thủi theo sau...
...
Phong Ưng và Vinh Ong là hai tên tân binh tiếp tục bị nhắm tới, vốn dĩ đám Kiệt cũng sẽ bị nhắm tới nhưng chúng lại tự động khiêu chiến với đám của Thiên Phúc nên những người còn lại cũng không nhúng tay vào.
Mà hai người này chính là bị Huỳnh Đức cùng Hoàng Linh tấn công.
Phong Ưng vốn là hoàng tử ưng tộc mang phong hệ, Vinh Ong lại là tán tu siêu quần nên cuộc chiến bỗng chốc trở nên khá cân bằng giữa hai bên.
...
Vô Ảnh, Minh Diệu, Thu Minh, Minh Nhật, Phương Mai đứng yên một chỗ nhàn hạ xem chiến của các phe. Ngoại trừ Vô Ảnh là con trai ra thì bốn người còn lại đều là những tuyệt sắc giai nhân, khiến khán giả nam có những tên không xem chiến nữa mà chuyển qua xem gái...
Mà không chỉ có khán giả, có một thí sinh cũng không nhúng tay vào bất cứ cuộc chơi nào mà ngồi ngắm gái... Đó là Âu Chiến.
Đáng ra Kiệt cũng sẽ làm vậy, nhưng tại hai thằng báo thủ Thiều và Hải nên hắn đành theo hai tên kia....
...
Học viện Đông Nam Á, Phương Hồng cười tươi rói chạy vào phòng nghỉ của trường. Đây chính là phòng của vị sư phụ nàng Mai Hồng Diễm. Nàng muốn khoe khoang thành tích của Kiệt.
Nhưng hôm nay không thấy Diễm ở đâu cả, Phương Hồng bèn lôi chiếc điện thoại hình cục gạch mới chế tạo ra được theo kiến thức Kiệt dạy trước khi hắn đi lên gọi. Nàng cũng đã cho Hồng Diễm một cái rồi nên hai người rất dễ dàng liên lạc với nhau nếu Diễm ở khu vực trường học.
" Tút...tút...tút... Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau... Jsksnzbkan"
" Sư phụ này, lại đi đâu rồi"
Phương Hồng nghe mấy tiếng máy móc kia không vui ngồi khụy xuống ghế, mở lên màn hình linh lực tiếp tục xem Kiệt.
Bỗng nàng thấy một mẩu giấy trên mặt bàn...
" Gửi Phương Hồng, ta đi việc!"
Phương Hồng đọc tờ giấy cay cú đến nỗi bạo lên linh lực hỏa hệ thiêu cháy nó.
" Sư phụ này. Viết chữ đã xấu còn ngắn cụt lủn!!!"
....